Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 735 - Chương 726: Tắm Máu..

Chưa xác định
Chương 726: Tắm máu..

Sau khi Cục giáo dục mời dự họp hội nghị trù bị, Diệp Khuông Minh trong cùng ngày liền cho niêm phong tư liệu tài vụ các trường học, tiến hành thanh tra kiểm toán.Trường cao đẳng trung học chuyên ngành của huyện tồn tại vấn đề rất lớn, sau khi khai giảng năm học mới có một khoản tiền gần sáu trăm ngàn chẳng biết đi đâu, không hề nằm trong sổ sách.

Khoản tiền gần năm, sáu trăm ngàn không rõ nguồn gốc xuất ra, cho dù là tham ô công quỹ, đều là vấn đề lớn.

Diệp Khuông Minh đêm đó báo cáo lên huyện, Thẩm Hoài cùng với Đào Kế Hưng, Cố Kim Chương suốt đêm phê duyệt chỉ thị, để Ủy ban Kỉ luật huyện áp dụng biện pháp đối với Từ Thịnh, Trưởng phòng giáo dục huyện Trương Văn Tuyền đột nhiên tạm nhận chức trung tá Trường An, phụ trách phối hợp Ủy ban Kỉ luật huyện và Cục tài chính, tra rõ các vấn đề tồn tại bên trong và cả Từ Thịnh.

Ở huyện quyết định để Cục tài chính trực tiếp kiểm toán tài sản và tài vụ của các trường học, là việc ngẫu nhiên, khiến cho lòng người bàng hoàng. Hiện tại không quá một ngày, Từ Thịnh đã bị Ủy ban Kỉ luật áp dụng biện pháp kỉ luật. Cảm nhận trận bão lớn đang đến gần, rất nhiều người lập tức giống như kiến bò trên chảo nóng.

Trương Bân cũng đứng ngồi không yên, cũng không dám đi tìm Vương Vệ Thành. Giày vò hai ngày, ban đêm canh ở cửa ra vào, thấy Đỗ Kiến trở về, đi theo gõ cửa bước vào.

Đỗ Kiến cởi áo khoác ra, tiếp đón Trương Bân đến thư phòng ngồi, cầm bình châm trà cho anh ta, cười hỏi:

- Hiện tại sắp tổ chức và thành lập Tập đoàn giáo dục, trong huyện cũng chuẩn bị xây dựng khu trường học mới, anh vẫn còn có thời gian chạy đến đây à?

- Nhiệm vụ không xong rồi.

Trương Bân ra vẻ trấn định, nói:

- Công tác có gấp cũng phải dành thì giờ tìm Chủ nhiệm Đỗ kịp thời báo cáo công tác…

- Tôi và khối giáo dục của các anh cũng không có liên quan, anh muốn báo cáo công tác, cũng không phải đến nơi này của tôi chứ?

Đỗ Kiến đưa chén trà bằng sứ cho Trương Bân, cũng rót cho mình một ly trà nóng, ngồi xuống.

Trương Bân lặng lẽ cười, nói chuyện phiếm vài câu, mới chuyển đến trên đầu Từ Thịnh:

- Tên Từ mập mạp này ngã vào ao rồi, làm sao vớt ra đây?

- Vấn đề của Từ Thịnh khá nghiêm trọng. Hiện tại tra rõ ràng, từ đầu đến cuối ba khoản tham ô, cho vay nặng lãi cũng vượt quá một triệu. Tuy rằng đều đã thu tiền về,nhưng trước sau có tổng cộng một trăm ngàn tiền lời, hai người Từ Thịnh cùng Trưởng Phòng tài vụ đã phân chia với nhau. Hiện tại Ủy ban Kỉ luật cũng áp dụng biện pháp nghiêm trị lên Trưởng phòng tài vụ. Ngoài ra, Tổ công tác đã đến quê Từ Thịnh, tra ra gần sáu trăm ngàn, cộng thêm vào khoản tiền Từ Thịnh âm thầm cho vay ở bên ngoài, Từ Thịnh cùng vợ con trên danh nghĩa của gã tra được chín trăm ngàn. Hiện tại tổ công tác đã điều tra đến con số chín mươi rồi…

Đỗ Kiến nheo mắt đem tình tiết vụ án tiến triển hai ngày nay, tiết lộ cho Trương Bân biết.

- Từ mập cả gan làm loạn, trong một năm thu được bao nhiêu học phí, anh ta cũng dám mò nhiều tiền như vậy, mà cũng không ngại phỏng tay nhỉ. Thật sự khiến ngành giáo dục chúng tôi mất mặt, thật là mất mặt mà…

Trương Bân lòng căm phẫn nói, oán hận không thể lập tức phân rõ ranh giới với Từ Thịnh.

Ngoại trừ cả gan làm loạn, Trương Bân còn cảm thấy Từ Thịnh rất ngu xuẩn.

Thị trường giáo dục hai năm nay rất phổ biến, các bậc cha mẹ muốn con cái của họ vào học ở các trường chuyên nghiệp, đút lót mấy vạn là được nhận vào. Hơn nữa căn-tin cấp cho đơn vị liên quan nhận thầu, trong số đó có hơn chục cửa hàng xây dựng trái phép, gần như tất cả số đó đều nằm trong tay của Từ Thịnh. Thật quá dại dột, tham lam chiếm dụng công quỹ để cho vay, kết quả của cuộc điều tra tìm ra hàng loạt việc lớn, tất cả đều là do kiêu ngạo, ngông cuồng tự đại, bị đồng tiền che lương tâm…

- Lợi che lương tâm…

Đỗ Kiến chậm rãi nói:

- Kinh tế ở thành phố mấy năm nay phát triển rất nhanh, nhu cầu đối với sinh viên tràn lan. Sinh viên tốt nghiệp chuyên nghiệp bình thường, chỉ cần có thể tiến vào Mai Khê, Tân Phổ hoặc xí nghiệp cảng Tây Pha, rất nhẹ nhàng có thể nhận được tiền lương hơn một ngàn, đến nỗi bậc phụ huynh mấy năm nay đều lao tâm khổ tứ, muốn cho con cái nhập học các trường chuyên nghiệp. Vì có thể để con mình được vào học, lén khai thác quan hệ, tặng lễ đưa tiền đều rất thông thường. Học phí mà trường chuyên nghiệp một năm cao hơn so với trường học bình thường khác, thành tích một năm cũng cao hơn bình thường, có một số người khó tránh khỏi đắc ý vênh váo, nghĩ đến đây là công lao của y. Không coi Cục giáo dục huyện để vào mắt thì thôi, đằng này còn phát ngôn bừa bãi nói chức Viện trưởng không Mặc dù lần này không bị ngã đau, cũng không thể trụ dài lâu được…

Việc Từ Thịnh phát ngôn bừa bãi chức Viện trưởng không phải gã thì còn là ai nữa, Trương Bân còn tưởng rằng chỉ truyền trong phạm vi nhỏ, không nghĩ tới đã sớm tới tai huyện. Chỉ có điều không biết là ai ở sau lưng bán đứng Từ Thịnh hoàn toàn như vậy.

Nghĩ như vậy, Trương Bân càng chột dạ, cảm thấy mỗi người bên cạnh đều khả nghi.

- Từ Thịnh đó là quá cuồng vọng. Mấy ngày trước Huyện trưởng Thẩm chỉ đích danh Cục trưởng Trương đảm nhiệm tổ trưởng tổ trù bị. Y đại khái nhìn thấy y làm chức viện trưởng là vô vọng, trong lòng oán giận, nhìn thấy cô Chu của trường học chúng tôi liền trút giận, cùng Hiệu trưởng Vệ giáo Trương Quân Cường chuốc cô Chu rượu,mém chút nữa gặp chuyện không may…

Trương Bân biết rằng Từ Thịnh hoàn toàn xong rồi, nhưng ông ta vẫn không rõ lắm vấn đề ở nơi nào, thử cùng Đỗ Kiến đề cập chuyện Từ Thịnh chuốc rượu Chu Thiến.

- Cô giáo Tiểu Chu, ai là cô Chu?

Đỗ Kiến giả vờ hồ đồ hỏi.

- Lần trước khi Huyện trưởng Thẩm cùng Bí thư Đào đến điều tra nghiên cứu trong huyện, người làm đổ nước trà vào Huyện trưởng Thẩm chính là cô ấy…

Trương Bân nhắc nhở.

- Ồ, là cô ấy sao, cũng có chút ấn tượng đấy.

Đỗ Kiến gật đầu, đem chủ đề dời sang hướng khác, nói:

- Tập tục uống rượu ở xã thị trấn không có văn hóa, đến huyện uống rượu thì không nên như vậy. Tuy nhiên hiện tại, tham ô một chút cũng không phải chuyện gì lớn. Thậm chí có đơn vị tự mua hai chiếc xe, nhưng thái độ thành khẩn, ở huyện cũng sẽ không truy cứu, ít nhất cũng không đem tiền bỏ vào túi riêng của mình thôi. Từ Thịnh tham ô,còn có những khoản lớn không rõ lai lịch, vấn đề này thì lớn rồi. Bí thư Đào sau khi nghe tổ công tác báo cáo chiều nay, đã rất giận dữ, chỉ thị phải tìm hiểu ngọn nguồn…

Tìm hiểu ngọn nguồn”- Trương Bân nghe được câu này, lưng liền lạnh toát.

Ông ta mặc dù không lớn gan như Từ Thịnh, nhưng mông chưa chắc sạch sẽ.

Đừng nói bình thường cũng nhận lễ từ phụ huynh học sinh rồi, nhận thầu căn-tin trường học cũng có liên quan đến ông ta. Thật sự muốn điều tra tận góc rễ, Trương Bân không cho là mình có thể tránh được kiếp nạn này.

- Các trường học lớn kế tiếp muốn xây dựng, không hung hăng giết ngọn lửa kia đi, không phải muốn làm loạn hơn?

Đỗ Kiến không để ý Trương Bân đang sợ, nói tiếp:

- Mấy quan chức nhìn thành tích hai năm qua cũng không tệ, nhưng quản lý quả thật rất loạn, trên huyện đối với việc này cũng tương đối không hài lòng. Hiện tại sắp tổ chức và thành lập học viện chuyên nghiệp, ở huyện không hy vọng mang bầu không khí như vậy vào chức viện. Chẳng qua đối với tình hình quản lý trong huyện, huyện trên cơ bản vẫn khá hài lòng…

Trương Bân bị dọa cho sợ, ý tứ của Đỗ Kiến ông t nghe cũng hiểu, ở huyện lần này chủ yếu là giết một số người. Nhưng dù có hiểu được ý tứ của Đỗ Kiến cũng không cho ông ta đảm bảo, nói ông ta làm sao có thể yên tâm?

Trương Bân nói:

- Trên huyện đối với tình hình bên dưới khá hài lòng. Nhưng tôi làm hiệu trưởng trong huyện mấy năm nay, biết trong các trường học vẫn tồn tại rất nhiều vấn đề, không hề hoàn mỹ như mặt ngoài đâu. Chủ nhiệm Đỗ, anh nói xem, tôi có nên tìm cơ hội chủ động báo cáo lên huyện một chút hay không?

Đỗ Kiến nhìn Trương Bân sợ đến mức ngay cả Trương Văn Tuyền cũng muốn bán đứng, cười nói:

- Nếu thật sự có vấn đề lớn, đương nhiên phải chủ động báo cáo lên huyện. Chủ yếu vẫn là phải tự mình rửa sạch, tự mình chỉnh đốn. Đương nhiên, việc này cũng là cá nhân tôi đoán bậy vậy thôi, chưa chắc nên làm vậy.

Nhìn đồng hồ, nói với Trương Bân:

- Thời gian cũng không còn sớm, buối tối tôi còn phải làm hai phần văn kiện giúp Huyện trưởng Thẩm, không có thời gian tiếp anh…

************************

Trương Bân từ nhà Đỗ Kiến đi ra, đi đến con hẻm đêm khuya vắng người, gió thu tràn về mát lạnh, mới phát hiện lưng đã đầy mồ hôi, quần áo ướt sũng rồi.

Trương Bân dừng xe ở đầu ngõ, ngồi trong xe, cân nhắc lời nói của Đỗ Kiến, rất nhiều phần vẫn đoán không ra.

Trên huyện lần này “giết” Từ Thịnh lập uy, có liên hệ gì với việc Chu Thiến bị say rượu hay không, ông ta vốn dĩ chưa thể hiểu được.

Từ Thịnh ở Bằng Duyệt Bắc Sơn chuốc rượu Chu Thiến, có tâm tư khác hay không, Trương Bân cũng không thể xác nhận, nhưng khả năng này không nhỏ. Từ Thịnh cũng không biết Chu Thiến là do ông ta và Trương Văn Tuyền có ý dâng cho Thẩm Hoài, có lẽ Từ Thịnh nghĩ Chu Thiến cùng ông ta và Trương Văn Tuyền cấu kết, mới có thể chiếm được vị trí nhỏ nhoi trong tập đoàn giáo dục. Mà Thẩm Hoài lại rõ ràng chỉ đích danh Trương Văn Tuyền đảm nhiệm chức tổ trưởng tổ trù bị, Từ Thịnh cho rằng việc này là ông ta và Trương Văn Tuyền ở sau lưng gây rối, nên đã trút cơn giận lên đầu Chu Thiến là một việc rất bình thường.

Nếu Từ Thịnh cho rằng Chu Thiến không phải dạng phụ nữ tam trinh cửu liệt, quá chén muốn đến khách sạn thuê phòng làm chuyện xấu, tất nhiên cũng chắc chắn Chu Thiến sau đó sẽ không để lộ ra…

Trương Bân suy nghĩ có lẽ Từ Thịnh suy tính phương diện này.

Chỉ có điều Từ Thịnh kéo Chu Thiến đang say vào khách sạn, lại là Triệu Thiên Minh trùng hợp cản trở. Nghĩ đến đây, Trương Bân lại mắc kẹt rồi.

Hơn nữa, cũng chỉ có tự trong nội tâm Chu Thiến xác định được rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Nếu Thẩm Hoài động lòng thay Chu Thiến ra uy, Chu Thiến sớm đã lên giường cùng Thẩm Hoài rồi. Nhưng, hoàn toàn nhìn không ra chút dấu vết nào cả!

Tâm tư của Trương Bân vòng tới vòng lui, nhưng mãi cũng không nghĩ thông. Tâm tư của ông ta dù có linh hoạt, nhưng không ai nhắc nhở, rất nhiều vấn đề đều không nhìn thấu, cũng đã đạt đến cực hạn rồi.

Rất nhiều chuyện nghĩ mãi mà không rõ, cũng muốn đến nhà Trương Văn Tuyền, Trương Bân chậm rãi khởi động xe.

*******************

Hệ thống giáo dục mấy ngày nay đều không xã giao về đêm, ăn uống cũng kiềm chế dừng lại, Trương Văn Tuyền ở nhà phụ đạo bài học cho đứa con, mở cửa mời Trương Bân vào.

Trương Bân tất nhiên sẽ không nói mình đã đến nhà Đỗ Kiến tìm hiểu qua sự việc, câu đầu tiên nói với Trương Văn Tuyền cũng là;

- Từ mập lần này gặp họa rồi…

Trương Văn Tuyền lãnh đạm nói:

- Bình thường thôi. Ở huyện quyết tâm phải làm lớn, tương lại còn muốn phát triển thành lập trường đại học tại địa phương, tôi đã nghĩ chắc chắn sẽ như thế này. Anh suy nghĩ lịch sử phát triển của Mai thép một chút, thì nên biết khi sáp nhập một số cơ quan đơn vị, không thể cá tôm đều hỗn loạn tiến vào được. Hơn nữa nói vấn đề trên người Từ Thịnh rất lớn, người nào có năng lực như vậy? Công tác trên huyện bên kia, tốt nhất anh nên thận trọng, lúc này cố gắng đừng gây thêm chuyện…

Trương Bân không biết Trương Văn Tuyền là tự hiểu ra vấn đề, hay có người khác như Đỗ Kiến tối nay nhắc nhở cho mình giống như nhắc nhở Trương Văn Tuyền. Nhưng nghe đến lời này của Trương Văn Tuyền, lòng ông ta suy nghĩ cũng rộng mở và sáng sủa hơn.

Có lẽ thật sự là suy nghĩ quá nhiều, chủ ý của huyện chính là “tắm máu” quan chức trường học.

Những người như Từ Thịnh, ở huyện thành nhỏ làm chức hiệu trưởng có lẽ là đủ tư cách, nhưng tương lai hướng tới thành lập Học viện chuyên nghiệp tổng hợp, không cần bàn đến để những người như Từ Thịnh làm viện trưởng, chính là cho để cho bọn họ làm phó viện trưởng, chủ nhiệm khoa, đều là cản trở nghiêm trọng cả.

Thủ đoạn thông thường, không có cách nào rửa trôi những người này, vậy cũng chỉ có thể quét thẳng mặt. Nhớ tới lịch sử phát triển Mai thép ngày đó, chẳng phải Thẩm Hoài sau khi “tắm máu” mới chính thức hình thành nền tảng để quật khởi đó sao.

Nghĩ đến đây, Trương Bân sợ hãi toát mồ hôi lạnh. May mà thành tích trong huyện mấy năm nay của ông ta rất ổn định, khiến huyện trên cơ bản là hài lòng, bằng không lần này nói không chừng ông ta cũng bị cuốn vào. Lại nghĩ: có lẽ Thẩm Hoài chỉ đích danh Trương Văn Tuyền nhận chức tổ trưởng tổ trù bị lúc này, kết cục của Từ Thịnh cũng đã định trước rồi.

Trương Văn Tuyền thấy sắc mặt Trương Bân trầm ngâm, không biết ông ta có hiểu được hay không, lại hỏi:

- Đúng rồi, người tên Tôn Tốn này, anh thấy quen thuộc không?

- Ừ.

Trương Bân gật đầu:

- Tô Tốn là anh rể của cô Chu. Chu Ngọc, chị gái của cô Chu là bạn học trung học cùng với Chủ nhiệm Vương. Hiện tại Tôn Tốn hình như đang làm phó giáo sư trong một trường đại học ở Mỹ, ba mươi ba, ba mươi bốn tuổi, coi như tuổi trẻ tài cao hiếm có, cũng xem như người có tiếng tăm trong huyện. Trương cục, sao đột nhiên lại nhắc đến anh ta vậy?

Tôn Tốn và Chu Ngọc dù tuổi trẻ tài cao như thế nào bên nước ngoài, Trương Bân cũng không nghĩ có quan hệ gì.

Trong huyện có nhiều giáo sư có danh tiếng, ra nước ngoài công tác đạt được những thành công nhất định cũng có không ít người. Viện sĩ còn có vài người, đều chưa hẳn đem lại lợi ích cho huyện hay đem lại lợi ích trực tiếp cho Trương Bân.

- Ở huyện muốn tiến cử các nhân tài cao cấp, nhưng cơ sở và điều kiện ở huyện còn hạn chế, cho nên thu hút công tác phải từ Hà Phổ đi ra.

Trương Văn Tuyền nói:

- Tôn Tốn khá có tài trong phát triển ngành giáo dục. Cục giáo dục cùng trong huyện bên này đã là công tác tư tưởng với vợ chồng Tôn Tốn. Nếu việc này có thể thành công, cũng là thành tích Cục giáo dục và huyện trong công tác tuyển cử nhân tài. Hơn nữa, ở huyện đối với chức viện ban đầu yêu cầu rất cao, chúng ta cũng chỉ có thể đi ra ngoài tiến cử nhân tài. Trong huyện phạm vi nhỏ, tầm nhìn cũng thật hẹp hòi, công tác không thể nào khiến huyện hài lòng…

Trương Bân xác nhận sau lưng Trương Văn Tuyền có người chỉ điểm, đương nhiên cũng sẽ không ngốc mà hỏi rõ ràng, ông ta còn không có tư cách này. Tóm lại, để sau này hỏi Trương Văn Tuyền sau vậy.

Bình Luận (0)
Comment