- Buổi sáng Cục giáo dục sẽ tham dự cuộc họp phiên trù bị, sáng nay vừa mới nhận được thông báo. Ở huyện thúc giục phải gấp, dự án đã được điều chỉnh theo ý kiến của Huyện trưởng Thẩm, hai ngày nay báo cáo lên huyện xét duyệt. Sợ cô không kịp, tôi nhờ thầy Trương, thầy Cố trực tiếp đến ký túc xá lấy quần áo lại đây. Nếu cô không có chuyện gì, chúng tôi đợi lát nữa sẽ trực tiếp đến Cục giáo dục để họp…
Trương Bân nói.
- Thật không sao ạ.
Chu Thiến miễn cưỡng cười cười.
Trương Bân lại quan tâm mà hỏi:
- Tiểu Chu, bản thân cô có phải bị tình cảm cá nhân làm cho suy sụp hay không, hay trong nhà xảy ra chuyện gì. Nếu cô có khó khăn, có thể tìm đồng nghiệp tâm sự, hoặc đến tìm tôi trò chuyện cũng được, chứ đừng bao giờ giữ trong lòng, uống rượu như vậy đối với thân thể thật không tốt đâu.
- Không có gì, hôm qua choáng váng lỡ uống nhiều hơn một chút, cũng không thể trách Hiệu trưởng Từ.
Chu Thiến cũng chỉ có thể nói như vậy. Cô hiện tại vừa hồi phục, như thế nào có thể quay đầu lại tìm Trương Bân kể khổ? Chỉ sợ Trương Bân sẽ nóng giận, cô vội tiếp nhận quần áo từ tay đồng nghiệp, trước hết trở về phòng bệnh thay quần áo.
*********************
Chu Thiến ngồi trong xe của Trương Bân, chạy đến Cục giáo dục tham dự hội nghị trù bị tập đoàn, đám người Từ Thịnh và Vệ giáo Trương Quân Cường cũng nhận được thông báo, hiện thời cũng đến tham dự hội nghị ở Cục Giáo dục.
Nhìn thấy Chu Thiến và Trương Bân đến, Từ Thịnh bình tĩnh tiến lại, quan tâm mà hỏi:
- Tiểu Chu không sao chứ, ngày hôm qua uống rượu dữ như vậy?
Chu Thiến bây giờ nhìn thấy mặt Từ Thịnh, thân mình tựa như bị kim đâm, trong lòng vừa sợ vừa căm ghét.
Đối với Từ Thịnh chán ghét, đối với chính mình cũng chán ghét, cũng chán ghét việc say rượu hôm qua, Chu Thiến tiến vào phòng họp, ngồi ở góc cách xa Từ Thịnh.
Ngoại trừ nội dung thành lập trường trung học huyện Từ Phổ và Tập đoàn giáo dục ra, nội dung còn lại là chỉnh hợp tài nguyên giáo dục chuyên nghiệp bậc trung trong huyện. Từ Thịnh, Trương Quân Cường và người phụ trách trong trường học cũng đã đến phòng họp; còn lại hầu hết là cán bộ trong nội bộ Cục Giáo dục.
Đến giờ chỉ thấy Cục trưởng Cục Giáo dục Trương Văn Tuyền và vài Phó bộ trưởng, cùng hai người khuôn mặt xa lạ đi đến.
- Cục trưởng Diệp Cục tài chính và Từ tổng tập đoàn Tân Phổ làm sao cũng tới rồi?
Bàn hội nghị bên cạnh xì xào bàn tán đối với hai người ngoài hội nghị trù bị hôm nay.
Chu Thiến cũng có chút khó hiểu, nhưng nghĩ lại cũng hiểu, tập đoàn giáo dục do Tập đoàn khai thác và phát triển Tân Phổ làm đại biểu đầu tư, tương lai tập đoàn giáo dục sẽ dưới tay tập đoàn Tân Phổ, do Tập đoàn Tân Phổ và Cục Giáo dục hợp tác chủ đạo phát triển Tập đoàn giáo dục tương lai. Cũng nói qua một chút về Cục tài chính, tất cả tài vụ xí nghiệp thuộc huyện đều do cục tài chính phụ trách giám sát kiểm toán, cục tài chính phái người tham gia hội nghị trù bị, điều này càng nói càng dễ hiểu.
Tuy nhiên bởi vì vậy, Cục tài chính và Tập đoàn phát triển Tân Phổ đều phải xếp vào danh sách thành viên trù bị rồi.
Trương Văn Tuyền ngồi xuống, trên mặt không có biểu cảm gì, nói:
- Phó cục trưởng Cục tài chính Diệp Khuông Minh cùng Phó giám đốc tập đoàn khai thác và phát triển Tân Phổ Từ Kiến Trung, mọi người cũng biết phải không? Hội nghị trù bị Tập đoàn giáo dục cũng mời dự họp vài lần, ngày hôm qua Huyện trưởng Thẩm đối với phương án trù bị cũng dành ra vài giờ để phê chỉ thị, sẽ thông báo cùng mọi người. Đồng thời thông báo với mọi người, số vốn các trường học đầu tư vào tập đoàn giáo dục lúc trước, Cục tài chính huyện sẽ tiến hành kiểm toán tài sản của các trường học. Công tác kiểm toán do Diệp cục đích thân phụ trách, Cục giáo dục chúng tôi bên này tự mình dẫn đội, còn muốn mời mọi người làm công tác phối hợp thật tốt…
Công tác chỉnh hợp tài nguyên giáo dục ở huyện, sau khi thành lập Tập đoàn giáo dục sẽ tiến hành thay đổi chế độ tài sản, kiểm toán tài vụ và tài sản tất nhiên theo trình tự,điều này không có bất kì nghi vấn nào.
Chỉ có điều công tác kiểm toán có chặt có lỏng, nếu do phòng tài vụ Cục Giáo dục chủ trì công tác kiểm toán, cũng có thể xem là tạm được. Mọi người cùng thuộc hệ thống giáo dục, cách nhìn kính trên nhường dưới, không có ai sẽ cố ý gây khó xử cho ai. Nhưng hiện tại do cục tài chính huyện phụ trách công tác kiểm toán, cũng chưa chắc sẽ tốt như vậy.
Trương Bân cũng hơi chút ngẩn ngơ, Cục tài chính phụ trách công tác kiểm toán cũng không thành vấn đề, mấu chốt là trước đây cũng chưa hề có tin tức liên quan.
Trương Bân xem như là một người rất tinh tế, nhưng cũng không dám nói mục tài chính trường học không có vấn đề, danh mục chi trả đúng là cũng có chút vấn đề. Hơn nữa Diệp Khuông Minh rõ ràng là một ông chủ Cục tài chính khó hầu hạ nhất, nắm giữ công tác tài vụ ở thị trấn, xã mấy năm nay, hơn phân nửa là từ Diệp Khuông Minh.
Trương Bân có chút hoang mang không hiểu ngọn nguồn, nhìn về phía Trương Văn Tuyền. Nhìn thấy khuôn mặt Trương Văn Tuyền cũng có chút cứng ngắc, nghĩ thầm có lẽ anh ta cũng mới biết được Cục tài chính huyện sẽ phụ trách công tác kiểm toán…
*******************
Đêm hôm qua Thẩm Hoài bận đến khuya mới ngủ, đứng lên cũng đã muộn, hơn chín giờ mới đến đường lớn dạo một vòng, thật vật vã mới tìm được một quán ăn sáng, mua sữa đậu nành, bánh quẩy, bánh bao, cùng Thiệu Chinh ngồi xổm ở ven đường ăn bữa sáng.
- Lão Thiệu cậu hôm qua vất vả cả đêm rồi…
Thẩm Hoài cắn bánh quẩy, cười cười nói với Thiệu Chinh:
- Cũng không nên nói lộ ra tin tức, trước kia tôi nợ người ta một cái ân tình, đối với cô bé vừa yếu đuối vừa ngu xuẩn kia phải quan tâm một chút. Hiện tại xem như còn chút nhân tình, cũng không muốn chuốc thêm rắc rối lên người…
Thiệu Chinh cười ha hả, rất rõ ràng phiền toái theo như lời Thẩm Hoài nói là gì, còn nói thêm:
- Chỉ sợ nếu không thấu đáo, cô ấy cũng không khôn hơn một chút nào đâu…
- Nói là cô ta ngốc đi, cũng không hoàn toàn là không tâm cơ.
Thẩm Hoài nói:
- Tuy nhiên cho dù là cô ấy không ngốc, cũng để tùy đi, không có người nào vĩnh viễn nợ cô ấy…
Ngày hôm qua Chu Thiến xuống xe đã để quên túi xách trong xe, Thẩm Hoài cũng đúng là tránh hiềm nghi, mới để Vương Vệ Thành đặc biệt mang túi xách trả lại cho cô.Không nghĩ tới việc hắn để Vương Vệ Thành quay trở lại đưa túi xách lại chứng kiến Từ Thịnh và Chu Thiến có một trận ầm ĩ.
Thẩm Hoài vốn gọi Thiệu Chinh tới đưa hắn đến thành phố, rốt cuộc là không yên lòng, lại quay trở về, nhìn thấy Chu Thiến lên xe của Từ Thịnh. Thẩm Hoài không có thời gian mà giám thị nhất cử nhất động của Chu Thiến, bèn để Thiệu Chinh làm dùm. Chu Thiến sau khi say rượu ở Đông Phúc lầu bị Từ Thịnh mang đến Bắc Sơn thuê phòng, mới bảo Triệu Thiên Minh đúng lúc đang tiếp khách ở Bắc Sơn ra mặt ngăn cản.
Vì thanh danh của Chu Thiến về sau, loại việc này cũng không nên trực tiếp phanh phui, chỉ đưa Chu Thiến đến bệnh viện giải rượu, không có truy vấn kĩ lưỡng tại chỗ.
Đương nhiên việc này cũng sẽ không cứ như vậy mà giải quyết ngay được.
Vương Vệ Thành và tài xế lên xe chuyên dụng của Thẩm Hoài, chạy đến chỗ Thẩm Hoài bên này.
Vương Vệ Thành xuống xe, báo cáo với Thẩm Hoài:
- Phó cục trưởng Diệp và Phó tổng Từ đã đến cục giáo dục, gặp mặt Trương Văn Tuyền…
- Sau lưng ngấm ngầm vụng trộm cùng kĩ nữ thì thôi đi, một số cán bộ thế này, ban ngày ban mặt lá gan cũng lớn, không giết hết bọn người dáng vẻ bệ vệ đó thiệt không được mà.
Thẩm Hoài khẽ thở dài một cái, đứng lên phủi phủi mông quần, đem chút sữa đậu nành còn sót lại, vất vào thùng rác.
Lúc trước hắn cũng không tính thanh tra sổ sách trường học, cũng biết hơn mười, hai mươi năm trước, rất nhiều đơn vị xí nghiệp xã và thị trấn đồng loạt hỗn loạn, tạo lỗ hổng lớn. Có lẽ Cục tài vụ muốn rõ ràng đều cần mấy tháng mới đạt hiệu quả.
Chỉ có điều bên dưới có mấy cán bộ cả gan làm loạn, cũng khiến lòng hắn kinh sợ. Hắn đến Hà Phổ, chèn ép Từ Phúc Lâm, Tần Bính Khuê, Cát Vĩnh Thu, cá nhân chắc chắn có thể lập uy, nhưng làm thế nào để kêu gọi các cán bộ cơ sở tuân theo các quy tắc, vẫn là nên đưa ra một hai sự kiện lớn.
Hiện tại, ai bảo Từ Thịnh khai mào nòng súng trên này làm gì?