Thẩm Hoài mở đèn ngủ, ngắm nhìn đôi má hây hây và gương mặt thanh tú của Hùng Đại Ny. Bị Thẩm Hoài nhìn không chớp mắt, cô có chút ngượng ngùng, vội cuối mặt xuống, hàng lông mi cong vuốt khẽ động đậy, chiếc mũi nhỏ xinh thẳng tắp, cùng đôi môi đỏ mọng khiến Thẩm Hoài không cưỡng lại được, anh vội vàng đặt 1 nụ hôn lên môi cô và thì thầm: - Anh thật sự rất lo khi em quyết định chuyển công tác đến Nghi Thành
Hùng Đại Ny nũng nịu: - Anh không muốn em đi Nghi Thành, vậy sao không nói sớm?
Thẩm Hoài nhìn đôi mắt long lanh, đầy mê hoặc của cô khẽ thì thầm: - Nói một cách đại nghĩa, trong lòng anh không nỡ để em đi, nhưng lại không muốn bó buộc tự do của em
- Nếu nói theo cách không đại nghĩa thì sao? Hùng Đại Ny rướn người dậy, trườn lên ngực của Thẩm Hoài, bặm môi trêu ghẹo: - Có phải chùi mép xong thì coi như là chưa ăn vụng bao giờ
Thẩm Hoài khẽ cười, nghĩ bụng đúng là hắn cũng có ý nghĩ này, nhưng mặt hắn có dày cách mấy cũng không dám thừa nhận trước mặt cô, đôi tay hắn nhẹ nhàng trượt xuống chiếc eo mềm mại của Hùng Đại Ny.
Hùng Đại Ny cởi phăng áo khoác rồi nhảy lên giường cùng hắn. Cô mặc chiếc áo sơ mi cùng một chiếc quần dài ống đứng, chiếc eo thon nhỏ, vừa hơi cúi lưng, hắn liền luồn tay qua khe hở của lưng quần.
Cúc quần vẫn chưa mở, không gian hạn hẹp chỉ vừa đủ cho tay của Thẩm Hoài luồng đến phần mông trên, bờ mông căng tròn, ngúng nguẩy đàn hồi theo nhịp tay hắn, khiến hắn mê mẩn cả người, chỉ muốn trườn người xuống cắn vào đó một miếng cho hả hê.
Thẩm Hoài hỏi Hùng Đại Ny: - Em nghe thấy điều gì rồi?
- Không có, em chẳng thèm ghen tuông, tranh giành này nọ đâu. Hùng Đại Ny áp má vào mặt của hắn. Râu của Thẩm Hoài châm vào da cô khiến cô hơi tê ngứa. Cô khẽ thì thầm:
- Chỉ là trong lòng em có chút mâu thuẫn, mà không biết tìm ai để tâm sự, lúc nào cũng phải giấu diếm người nhà. Em cứ có cảm giác mình là một đứa con gái hư hỏng
Thẩm Hoài cọ sát cằm hắn vào má của Hùng Đại Ny, cảm nhận mùi hương nồng nàn toát ra từ làn da cô, hắn cũng rất hiểu lòng cô đang rối bời.
Hùng Đại Ny không phải là một cô gái có dã tâm. Hùng Văn Bân, Bạch Tố Mai cũng không kỳ vọng nhiều ở cô, chỉ cần cô sống vui vẻ, hạnh phúc là được.
Hùng Đại Ny nếu lúc này rời khỏi Tập đoàn thương nghiệp Văn Sơn để đến Nghi Thành công tác, sẽ tạo ra một vài tổn thất về kinh tế. Nhưng dựa vào địa vị hiện tại của Hùng Văn Bân, tìm một công việc tốt cho Hùng Đại Ny ở Nghi Thành dễ như trở bàn tay, cô cũng chẳng cần phải lo lắng về chuyện chỗ ở này nọ, tổn thất nhỏ về kinh tế cũng không đáng lo ngại cho lắm.
Hùng Đại Ny được điều về Nghi Thành, có thể ở gần người nhà, ngày ngày đều có thể chăm sóc cho Thất Thất. Còn nếu ở lại Đông Hoa, công việc và cuộc sống của cô sẽ vất vả hơn.
Người nhà cũng khuyên cô về Nghi Thành, trong lòng cô rất do dự và giằn vặt, tâm trạng hơi chút bức bối. Thẩm Hoài ngửa đầu ra phía sau, cằm đưa xuống gần môi của Hùng Đại Ny và nói: - Cho em cắn một phát hết bực bội nhé
Hùng Đại Ny khẽ hé bờ môi căng mọng, cắn nhẹ vào cằm của Thẩm Hoài, rồi hỏi: - Có sạch không, ăn xong có bị đau bụng không?
- Có rửa trước khi đi ngủ rồi, bây giờ dính "nước yến" của em rồi Thẩm Hoài cười đáp.
Hùng Đại Ny ngẩng đầu lên, cắn mạnh vào mũi hắn, rồi nói: - Chỗ này thịt nhiều, cắn nó mới đỡ tức.
Thẩm Hoài lại bảo: - Sau này có việc gì thì điện thoại nói với anh, ban ngày anh bận, nhưng buổi tối rảnh lắm.
- Ai biết anh bận hay không, lỡ điện thoại cho anh mà làm người khác không vui thì sao, em không đấu lại họ đâu. Hùng Đại Ny giọng hờn dỗi.
Thẩm Hoài không muốn tiếp tục chủ đề này với cô nữa. Anh đưa tay ra phía trước mở cúc quần của cô. Cô quay người đi và nói: - Đừng quậy nữa, không biết Đại Linh ngủ có ngon giấc không, em phải về rồi
- Vậy còn không nhanh tranh thủ thời gian? Thẩm Hoài vồn vã.
Hùng Đại Ny cũng có chút nôn nao bồi hồi. Cô cảm nhận được "đằng ấy" đang cương cứng áp sát vào đùi cô, toàn thân nóng ran, tim đập liên hồi, khiến cô không thể cưỡng lại được, nhưng vì ngại nên cô không dám chủ động mà để cho Thẩm Hoài cởi bỏ cúc quần của mình.
Từng lớp vải dần được trút xuống, để lộ ra thân thể ngọc ngà trắng ngần, từng đường cong hoàn mỹ được phô diễn trên chiếc đệm màu tím, vùng bụng nõn nà hơi ưỡn lên, 2 bắp đùi non săn chắc giống như những cánh cửa đang che chắn cho chốn đào nguyên đầy mê hoặc. Thẩm Hoài khát khao đến mức chỉ muốn mở toan cánh cửa ấy ra để thỏa sức tận hưởng.
Thẩm Hoài vồn vã cúi xuống hôn lên chiếc bụng nõn nà ấy, râu của hắn nhẹ nhàng lướt trên vòm bụng cô.
Cảm giác nhồn nhột cùng một chút tê dại quấn lấy Hùng Đại Ny khiến cô bất giác ưỡn mình, cảm giác được bàn tay hắn ấn mạnh vào đùi cô. Trong phút chốc cô cảm thấy có một luồng khí nóng tràn về phía dưới, cô cố dãy dụa và quay lưng về phía Thẩm Hoài.
Hùng Đại Ny bị hắn kéo về phía mép giường, chân đặt xuống dưới, mông chổng lên. Cô thầm than thở, lại cái tư thế quái quỷ đó rồi. Tay cô che lấy khuôn mặt đang nóng ran, mặc cho Thẩm Hoài hành sự, cảm giác "đằng ấy" đặt sai chỗ mới lên tiếng nhắc nhở: - Nhầm rồi, đằng dưới ấy Cô nhẹ nhàng phối hợp với hắn, khẽ nhấc mông lên, cảm giác "đằng ấy" cứ từng đợt từng đợt xông vào, cảm giác mơ màng đến đê mê dâng trào lên tột đỉnh.
Khoái cảm trong chốc lát đó, khiến những bộn bề trong lòng cô cũng tiêu tan như mây khói. Cô không thể phủ nhận rằng phụ nữ lúc nào cũng cần có một người đàn ông bên cạnh để sưởi ấm tâm hồn.
Hùng Đại Ny đê mê trong cơn say, thiếu điều muốn ngất đi, hành động có ý thức duy nhất của cô là cắn chặt góc chăn, tránh cho những tiếng rên rỉ thoát ra ngoài, cũng không biết là bao lâu, mới thấy Thẩm Hoài rời khỏi thân cô.
Hùng Đại Ny khẽ thở phào nhẹ nhõm trong lòng, bụng nghĩ tên cầm thú ấy cuối cùng đã xong việc. Bỗng cô cảm thấy có gì đó không đúng, thấy Thẩm Hoài bước về phía nhà vệ sinh, "đằng ấy" cứ dựng đứng như cột cờ, bèn hỏi một cách đầy ngờ vực: - Anh làm gì vậy?
- Trong đó chắc có bao Hắn đáp.
- Đừng dùng, sẽ bị phát hiện đấy. Cô vừa che mặt vừa nói: - Anh cho vào trong đi.
Xong việc, Hùng Đại Ny cũng không quan tâm chân cô đang mềm nhũn, dọn dẹp qua loa rồi vội vã về phòng.
May mà Đại Linh ngủ rất ngon, không có vẻ bị tỉnh giấc giữa chừng, Hùng Đại Ny mới cảm thấy an tâm. Cô cũng lười vệ sinh giờ này, cảm giác trong người vẫn có một luồng điện đang chạy khắp người, khiến cô lười biếng chẳng muốn làm gì nữa. Cô lên giường đánh một giấc ngon lành cho tới khi cảm giác có ai đang nhéo mũi mình mới choàng tỉnh dậy.
Không biết là Đại Linh đã mang con gái cô đến khách sạn từ khi nào. Hùng Đai Ny bị con gái Thất Thất véo mũi cho tỉnh dậy, cô rướn người lên hỏi Đại Linh: - Mấy giờ rồi?
- Sao chị lại ngủ nhiều thế chứ?
Hùng Đại Linh nói: - Sắp 10 giờ rồi, em dậy từ sớm, gọi mãi mà chị chẳng dậy, vậy mà chị suốt ngày bảo em ngủ nướng đấy?
Nghe nói đã 10h, Hùng Đại Ny hốt hoảng bật dậy, lại nhớ ra hôm nay là cuối tuần, ngủ cả ngày ở khách sạn cũng không sao. Cô ngồi dậy, cảm giác thật dễ chịu, làm một vài động tác uốn éo rồi hỏi: - Người khác đều đi hết rồi à?
- Thẩm Hoài đi tham gia hội nghị ở thành phố. Chu Tri Bạch, Triệu Đông cũng đã rời khách sạn từ sớm. Tống Đồng, chị Minh Hà đều còn ở đây. Bộ trưởng Chu cũng đến rồi, Thất Thất là do cô ấy đưa đến đấy, mọi người đều ở phòng của chị Minh Hà, đợi chị thức dậy đấy
Nghe nói Chu Dụ cũng tới, cô vội vã mặc áo, vừa mặc vừa giải thích: - Giường ở khách sạn êm hơn ở nhà, lại không có Thất Thất ở bên cạnh quậy phá, lâu lắm rồi mới được ngủ một giấc ngon như vậy.
- Chị có ngửi thấy mùi gì khác lạ ở trong phòng không? Hùng Đại Linh hỏi.
- Không Hùng Đại Ny khịt khịt mũi, vừa định nói Đại Linh mẫn cảm thái quá, thì ngửi thấy một mùi xạ hương thoang thoảng, trong lòng hơi chột dạ, mới nhớ ra là vì tối hôm qua mình lười biếng, chỉ nghĩ sáng sớm mai sẽ uống thuốc, tờ mờ sáng mới trở về phòng nên cũng chẳng kịp gột rửa.
Hùng Đại Ny bước vào phòng vệ sinh cởi quần lót ra, nhìn thấy trên chiếc quần bám đầy vết ố màu vàng, cô nhăn mặt khi cảm nhận được mùi khó chịu bốc ra từ đó.
Hùng Đại Ny cảm thấy bực bội, cô thầm rủa cái tên ấy sao mà xả ra nhiều thứ thế. Cô hậm hực dùng nước vệ sinh qua loa, rồi mặc lại chiếc quần ẩm ướt, cảm thấy không dễ chịu chút nào, nhưng không lo Đại Linh sẽ ngửi thấy mùi gì đó nữa.
Hùng Đại Ny sửa soạn sơ qua, rồi dẫn con gái qua chỗ Tiếu Minh Hà.
Tối hôm qua Chu Dụ có việc nên không đến được, biết Hùng Đại Ny, Hùng Đại Linh ngủ lại khách sạn, thế là buổi trưa dẫn Tình Tình đến Hùng gia, tiện thể chở luôn Thất Thất đến khách sạn, muốn cùng với bọn họ tụ họp vào hôm nay.
Nhìn thấy Hùng Đại Ny đẩy cửa bước vào với thần thái tươi tắn, Chu Dụ liền bỡn cợt cô vài câu:
- Ngủ gì mà dậy muộn thế? Có phải đêm qua đi ăn vụng không?
Hùng Đại Ny đỏ ửng mặt, khẽ "hứ" một cái, vừa cười vừa mắng: - Cái miệng của chị chắc phải tìm ai đó khóa lại. Tối qua ai cũng hi vọng chị có thể đến cùng ăn cơm với mọi người, nếu không đến cũng phải cho một lí do chứ, bây giờ còn định giở quẻ với em đấy à
Nghe Hùng Đại Ny nói rất có lý, Mọi người lại tiếp tục truy hỏi Chu Dụ đêm qua đi đâu, có phải hẹn hò với anh chàng nào đó không.
Thất Thất đang chơi với Quả Quả, làm đổ cả nước trái cây lên mặt, Hùng Đại Ny vào phòng vệ sinh lấy khăn ướt, Chu Dụ cũng vào theo, cô dựa cửa và cất giọng hỏi: - Bình thường chẳng bao giờ thấy miệng mồm cô nhanh nhảu như vậy. Lúc nãy tôi cũng đùa cho vui thôi, cô lại dám vặn vẹo lại tôi, chứng tỏ là tối qua cô có đi ăn vụng thật. Nói đi, là anh nào vậy?
Hùng Đại Ny hơi chột dạ ngó ra ngoài cửa một cái, Hùng Đại Linh cùng Tiếu Minh Hà, Tống Đồng đều ngồi ở phòng khách tán chuyện, không chú ý đến cô, cô mới quay đầu lại trừng Chu Dụ một cái, khẽ nói: - Nói lung tung cái gì đấy, chị mới đi ăn vụng thì có?
Chu Dụ thấy Hùng Đại Ny ngầm thừa nhận, bèn hỏi: - Em quyết định ở lại Đông Hoa làm việc cũng là vì anh ta đúng không?
- Không, em cũng muốn ở lại. Hùng Đại Ny không phủ nhận, nhưng cũng không nói gì thêm.
Chu Dụ véo một cái vào má của Hùng Đại Ny, thấy má của cô mềm đến mức muốn chảy nước, bèn truy hỏi: - Em xem má của em muốn chảy nước ra rồi này, tối qua cô chắc chắn ăn vụng no nê rồi.
Hùng Đại Ny kéo Chu Dụ vào trong, khép cửa lại, để tránh người khác nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người họ.
Chu Dụ đã lâu không gặp Thẩm Hoài, thấy vẻ đẹp đằm thắm của Hùng Đại Ny cứ giống như một nụ hoa mới được tưới nước, khiến Chu Dụ bất giác nhớ đến chuyện ấy, cô cười ma mãnh và hỏi: - Cảm giác thế nào?
- Chị không phải là chưa ăn vụng bao giờ, còn hỏi em làm gì? Hùng Đại Ny trả lời một cách bực bội.
Hùng Đại Ny cũng chẳng có ý gì cả, nhưng Chu Dụ lại hiểu sai nên cũng thấy chột dạ, quan sát một lúc, thấy Hùng Đại Ny không có gì khác thường, cô biết mình đã nghĩ nhiều, cô chợt nghĩ: "Những người ở khách sạn đều có quen biết với Hùng Đại Ny. Tri Bạch và Tống Đồng ngủ cùng phòng, Triệu Đông cùng Tiếu Minh Hà ngủ một phòng, nếu Hùng Đại Ny thật sự ăn vụng, ngoài tên khốn Thẩm Hoài ra thì còn ai vào đây được nữa?"
Nghĩ đến đó, Chu Dụ cũng không nói toạc ra, sợ con người ngạy cảm như Hùng Đại Ny sẽ cảm thấy xấu hổ. Nghĩ đi ngĩ lại vẫn là nên đi tìm tên khốn ấy tra khảo thì tốt hơn.
Hùng Đại Ny lại không hề biết mình đã để lộ chân tướng, cô khẽ chọc chọc cánh tay vào hông Chu Dụ cố tình nói đùa: - Được rồi, đừng nghĩ nữa, mau đi tìm anh chàng của chị đi.