Ngày mai Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh sẽ lập tức đến Đông Hoa. Thẩm Hoài cũng muốn tham gia cuộc họp mặt của thị ủy tổ chức, nhưng ngại giữa đêm phải quay về Hà Phổ, vì thế hắn quyết định sáng sớm ngày mai sẽ lập tức đến thành phố, và đêm nay sẽ ngủ ở đây một lát.
Tan cuộc trò chuyện, Thẩm Hoài đưa mấy người Hùng Văn Bân, Ngô Hải Phong, Chu Viêm Bân xuống dưới lầu. Hùng Đại Linh từ phía sau vui vẻ chạy đến, vung mái tóc dài đen nhánh, nói với Hùng Văn Bân : - Cha, mọi người nói chuyện gì mà muộn như vậy chứ. Con cùng chị đã quyết định ngủ ở đây luôn......
- Tùy các con.
Hùng Văn Bân phất phất tay nói.
Nghi Thành bên kia đã phái người qua đây liên lạc từ sớm, chỗ ở tại Nghi Thành cũng sắp xếp xong, phòng phía bên kia của là khu tập thể, Hùng Văn Bân không muốn để người khác xì xào ở sau lưng, liền lập tức dời đến Nghi Thành, dọn dẹp phòng ở trả cho thành phố.
Hiện tại hầu hết đồ đạc trong nhà đã gói ghém xong, mọi thứ rất bừa bộn.
Thẩm Hoài quay đầu lại nhìn thoáng qua, Đại Ny đứng ở lầu tầng hai bên này vẫy tay cáo biệt, khuôn mặt xinh đẹp cười dịu dàng. Thẩm Hoài hôm nay vẫn chưa có cơ hội nói với cô vài câu, trong lòng nghi ngại không thể gặp riêng cô, cũng không biết bao lâu mới có cơ hội.
Triệu Đông, Tiếu Minh Hà dời đến nhà mới ở Tân Phổ, quay về thành phố định ở nhà bố mẹ, thế nhưng bọn họ nói chuyện quên cả thời gian, đứa con đang ngủ bỗng nhiên thức giấc. Triệu Đông cùng Tiếu Minh Hà đành phải ở lại khách sạn một đêm. Nhưng thật ra cũng có không ít người đều ngủ lại đây.
Ngày trước ở nhà máy thép thành phố, Tiếu Minh Hà và hai chị em Hùng Đại Ny, Hùng Đại Linh quan hệ cũng thân cận, sau đó mối quan hệ đó có một giai đoạn không mấy khăng khít. Sau này Tiếu Minh Hà, Hùng Đại Ny sinh con gái, cần chăm sóc gia đình, thời gian cá nhân không nhiều lắm, số lần gặp mặt cũng có hạn.
Tiễn đám người Hùng Văn Bân, Ngô Hải Phong, Chu Viêm Bân rời khỏi, vợ chồng Dương Hải Bằng cũng lái xe ra về. Thẩm Hoài và Chu Tru Bạch, Triệu Đông, Tôn Á Lâm trở về phòng, mới biết khi họ ở quý sảnh nói chuyện phiếm, thì Hùng Đại Ny, Hùng Đại Linh, Tiếu Minh Hà, Tống Đồng đều ở phòng của Triệu Đông và Tiếu Minh Hà đánh mạt chược.
Các cô nhìn Thẩm Hoài vào phòng, Tống Đồng la hét muốn chơi suốt đêm, bảo Triệu Đông đi ru bé con ngủ, có thế mới không gây trở ngại cho nghiệp mạt chược của các cô.
Triệu Đông cười bất đắc dĩ, đẩy cửa phòng thấy bé con đang ngủ say, liền quay lại xem đánh mạt chược.
Thẩm Hoài đứng dựa vào tay vịn ghế sô pha, hỏi Hùng Đại Ny: - Công việc bên Nghi Thành đã định xong chưa?
Không đợi Hùng Đại Ny trả lời, Tiếu Minh Hà nhanh mồm nhanh miệng nói:
- Tập đoàn thương nghiệp Văn Sơn muốn đưa ra được thị trường thì phải tìm hiểu thị trường trước. Tôi nghe nói Tập đoàn có khả năng sẽ mua lại cổ phiếu của công nhân viên chức. Giờ cô lại được điều đi khỏi Văn Sơn, thật là tiếc quá. Từ Đông Hoa đến Nghi Thành mất hơn một giờ đường xe, tôi thấy cô thường ngày làm việc ở Đông Hoa, cuối tuần đi Nghi Thành thăm Thất Thất, cũng không có gì không tốt...
Tập đoàn thương nghiệp Văn Sơn mấy năm gần đây được hưởng lợi từ sự phát triển nhảy vọt của thành phố Đông Hoa, nhận được đổi mới từ chính quyền đối với bờ bắc Thúy Hồ, lợi nhuận trước mắt chủ yếu là đạt được từ những khu buôn bán nhỏ lẻ. Sau khi thay đổi, kết cấu công ty tốt hơn, quy mô bậc trung, Đông Hoa sẽ là thị trường mà các xí nghiệp có hi vọng thành công nhất.
Hai năm trước khi Tập đoàn thương nghiệp Văn Sơn thay đổi chế độ, ngoại trừ sở hữu nhà nước, quản lý cổ phiếu quỹ ra, còn dành một tỷ lệ cổ phiếu nhất định cho nhân viên.
Hùng Đại Ny trước đây ở Tập đoàn thương nghiệp Văn Sơn thuộc loại cán bộ trung tầng, địa vị cao hơn công nhân phổ thông, nhưng không bằng tầng quản lí trung tâm công ty.
Tuy rằng theo sự thay đổi chính sách của Tập đoàn, nhưng Hùng Đại Ny có thể lấy mười vạn ra tham gia tầng quản lí nắm giữ cổ phần, cuối cùng vì Hùng Văn Bân mới làm phó thị trưởng thường trực thành phố, phí chuyển nhà mới cũng lớn, bất kể là tư nhân mượn tiền hay là vay ngân hàng đều không hợp lí lắm, cuối cùng từ bỏ tham gia tầng quản lí nắm giữ cổ phần, chọn lựa giống công nhân phổ thông, chỉ tham gia cổ phiếu ESOP.
Theo chính sách trước mắt, Hội giám sát chứng khoán không chủ chương quá mức phân tán cổ phiếu Esop tiến vào thị trường chứng khoán, cho nên Tập đoàn Văn Sơn muốn đưa ra thị trường, đầu tiên phải giải quyết vấn đề cổ phiếu Esop.
Hiện tại quản lí của Tập đoàn Văn Sơn đề xuất một phương án, chính là do bọn họ bỏ vốn thu mua cổ phần trong tay công nhân viên chức.
Tuy nhiên, vẫn có một bộ phận công nhân viên chức có phần tinh mắt, không muốn bán cổ phần giá rẻ trong tay ra thị trường. Lại có người đề xuất phương án thứ hai, chính là muốn thành lập cơ cấu chuyên môn, tập trung kiềm giữ cổ phiếu esop, lách qua chính sách chướng ngại thị trường.
Chỉ tiếc lòng công nhân viên chức không đồng tâm, có một bộ phận công nhân ham lợi nhỏ, chỉ muốn giữ chặt số cổ phần esop, đương nhiên phương diện này cũng có nguyên nhân phá rối ở sau lưng tập đoàn Văn Sơn.
Mặc kệ vấn đề cổ phần esop ở Tập đoàn Văn Sơn sau này giải quyết như thế nào, Hùng Đại Ny lúc này dời khỏi Tập đoàn Văn Sơn, đối với cá nhân cô ấy mà nói, đây là một tổn thất rất lớn.
Hiện nay Hùng Văn Bân đã điều rời khỏi Đông Hoa rồi, Hùng Đại Ny đã trở thành một đứa con trưởng thành, ở Đông Hoa có thể tự do một chút.
Tập đoàn Văn Sơn muốn giải quyết vấn đề cổ phiếu esop bằng phương án thứ nhất, Hùng Đại Ny làm Phó Giám đốc tài vụ, nên hoàn toàn có thể tham dự tầng quản lí thu mua cổ phiếu của một vài công nhân viên chức, dù thế nào thì cô cũng vẫn sẽ được lợi, về vấn đề nguyên tắc cũng không có vấn đề gì.
Hùng Đại Ny ngẩng đầu liếc nhìn Thẩm Hoài một cái, chớp chớp đôi mắt to một cái trả lời : - Tôi còn không định đến, vì tính tình vốn lười nhác, lười động não. Ở một chỗ làm việc đã quen, liền lười đi lại, bên Nghi Thành hiện thời cũng không thích hợp làm việc, có thể sẽ kéo dài thời gian một chút để xem tình hình đã
- Đúng rồi, mọi người đã về Tướng Quân viên đem tướng nghỉ trước, cô nghỉ ở đâu? Tống Đồng hỏi
Mặc dù từ Đông Hoa và Nghi Thành đi đường cao tốc thì cũng phải mất hơn một giờ đường xe, nhưng Hùng Đại Ny ở lại Đông Hoa công tác, cũng không thể ngày ngày đi đi về về được.
Nếu Hùng Đại Ny đến Nghi Thành, dĩ nhiên không cần lo lắng vấn đề nhà ở nữa. Cho dù quyết định ở Đông Hoa, làm Phó giám đốc tài vụ của tập đoàn, thì lương cũng sáu bảy vạn. Sau này nếu có thể tham gia cổ phiếu, thu nhập sẽ rất cao, tự mình mua nhà cũng không còn là vấn đề gì nữa.
Giá nhà tại Đông Hoa hai năm qua tương đối cao, thế nên dù là biệt thự khu vực trung tâm thành phố ba bốn nghìn một mét vuông, hay nhà ở có thang máy ở khu vực trung tâm thành phố không đến hai nghìn, hay giá phòng khu Mai Khê mới bên này khoảng một vạn ba, một vạn bốn, thì việc Hùng Đại Ny tự mình mua nhà ở cũng đều không thành vấn đề.
Điều mà Tống Đồng quan tâm chính là Hùng Đại Ny do dự đi hay ở giữa Đông Hoa và Nghi Thành, bây giờ vấn đề nhà ở khá là phiền toái.
- Công ty có kí túc xá, tạm thời có thể ở tại kí túc xá, cũng tiện.
Hùng Đại Ny nói.
Nghe đến đó Thẩm Hoài ngáp một cái rồi nói - Nghe các người nói chuyện thật là chán, tôi đi ngủ đây.
Hùng Đại Ny nhìn Thẩm Hoài - Đúng rồi, Văn tổng chúng tôi nói muốn tìm cơ hội ăn cơm với anh một bữa.
- Văn Khải Thái tìm tôi có việc gì? Thẩm Hoài hỏi.
Sau khi Tập đoàn Văn Sơn thay đổi cải tô, Văn Khải Thái xuất thân là thành viên tổ Đảng Cục thương nghiệp, chính thức thoát ly thân phận công chức, trở thành Chủ tịch hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc của Tập đoàn Văn Sơn.
Văn Khải Thái có thể được coi là người của Cao Thiên Hà, có đầu óc buôn bán. Cao Thiên Hà hai năm qua thất thế, ông ta cũng là người thông minh, bên cạnh lại có nhiều thế lực, hơn nữa ở tập đoàn Văn Sơn quả thật cũng đạt được thành tích, cho nên khi tập đoàn Văn Sơn thay đổi chế độ thì ông ta cũng là người được lợi lớn nhất.
- Nghe nói thị trường nhân dân huyện Hà Phổ sắp cải tổ, Văn tổng tìm anh hẳn muốn thăm dò tin tức...
- Đúng vậy. Thẩm Hoài rút trong cặp ra một tập tài liệu, đưa cho Hùng Đại Ny nói: - Hai ngày này tôi sẽ đi công tác tại tỉnh Hà Bắc, ở đây có một tập tài liệu về cải tổ tập đoàn, cô đưa nó cho Văn Khải Thái. Ông ta thực sự có hứng thú, để ông ta cùng Cục thương nghiệp huyện và Tân Phổ khai thác. Những chuyện khác, để lúc tôi về rồi nói... Khi Hùng Đại Ny giơ tay nhận tài liệu, Thẩm Hoài siết chặt tay một chút rồi mới buông ra.
Thẩm Hoài lúc này ở trấn Hà Phổ, khai thác phát triển trấn Thành Quan, dự định qua một hai năm đợi thành phố mới xây dựng xong thì sẽ dỡ bỏ tổng thể cũ.
Đây cũng là xuất phát từ tình hình chung xây dựng thành thị của Thẩm Hoài, tránh không được lặp lại, cũng tránh cho việc giải phóng mặt bằng sau này gặp khó khăn.
Tuy nhiên tập đoàn nhân dân huyện lại xây dựng ở trấn Thành Quan, vì nhận được chính sách của huyện, không thể cải tổ mở rộng hình thức, cũng không thể tăng trưởng kinh tế chung với tốc độ nhanh để thu về lợi nhuận, tình trạng kinh doanh vẫn không được cải thiện tốt lắm.
Đối với tài sản quốc hữu, Thẩm Hoài kiên giữ tỏ thái độ giữ vững quyền sở hữu cùng quyền kinh doanh.
Vấn đề quan trọng hơn là nếu không tiến cử các đối tác tư bản lớn hợp tác, sau này Tập đoàn nhân dân sẽ dời đến khu trung tâm thành phố lớn, tập đoàn sẽ được xây dựng, quy hoạch lớn hơn nữa, ở huyện cũng không tiến hành đầu tư, thì tài chính xây dựng lên đến hàng trăm triệu thì giải quyết như thế nào?
Lúc này Tập đoàn Văn Sơn đang tìm cách đưa ra thị trường, nếu thành công, tài chính thị trường chứng khoán lên đến hai ba trăm triệu cũng không thành vấn đề. Dù là Văn Khải Thái, hay là các tập đoàn tư sản khác, chỉ cần có thể giải quyết vấn đề, ai tiếp nhận thị trường huyện Hà Phổ, Thẩm Hoài cũng sẽ không phản đối.
Chu Tri Bạch muốn ở lại xem Tống Đồng đánh mạt chược, Thẩm Hoài liền cùng Tôn Á Lâm về phòng nghỉ ngơi, đi đến hành lang, Thẩm Hoài sờ sờ, nghi ngờ hỏi : - Nhân viên phục vụ có đưa thẻ phòng cho tôi không nhỉ?
Tôn Á Lâm cầm phiếu phòng mình trong tay, đang định vào phòng mình, nghe Thẩm Hoài nói như vậy, ánh mắt quét nhìn Thẩm Hoài vài lần, hỏi: - Anh vừa rồi đưa tài liệu cho mọi người, liệu có kẹp thẻ phòng ở bên trong không?
Thẩm Hoài không biết vì sao Tôn Á Lâm lại có thể nhìn ra sơ hở này, nghĩ thầm mình vừa rồi kẹp thẻ phòng bên trong xấp tài liệu, hẳn là không để lại dấu vết gì chứ.
- Đầu óc cô sao toàn những thứ không trong sáng một chút nào vậy. Tôi với cô thực sự không có tiếng nói chung rồi
Thẩm Hoài nói xong, không để ý đến Tôn Á Lâm xuống quầy phục vụ lấy thêm thẻ phòng.
Thẩm Hoài cũng không biết rằng Hùng Đại Ny và các bạn sẽ đánh bài rất muộn, Hùng Đại Ny dự tính ở cùng phòng với em gái, muốn thoát thân cũng không dễ dàng. Hắn về đến phòng liền đi tắm sau đó đi ngủ, lúc đang ngủ mơ màng, một thân thể mềm mại nóng bỏng chui vào chăn, từ phía sau ôm chầm lấy hắn, hắn xoay người, mắt cũng không mở, môi chạm môi..
Một nụ hôn nồng cháy, làm cả người Hùng Đại Ny nóng lên, không thở nổi, mới đẩy Thẩm Hoài ra rồi nói - Anh không sợ hôn lầm người à?
Thẩm Hoài giơ tay bật đèn ngủ, ôm Hùng Đại Ny vào lòng, cười nói:
- Anh đã đánh mất thẻ phòng, ai nhặt được anh liền hôn người đó.