Nói là mọi người tụ hợp trong bữa tiệc để tiễn Hùng Văn Bân, nhưng vẫn không tránh được thảo luận công việc.
Không cần thấy nghiệp vụ đầu tư của Tập đoàn Trường Thanh ở châu Á- Thái Bình Dương nhận thất bại không nhỏ, nhưng chủ thể ở châu Âu căn bản không chút tổn thương nào, tài sản với quy mô bảy tám tỷ đô la Mỹ, khai thác tiềm lực tư bản dăm ba trăm triệu đô la Mỹ vẫn là chuyện dễ dàng.
Cho dù tình hình kinh tế ác liệt của châu Á- Thái Bình Dương làm cho lòng người kinh hãi thì Thẩm Hoài vẫn hy vọng có thể thuyết phục Tập đoàn Trường Thanh lần này đầu tư cho nghiệp vụ cửa khẩu cảng Tân Phổ không thấp hơn một trăm triệu đô la Mỹ.
Tôn Khải Nghĩa nói: - Bến tàu hóa chất, bến tàu dầu thô của luyện hóa Tân Phổ xây dựng quy mô rất lớn, có thể cung cấp cho phát triển viên khu hoá dầu lượng dư thừa tương đối lớn. Mà công trình đường sắt hai chiều Từ Đông rất khó hoàn thành trong 3-5 năm, xây dựng khu cảng sắt than đá trước mắt cũng thích hợp. Mà đối với việc xây dựng khu cảng tổng hợp thì trong thời gian ngắn cũng không cần rót vào một trăm triệu đô la Mỹ.
Cảng Tân Phổ trong tương lai sẽ hình thành ba khu cảng chủ yếu: khu cảng hóa chất công nghiệp, khu cảng Tổng hợp và khu cảng sắt than đá.
Địa phương do Tập đoàn cảng Tân Phổ đại diện chính quyền huyện, Tập đoàn khai thác phát triển Tân Phổ tham gia giữ cổ phần, đồng thời lần lượt hợp tác với các xí nghiệp như Tập đoàn than Hoài, sắt thép Tân Phổ, luyện hóa Tân Phổ, đồng thời đầu tư xây dựng nơi cập bến tàu của ba khu cảng này; đưa vào hoạt động cũng lần lượt do công ty góp vốn phụ trách, hình thành hệ thống cơ cấu quản lý rõ ràng, cẩn thận, nghiêm túc.
Tôn Khải Nghĩa lần này đến đây nói về phương án góp vốn xây dựng bến tàu của khu cảng tổng hợp, Thẩm Hoài đồng thời cũng hy vọng Tập đoàn Trường Thanh tham gia góp vốn với khu cảng hoá dầu công nghiệp, như vậy có thể vì sự phát triển nghiệp vụ cửa khẩu cảng của Mai thép mà rót vào càng nhiều tiền.
- Lão Hùng đi Nghi Thành nhậm chức, chúng ta cần nhanh chóng giúp Nghi Thành xây dựng cảng, cũng xem như ủng hộ Lão Hùng đến Nghi Thành làm việc, Thẩm Hoài nói tiếp: - Đương nhiên điều càng quan trọng, bất luận Bí thư tỉnh ủy, tỉnh trưởng đổi ai đến làm, suy nghĩ trọng tâm của phía tỉnh là việc tăng cường phát triển kinh tế dọc Chử Giang. Nội trong 10 năm tới không thể xảy ra biến động lớn. Nếu như nói, chúng ta chờ mong 3-5 năm sau, tình hình rầm rộ của cảng Mai Khê có thể làm lại ở Nghi Thành, vậy chính là tương lai sẽ được hái đào rồi còn hơn là hiện tại tích cực dấn thân vào tham gia xây dựng. Tôi tin Tập đoàn Trường Thanh cũng sẽ có lòng tin với không gian tăng trưởng trong tương lai của Nghi Thành. Vấn đề hiện tại nằm ở chỗ Tập đoàn Trường Thanh có muốn đơn độc đến Nghi Thành bàn chuyện đầu tư bến cảng hay không
Tôn Khải Nghĩa khẽ mỉm cười. Ông ta đương nhiên hiểu được Hùng Văn Bân sẽ không thể tay không đi Nghi Thành nhậm chức, Mai thép hộ tống tây tiến, không phải là việc khiến người ta khó hiểu.
Nhớ ngày đó Đàm Khải Bình đến Đông Hoa nhậm chức, kéo ông ta ta và Tạ Hải Thành đến đầu tư, đơn giản cũng là tâm tư như vậy.
Thu hút đầu tư có thể mang đến cho cán bộ địa phương quầng sáng chiến tích chói mắt, nhưng vẫn chỉ là nhân tố mặt ngoài, động lực căn bản nhất vẫn là nhu cầu phát triển kinh tế địa phương.
Chỉ cần không phải dụng ý xấu, đầu tư sản nghiệp và tư bản tài chính tiến vào tham gia xây dựng địa phương sẽ kéo theo sản nghiệp tương quan phát triển, đồng thời kéo theo tăng trưởng thuế vụ tài chính địa phương, cũng mang đến cho địa phương mấy trăm thậm chí hơn mười nghìn cơ hội làm việc.
Mà Mai thép theo Hùng Văn Bân tây tiến, tham gia xây dựng bến cảng Nghi Thành, còn muốn thúc đẩy hoàn thiện phương tiện đồng bộ công nghiệp và cơ sở địa phương, đây cũng là công tác cơ bản mà tỉnh Hoài Hải cần làm để thúc đẩy phát triển nhanh nền kinh tế ven sông Chử Giang.
Không cần nói có thể thúc đẩy Hùng Văn Bân càng tiến một bước phát triển, Mai thép hộ tống tây tiến, trợ giúp Hùng Văn Bân đến Nghi Thành ngồi ổn định vị trí Phó thị trưởng thường trực thành phố, vẫn là có năng lực đấy.
Tôn Khải Nghĩa vẫn chưa nghiêm túc nghĩ tới vấn đề Nghi Thành đầu tư bến cảng, chỉ có điều Thẩm Hoài đưa ra vấn đề này, ông ta cũng không thể lảng tránh không nói, bèn nói:
- Thời gian hồi báo đầu tư bến cảng rất dài, kinh tế địa phương khả năng cần phải trải qua mấy năm thậm chí hơn mười năm phát triển mới có thể hình thành quy mô bến cảng "nhập vào xuất ra" ổn định mà không vì phụ thuộc vào tư bản công nghiệp của thị trường Tân Hưng. Còn đối với quốc gia Âu Mĩ mà nói, đại đa số tư bản công nghiệp đều đã trải qua nhiều lần chu kỳ kinh tế, đồng thời đang theo đuổi kiếm tiền nhanh, càng theo đuổi hồi báo đầu tư ổn định tin cậy. Tôi cũng tin tưởng, sau khi Thị trường Hùng đến Nghi Thành, sẽ nhanh chóng thúc đẩy phát triển kinh tế Nghi Thành, tham gia xây dựng cảng Nghi Thành, sẽ là đầu tư bảo đảm có lợi nhuận. Tuy nhiên, Nghi Thành gần sông, điều kiện địa hình không tốt hơn Mai Khê, không đề cập đào tuyến đường an toàn quy mô lớn, bước đầu kiến tạo khu cảng tương đương kì 1, kì 2 với Mai Khê, tổng thể đầu tư còn thấp hơn một đoạn. Hạng mục này, còn chưa đủ cho một nhà Mai thép ăn, thật sự có cần thiết để Tập đoàn Trường Thanh cũng tham dự vào không?
Việc xây dựng cảng Mai Khê có tác dụng rất quan trọng đối với việc quật khởi kinh tế Mai Khê.
Kinh tế Nghi Thành muốn bay lên, muốn dung nhập nền kinh tế Chử Giang thì cần nhanh chóng xây dựng bến cảng, để vùng bến cảng cùng đường sắt Từ Đông, đường cao tốc Từ Đông của Nghi Thành liên kết chặt chẽ, là bước đầu tiên.
Công trình liên kết vận hành cảng biển kì 1, kì 2 cảng Mai Khê, năm thiết kế lượng hàng hóa xuất nhập gần mười triệu tấn, tổng đầu tư cũng hơn ba trăm triệu, vẫn thấp hơn nhiều so với hải cảng nước sâu với quy mô "nhập vào xuất ra".
Việc khởi động xây dựng bến cảng của Nghi Thành quy mô ban đầu cũng không nhiều lắm, xí nghiệp địa phương sẽ tham gia đầu tư vào, cộng thêm ngân hàng cho vay, như vậy lượng tiền Mai thép thực tế cần đầu tư vào chỉ cần mấy chục ngàn.
Một hạng mục như vậy, Tôn Khải Nghĩa không rõ vì sao Thẩm Hoài nhất định muốn Tập đoàn Trường Thanh tham dự vào.
Thẩm Hoài nói: - Ở khối nghiệp vụ vận tải đường thuỷ này, tôi muốn tập trung hết lại rồi ném cho Chu Tri Bạch phụ trách, đỡ phải đông một đống việc cần phái người xem, tây một đống việc phải phái người nhìn. Nói như vậy, nhân viên thế nào cũng không đủ dùng.
Thẩm Hoài nói qua loa nhưng Tôn Khải Nghĩa đã hiểu. Thẩm Hoài muốn chỉnh hợp lại toàn bộ nghiệp vụ đầu tư cảng biển thuộc Tập đoàn Trường Thanh.
Ông ta cúi đầu trầm ngâm, cho dù đoán được Thẩm Hoài có thể đã cùng bố của Tôn Á Lâm trao đổi qua ý kiến, cũng không muốn phát biểu ý kiến tuỳ tiện.
Thấy Tôn Khải Nghĩa trầm ngâm cân nhắc, Thẩm Hoài tiếp tục nói: - Việc kinh doanh thương trường, khách sạn của Tập đoàn Trường Thanh có sở chuyên. Từ việc chỉnh hợp tài nguyên sẽ càng có lợi có phát triển. Nhìn từ góc độ khai thác thị trường, tôi càng có chủ trương đưa vào vận hành khách sạn quốc tế Bắc Sơn Bằng Duyệt, khách sạn Bằng Duyệt; có thể ủy thác cho đội ngũ quản lí khách sạn của Tập đoàn Trường Thanh phụ trách, không cần phải tự mình làm. Liên thương Bằng Duyệt cũng có thể chuyển nhượng một ít cổ phần cho Tập đoàn Trường Thanh giữ, hy vọng Tập đoàn Trường Thanh đạt được sự phát triển tốt về tài nguyên và kinh nghiệm vận hành trên thương trường. Những chủ trương này của cháu chính là muốn tài nguyên có được chỉnh hợp có hiệu quả, để mọi việc làm càng tốt, thị trường làm được lớn hơn nữa, mà không phải đem lợi ích trước mắt tuột khỏi tay mình. Chú hai, chú cảm thấy có đạo lý này hay không?
Tôn Khải Nghĩa không thể không thừa nhận, đề nghị của Thẩm Hoài thật sự khá hấp dẫn.
Tập đoàn Trường Thanh năm 94 ở tầng mười hai tòa cao ốc nắm lấy vật nghiệp, thành lập khách sạn Trường Thanh bốn mùa.
Chẳng qua là năm đó dự đoán về tiềm lực phát triển Đông Hoa không đầy đủ, khách sạn Trường Thanh bốn mùa định vị theo khách sạn thương vụ, không thể phát huy ưu thế kinh doanh khách sạn của Tập đoàn được, thành tích kinh doanh sau đó dĩ nhiên cũng trực tiếp kéo khách sạn quốc tế Bắc Sơn Bằng Duyệt và khách sạn quốc tế Bằng Duyệt định vị bốn sao xuống một mảng lớn.
Cạnh tranh thị trường chính là tàn khốc như vậy, trừ phi Tập đoàn Trường Thanh đầu tư vốn lớn xây dựng khách sạn năm sao tiêu chuẩn càng cao ở Đông Hoa, bằng không sẽ rất khó bám trụ được ở Đông Hoa.
Hiện tại Thẩm Hoài thiết lập quyền kinh doanh hai khách sạn do Tập đoàn Trường Thanh tiếp nhận, cơ bản có thể bảo đảm thị trường khách sạn cao cấp của Tập đoàn Trường Thanh lũng đoạn Đông Hoa. Rồi sau đó tạo cơ sở cho các vùng Từ Thành, Nghi Thành, Bình Giang xung quanh đó phát triển khách sạn dây chuyền thương vụ.
Tình hình phát triển của ngành bán lẻ và bất động sản thương nghiệp Đông Hoa rất tốt, khiến người ta thèm thuồng, mà dây chuyền siêu thị là một nghiệp vụ quan trọng dưới quyền Tập đoàn Trường Thanh.
Tôn Khải Nghĩa lần này đến Đông Hoa, còn đặc biệt quan sát tình hình kinh doanh của liên thương Bằng Duyệt, khiến Tôn Khải Nghĩa ý thức được tiềm lực phát triển thị trường này ở nội địa, thực tế tốt hơn khu vực Đông Nam Á.
Tập đoàn Trường Thanh trước kia chú ý nhiều đến sự phát triển ở khu vực Đông Nam Á, nghiệp vụ nội địa phát triển chậm chạm và kém cỏi. Tôn Khải Nghĩa cũng vì vậy mà bị chỉ trích, suýt nữa không giữ được vị trí, sau khi trải qua khủng hoảng tài chính lần này mới suy nghĩ lại kĩ chuyện đã qua.
Nội địa rất nhiều thành phố, đặc biệt là thành phố phát triển kinh tế khá nhanh, đã kêu gọi nhiều đầu sỏ dây chuyền bán lẻ quốc tế tiến vào một bước, khiến cho Tập đoàn Trường Thanh thiếu hụt ván cầu thích hợp và thời cơ tham dự vào.
Nếu liên thương Bằng Duyệt đồng ý mở ra một chỗ để Tập đoàn Trường Thanh tham gia góp vốn thì Tập đoàn Trường Thanh có thể dựa vào mầm móng cửa hàng của liên thương Bằng Duyệt, bố cục công tác sẽ nhan hơn các thành phố khác.
Đương nhiên, chuyện gì cũng có giá phải trả đấy, Tập đoàn Trường Thanh muốn đạt được lợi ích, ngoại trừ cung cấp một trăm triệu đô la Mỹ ra, còn phải đem quyền chủ đạo nghiệp vụ đầu tư bến cảng phát triển nội địa trong tương lai giao cho Mai thép.
Mà Thẩm Hoài có ý muốn chỉnh hợp tài nguyên nghiệp vụ đầu tư bến cảng của Tập đoàn Trường Thanh, ngoại trừ gia tăng bước đệm xây dựng cảng Tân Phổ, tập kết càng nhiều lực lượng tham gia xây dựng cảng Nghi Thành ra thì còn có một lợi ích trực tiếp là có thể đoạt lại quyền khống chế cổ phần cảng Mai Khê.
Tôn Khải Nghĩa nhìn về phía Tôn Á Lâm, hỏi: - Bên bố cháu, các cháu có liên hệ không?
Tôn Á Lâm trả lời: - Bên châu Á Thái Bình Dương này đều là chú hai phụ trách, về chỉnh hợp nghiệp vụ đầu tư, chúng cháu đương nhiên cũng là tìm chú Hai bàn bạc trước rồi.
Tôn Khải Nghĩa sẽ không tin lời nói của cháu gái ông ta, có thể đoán được anh trai của ông ta có thể là vì tránh hiềm nghi, mới không có ý định công khai tỏ thái độ, nhưng thái độ thầm kín cũng không khó phỏng đoán.
Tôn Khải Nghĩa âm thầm phỏng đoán, Thẩm Hoài làm nhiều động tác như vậy chính là muốn bảo đảm sau khi Hùng Văn Bân điều đi rồi, lực khống chế của hắn đối với Mai Khê không thể suy yếu được.
"Tích ta tích..."
Điện thoại trong túi quần Thẩm Hoài vang lên, lấy ra xem là Thành Di gọi. Hắn đi đến bên của sổ nghe điện thoại, không làm phiền bọn Hùng Văn Bân, Tôn Khải Nghĩa, Ngô Hải Phong, Chu Viêm Bân, Chu Tri Bạch tiếp tục nói trò chuyện.
Tôn Á Lâm nhìn thấy vẻ mặt vui mừng của Thẩm Hoài khi nghe điện thoại, đợi hắn cúp điện thoại trở lại, hỏi: - Việc gì khiến anh vui như vậy?
- À Thẩm Hoài nói tiếp: - Trung ương điều lệnh xuống rồi, bố Thành Di hai ngày nữa sẽ đến tỉnh Hà Bắc nhậm chức. Trước đó cứ tưởng sẽ kéo dài đến sau đại hội XV chứ.
Thành Văn Quang kéo dài tới sau đại hội XV rồi đi tỉnh Hà Bắc nhậm chức thì cũng chênh 1 tháng, nhìn qua khác nhau không lớn, nhưng ý nghĩa thực tế đằng sau lại rất khác biệt.
Thành Văn Quang kéo dài tới sau sau đại hội XV đến tỉnh Hà Bắc nhậm chức Quyền tỉnh trưởng, vậy ông ta không thể ở Đại Hội XV giải quyết vấn đề nhậm chức của uỷ viên trung ương, vậy cũng chỉ có thể kéo dài tới một hai năm về sau, đợi những uỷ viên trung ương khác về hưu, ông ta mới có cơ hội bổ khuyết.
Thành Văn Quang hai ngày nữa sẽ đến tỉnh Hà Bắc nhậm chức, vậy lần này danh sách ủy viên trung ương sẽ trực tiếp có tên của ông ta. Tư cách lý lịch của quan chức cấp cao trong Đảng rất được chú ý. Lần này trực tiếp trúng cử là làm đủ một kỳ năm năm, bằng không cho dù kém một hai năm cũng chỉ có thể xem là nửa kỳ.
Tôn Khải Nghĩa rất quen thuộc với tình hình của Tống hệ, nghe tin tức này, thầm cảm thấy Tống hệ đã thật sự đầu tư không ít tài nguyên lên người Thành Văn Quang. Chỉ có điều sau đó ông ta cũng bất hoà với nhóm Tạ Hải Thành, nên không rõ tác dụng phát huy ở đằng sau Mai thép và Thẩm Hoài.