Khu nhà tập trung ở thành nam trước đây do Đảng ủy trấn Thành Quan phụ trách nằm ngay trên một mảnh đất phía bắc khu kinh tế mới ở thành nam, dọc bờ nam sông Sư Phạm, do cơ quan cấp huyện, ngân hàng, doanh nghiệp nhà nước góp vốn xây dựng.
Trước khi Thẩm Hoài đến nhậm chức, huyện Hà Phổ còn chưa xác định được chiến lược phát triển cảng Hà Phổ mới, Đào Kế Hưng và Cát Vĩnh Hưng cũng từng tăng cường thúc đẩy phát triển khu vực thành thị về phía nam trấn Thành Quan, mức độ đầu tư rất lớn.
Khu cư xá thành nam không bằng mấy toà lầu trọ cao tầng nằm ở khu khai thác phát triển thành phố mới Lâm Cảng, nhưng cũng là khu nhà quy mô lớn nhất, đồng bộ nhất,quy cách tốt nhất của trấn Thành Quan.
Sau khi Thẩm Hoài đến Hà Phổ nhậm chức, xây dựng bên khu thành phố cũ mới ngưng lại toàn diện, quần thể kiến trúc cao tầng ở phía thành phố mới Lâm Cảng nhanh chóng khởi công, tiểu khu thành nam mới mất đi hào quang trước đó.
Căn nhà mà Đỗ Kiến đích thân thay Thẩm Hoài đi chọn nằm ở góc tây bắc tiểu khu thành nam, phía tây có một công viên nhỏ có hồ xung quanh, cây cối xanh tươi.
Thẩm Hoài và Thành Di ngồi xe theo Đỗ Kiến đi đến tiểu khu thành nam, phía gần hồ có một số công nhân đang thi công.
Nhìn thấy biển báo dựng bên đường, các công nhân đang xây dựng công trình tu sửa hoàn cảnh khu cộng đồng quy mô nhỏ, bao gồm xây một thủy đài, bồn hoa bằng gỗ chống phân hủy gần hồ, ở mặt đông tiểu khu còn có bãi đậu xe lát gạch.
Mà phía trước toà nhà không xa là vị trí sườn tây cửa lớn của công viên nhỏ, đang xây dựng một vọng gác trị an.
Các hạng mục của công trình sẽ không sử dụng tài chính huyện, sẽ không để lại bất cứ vết tích gì, thậm chí quả thật có tác dụng cải thiện rất nhiều đối với hoàn cảnh khu cộng đồng của tiểu khu thành nam, nhưng Thẩm Hoài biết đây là do Đỗ Kiến đo ni đóng giày cho một mình anh.
Toà nhà công cao năm tầng, căn nhà ở lầu dưới, đi đến bậc cầu thang nhìn thấy cánh cửa bình thường không khác gì với nhà của người bình thường. Mở cửa bước vào, sàn lát gạch, tường sơn màu trắng tuyết, phòng vệ sinh, phòng bếp đều sạch sẽ sáng bóng, đồ dùng trong nhà không nhiều, có đủ những gia cụ, đồ điện khí như tủ sách, tủ quần áo, sô pha, bàn ăn, máy giặt, ti vi, không thể nói là xa hoa, nhưng cũng thấy được tấm lòng. Đằng trước còn có một tiểu viện nhỏ, cũng được tu sửa rất tỉ mỉ, có tán lớn che nắng, mặt trong tường viện là hàng rào xi măng, dùng ván gỗ và hợp kim che lại, không sợ người lầu trên và tiểu khu nhìn trộm tình hình trong viện…
Nếu nói là có khuyết điểm gì, chính là ánh sáng trong phòng khá tối, vào cửa thì phải bật đèn.
Thẩm Hoài cũng biết Đỗ Kiến đã tốn rất nhiều tâm tư cho căn phòng này, tuy anh không thích người khác hầu hạ anh cẩn thận tỉ mỉ lắm, nhưng anh cũng chỉ là khách trọ,một ngày nào đó sẽ rời khỏi Hà Phổ, nhà ở đều phải trả lại cho huyện, trên danh nghĩa anh thậm chí còn phải trả một khoản tiền thuê để trú ở đây nữa.
Hoàn cảnh lớn như thế, nếu thật sự muốn kiên trì tinh thần mộc mạc, vậy cũng không cần sĩ diện như thế.
- Em thấy thế nào?
Thẩm Hoài hỏi Thành Di.
- Em thấy như nào thì làm sao?
Thành Di vờ không hiểu hỏi lại.
- Nếu em không có ý kiến, thì sau này anh sẽ ở lại đây, đỡ phải bôn ba vì chuyện tìm nhà…
Thẩm Hoài nói.
- Em không có ý kiến, anh thích ở thì ở đi…
Thành Di nói.
- Anh không có kỳ nghỉ tết, ban ngày còn phải làm việc, em phụ trách chỉ huy công nhân dọn nhà giúp anh nhé?
Thẩm Hoài hỏi.
- Anh trả tiền công cho em thì được.
Thành Di nói, nhưng lại không nhịn được mà đánh giá bố cục trong phòng này, nghĩ xem bố trí thế nào mới được.
…
Nguyên đán qua rồi, tấm lịch đã lật sang năm 98.
Trong mấy ngày nghỉ tết không nhiều này, Thành Di phụ trách dọn nhà thay Thẩm Hoài.
Những công việc cụ thể, dĩ nhiên là Đỗ Kiến đích thân chỉ huy nhân viên công tác phòng hậu cần hành chính làm, Thành Di chỉ phụ trách chỉ huy sắp xếp, nửa ngày là xong.
Ngày kết hôn của Tống Đồng và Chu Tri Bạch đã gần kề, nhà mới cũng đặt ở một khu biệt thự cảnh biển mới xây ở phía đông thành phố mới Lâm Cảng; chỉ còn lại hai ngày nghỉ tết, Thành Di liền lôi kéo Tống Đồng lái xe chạy đông chạy tây, mua thêm ít vật dụng linh tinh như bình hoa, giỏ đồ, rương đựng đồ, ghế nằm đệm tựa, còn nhìn trúng một cái xích đu bằng gỗ trong khu biệt thự, dọn đến đặt ở trong viện.
Ngày thứ hai Thẩm Hoài liền trực tiếp dọn vào phòng mới ở. Chỉ mấy ngày mà nhìn thấy bầu không khí sinh hoạt trong nhà ngày càng đậm, tất cả đều là công lao của Thành Di. Thành Di còn trang trí một gian phòng cho mình, trong thời gian ở Hà Phổ sẽ chia phòng ở chung với Thẩm Hoài. Tóm lại Thẩm Hoài không thể chiếm được chút tiện nghi nào.
Toà nhà trước trường du lịch cũng phải trả lại cho vợ chồng Tôn Tốn, Chu Ngọc.
Kỳ nghỉ của Thành Di kết thúc, Thẩm Hoài vốn còn định cùng cô lái xe về Từ Thành, thuận tiện tham gia lễ hoàn công công trình luyện hóa Chử Giang, nhưng trước khi đi lại bị thành phố gọi điện sang, kêu qua tham gia hội nghị thường ủy thành phố, nghiên cứu phương án kế hoạch phát triển công nghiệp Lâm Cảng và cảng Tân Tân.
Thẩm Hoài là uỷ viên thành ủy, có thể dự thính hội nghị thường ủy, nhưng không có quyền biểu quyết.
Hội nghị như thế không có liên quan trực tiếp đến Mai thépvà huyện Hà Phổ, anh có thể không tham gia, nhưng quy mô phát triển sản xuất công nghiệp cảng và cảng Tân Tân, phải học tập kinh nghiệm phát triển của cảng Tân Phổ, phía thành phố gọi anh dự thính hội nghị, trưng cầu ý kiến cũng là bình thường.
Thẩm Hoài cũng biết, đầm nước đục này không phải anh nói không nhúng một chân vào thì có thể không nhúng được. Anh biết đám người Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn phần lớn đều không hi vọng anh lộ diện, nhưng Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh cũng sẽ kéo anh vào để cân bằng.
Trước tết vừa mới tổ chức thảo luận nghiên cứu phương án kế hoạch, sau tết thì trực tiếp dùng hội nghị thường ủy để biểu quyết, trước sau còn chưa đến một tuần, cũng có thể nhìn ra Hồ Lâm sau lưng Trần Bảo Tề thực sự đang rất sốt ruột.
Bọn họ muốn trước khi Quách Thành Trạch chính thức thay Cao Thiên Hà đảm nhiệm chức Thị trưởng sẽ định ra phương án quy hoạch, để tránh khi Quách Thành Trạch chủ trì công tác chính quyền thành phố toàn diện rồi sẽ có chuyện phức tạp xuất hiện gây bất lợi cho họ.
Trong phương án kế hoạch đã điều chỉnh, hạng mục xây dựng di dời xưởng thép thành phố cũng được xếp vào đó.
So với những đề cập mà Trần Bảo Tề nói đến trong buổi thảo luận lần trước, lần này giới thiệu về hạng mục xây dựng di dời nhà máy thép thành phố còn tỉ mỉ hơn nhiều.
Tập đoàn Thiên Ích khống chế Tư Hoa thực nghiệp đem kế hoạch liên kết cùng tập đoàn tinh thép rót tiền thành lập công ty mới cùng nhau có trách nhiệm hoàn thành trọng trách xây dựng di dời nhà máy thép thành phố.
Công ty mới sẽ đăng ký tên là Công ty Hữu hạn Cổ phần sắt thép Tân Tân, Tư Hoa Thực Nghiệp dự tính đầu tư số vốn một trăm triệu, tập đoàn Tỉnh thép lại đem tài sản và quyền cổ phần và tài sản hợp doanh của thị thép Đông Hoa và Tập đoàn chế tạo sắt thép Phú Sĩ và tập đoàn Trường Thanh rót vào công ty mới, hai bên đều nắm 50% cổ phần.
Căn cứ sản xuất sản lượng bảy trăm ngàn tấn của Thị thép, dời khu thành bắc đến huyện Tân Tân, đồng thời dự định mở rộng sản lượng lên hai triệu tấn, bao gồm đem kế hoạch di dời nhập vào hơn mười xí nghiệp phối hợp, cảng Tân Tân sẽ trở thành căn cứ sản xuất sắt thép lớn thứ hai ven biển của tỉnh Hoài Hải. Tuy không so được với nhà máy thép Tân Phổ, nhưng sau khi xây xong, sáp nhập với sản lượng ở Tây Lĩnh, Đông Giang của tập đoàn Tỉnh thép, tập đoàn Tỉnh thép sẽ trực tiếp rút ngắn khoảng cách quy mô với Mai thép.