Bạn bè người thân đường xa đến đây cũng lục tục rời khỏi Đông Hoa vào hôm sau.
Không có nhiều người tiền hô hậu ủng như thế, vừa sáng sớm, Thẩm Hoài cùng Chu Tri Bạch, Tống Đồng ăn sáng với bạn học đường xa mà đến, buổi sáng cũng đi cùng ông cụ đến mấy xí nghiệp.
Cũng lúc này mới có kẽ hở để giới thiệu những nhân viên quản lý xí nghiệp của Mai thép hệ như Uông Khang Thăng, Chử Nghi Lương, Chu Lập, Triệu Đông, Dương Lâm, Phan Thành, Hồ Chí Cương cho ông cụ, mọi người có cơ hội nói mấy câu.
Buổi trưa thì ăn cơm ở căn tin công trường của luyện hóa Tân Phổ, mời đại diện các kỹ sư phụ trách xây dựng công trình luyện hóa Tân Phổ của Trung Hải Dầu sang tâm sự, Thẩm Hoài cũng mượn dịp này phổ biến một số khái niệm kinh tế hải dương học cho đám người ông cụ và ông cụ Thôi.
Hôm qua Thôi Vĩnh Bình kịp thời chạy đến tham dự hô lễ, cũng coi như là nể mặt, nhưng trưa hôm qua đã rời khỏi Đông Hoa, nhưng tiếp theo Mai thép phải tăng cường hợp tác thêm một bước với hạm đội Hoài Hải và Trung Hải Thạch Du, có sự ủng hộ trực tiếp của các ông cụ hay không thì tình hình sẽ có thay đổi rất lớn.
Ăn cơm trưa xong, mọi người lại đi tham quan khu quy hoạch sản nghiệp thạch hóa.
Luyện hóa Tân Phổ là một hạng mục nhất thể hóa lấy nguyên liệu trung gian luyện hóa sản xuất làm chủ, bao gồm nhiều trang thiết bị như luyện dầu, chưng khí tách chất, công trình cơ sở đã xây dựng hoàn tất trước năm, nhưng phải tiến hành vận hành thử trước khi vào thu, coi như tốc độ cực nhanh rồi.
Trước khi luyện hóa Tân Phổ chính thức lấy được công văn phê chuẩn, thì khu sản nghiệp thạch hóa không cách nào chính thức tuyên bố chiêu thương, cho nên vẫn kéo dài đến giữa năm ngoái mới triển khai chiêu thương thu hút đầu tư quy mô lớn.
Trước mắt, khu thạch hóa ngoài trừ mấy hạng mục hóa công quy mô vừa do phía tỉnh có quyền phê duyệt đang nhanh chóng khởi công ra, thì vẫn chưa có hạng mục hóa công quy mô lớn nào khởi động.
Đàm phán và giai đoạn khảo sát quy mô lớn đều cực kỳ rườm rà, quá trình lập dự án phê duyệt dự án cũng phiền toái phức tạp như thế.
Khu thạch hóa trước mắt ngoài trừ hạng mục cao su nhân tạo SBR số vốn đầu tư xây dựng lên đến mười vạn tấn một năm được xác lập với tập đoàn Trang Tín hóa học của Pháp ra, thì những đàm phán thu hút vốn với những tập đoàn nước ngoài như Ba Tư Phu của Đức, KS hóa học của Hàn Quốc vẫn đàm phán chưa được thuận lợi.
Thẩm Hoài cùng các ông cụ đi về phía khu viên, thì nhìn thấy đơn vị thiết kế công trình mà Trang Tín Hóa Học ủy thác đã có công nhân tiến vào thăm dò.
- Hôm nay mới mùng bảy thôi, Dương Quỷ Tử cũng thật biết bức người mà. Mọi người đều tùy ý tới lui nhìn ngó, ông cụ Thôi tính trẻ con không giảm, nói câu nào cũng rất tùy ý, mọi người nghe cũng chỉ cười trừ, sao đó nhìn sang phía Thẩm Hoài.
Trong phạm vi Tân Phổ có rất nhiều công trường không có đình công trong dịp tế, đa số công nhân đều ở lại Tân Phổ đón tết, thực tế cũng do Thẩm Hoài yêu cầu nghiêm khắc về thời gian công trình.
Công trường vẫn hoang vu, thời tiết mùa đông khô hanh, không có được mấy cơn mưa, mặt đất được san bằng không có thảm thực vật, nhà xưởng còn chưa được xây dựng, cát bụi vô cùng nghiêm trọng, thoạt nhìn giống một mảnh sa mạc vắt ngang tầm mắt.
Đứng ngay trước biển báo công trường, Thẩm Hoài giới thiệu tình hình của hạng mục Trang Tín Hóa Học với các ông cụ. Thôi Hướng Đông liền hỏi: - Đổi thành huyện khác, một năm có thể vớt được số đầu tư hơn một trăm triệu đô la thì có thể nằm trong chăn đếm chính tích rồi, cậu lại dã tâm bừng bừng, làm nhiều chuyện như thế.
Hạng mục Trang Tín Hóa Học đầu tư một trăm triệu đô la, trong mắt rất nhiều người thoạt nhìn đã hiếm hoi ít ỏi rồi, tổng số đầu tư thậm chí có thể ít đến không bằng một phần năm luyện hóa Tân Phổ, thế nhưng huyện nào mà một năm có số đầu tư chừng ba bốn trăm triệu đô la Mỹ như Hà Phổ thì dù có phóng mắt nhìn khắp cả nước cũng coi như là cá biệt rồi.
Nếu chiếu theo mục tiêu thu hút đầu tư mà tỉnh phân bổ xuống, thì năm nay huyện Hà Phổ chỉ cần có một xí nghiệp đầu tư nước ngoài có số vốn đầu tư hơn hai mươi triệu đô la khởi công, thì coi như là hoàn thành nhiệm vụ vượt mức chỉ tiêu.
Thẩm Hoài cười nói: - Phía khu thạch hóa, nhiệm vụ chủ yếu năm nay cũng chỉ đảm bảo luyện hóa Tân Phổ có thể thuận lợi đầu tư vận hành, rồi tranh thủ hạng mục Trang Tín Hóa Học có thể thuận lợi khởi công trước giữa năm nữa thì được rồi. Có điều, khi dựng nước, thế hệ trước như mọi người đều đều lập mục tiêu công nghiệp hóa này làm con đường phải đi khi chấn hưng quốc gia, phục hưng dân tộc. Điều kiện phía Hà Phổ tốt hơn chút, điều kiện những huyện khác kém hơn chút, huyện Hà Phổ dĩ nhiên phải chia sẻ nhiệm vụ nhiều hơn. Cháu không dám buông thả nha, bằng không ông cụ Thôi không phải chỉ nói mát thôi, mà là sẽ lấy gậy quất cháu mất.
- Cháu đúng là miệng lưỡi trơn tru. Thôi Hướng Đông cười mắng, lại nói với Tống Hoa: - Hôm qua tiểu tử này sắp xếp chúng ta lên đảo Tây Sơn nhìn cơ sở đóng thuyền, hôm nay ngoài miệng lại không ngừng nói gì mà kinh tế hải dương, trong lòng vẫn là có ý sai khiến mấy bó xương già chúng ta chạy vặt cho nó mà.
- Chuyện này chứng tỏ ông và tôi vẫn còn giá trị nha. Tống Hoa cười ha ha, nhìn ra được Thôi Hướng Đông gần gũi Tống gia gần hai mươi ăm thật sự coi trọng Thẩm Hoài, ông cụ cũng cảm thấy rất phấn khởi, nghĩ đến chuyện khác, liền nói: - Rất nhiều người đều nói đám chúng ta không hiểu về công nghiệp hiện đại, thời kỳ đầu đích thực cũng phạm một số sai lầm liều lĩnh, cũng là do nóng lòng thực hiện công nghiệp hóa. Bây giờ chúng ta đã có cơ sở để tăng tốc thúc đẩy thực hiện công nghiệp hóa, phải khống chế tốt tiết tấu trong phạm vi cà nước, mà ở địa phương đích thực cũng cần một ít sự hăng hái làm việc, hai cái cũng không có xung đột nha
Thôi Hướng Đông nói với Tống Hoa, Thẩm Hoài đến liên miên không ngớt, thúc đẩy ra mặt việc xây dựng cơ sở trú đóng của hạm đội Hoài Hải.
Sau khi tham quan xong khu sản nghiệp thạch hóa trước mắt còn chưa có gì để xem, Thẩm Hoài liền cùng các ông cụ và bọn cô hai đánh xe về Từ Thành. Ông cụ đón chuyến tàu chạng vạng về Yến Kinh, Tống Hồng Quân cũng có chút sự vụ phải về Yến Kinh xử lý, cùn theo về, mẹ Thành Di cũng vừa hay đồng hành đến Thạch Môn rồi xuống xe.
Tiễn mọi người lên buồng xe kéo đặc biệt, Thẩm Hoài và Thành Di rời khỏi sân ga đến bãi đỗ xe, sắc trời đã tối.
Thẩm Hoài cũng không định cả đêm về Đông Hoa, anh còn phải nhân dịp tết mọi người đều lười biếng mà ở lại Từ Thành hai ngày, gặp mặt Lý Cốc, thương lượng cho xong một số chi tiết của công ty đầu tư.
Thẩm Hoài bảo tài xế đi về trước, anh và Thành Di đến bãi đỗ xe rồi tự mình lái xe về thành phố.
Có cảm giác tiệc tàn người tan, nhìn đèn đường ngoài cửa sổ kéo từng vệt sáng một, Thẩm Hoài hỏi Thành Di: - Tối nay chúng ta ăn gì?
Thành Di bảo Thẩm Hoài tìm quán, cô chọn.
Thẩm Hoài liền bảo quán canh chua cá, quán ngỗng không tên, quán gà mâm Tân Cương ở đường Tân Thị
Di động trong túi Thành Di vang lên, cô móc ra thấy là điện thoại Từ Nhàn gọi, sau khi nghe máy nói hai câu thì nói với Thẩm Hoài: - Từ Nhàn gọi điện sang, chúc tết anh
Thẩm Hoài bảo Thành Di lấy tai nghe cắm vào tai anh, câu được câu chăng tán gẫu với Từ Nhàn.
Thành Di ra hiệu cho Thẩm Hoài che nút nói chuyện lại, thương lượng với anh: - Lúc tết Từ Nhàn một mình ở Từ Thành, cũng rất đáng thương, bằng không hẹn cô ấy cùng đi ăn cơm?
Thẩm Hoài không muốn có dính líu gì lớn đến Từ Nhàn lắm, đặc biệt là bây giờ anh còn chưa muốn để Từ Bái biết anh có dính líu gì đến chứng khoán Đông Giang, có điều nghĩ đến vụ án chứng khoán Đông Giang còn chưa kết thúc, Từ Nhàn cô độc ở lại Từ Thành, thậm chí đợi đến mùng bảy mới dám cẩn thận dè dặt gọi điện qua mượn chuyện chúc tết để hỏi thăm tin tức, đích thực có chút đáng thương.
Thẩm Hoài ngẫm nghĩ một chút, gật đầu với Thành Di, lại đưa điện thoại cho Thành Di, bảo Thành Di nói chuyện ăn cơm với Từ Nhàn.
Thẩm Hoài liền lái xe đến một con ngõ tầm thường gần đường Tân Thị với Thành Di, tìm một quán cơm trong trí nhớ của anh rồi ngồi xuống, gọi một mâm gà lớn và mấy món ăn chung.
Từ Nhàn cũng nhanh chóng lái xe đến, mặc áo lông màu cam, choàng khăn quàng cổ hoa, che đi nửa gương mặt, đêm hôm khuya khoắt còn đeo kính râm, làm giống như là đặc vụ vậy.
- Cứ nghĩ mãi chuyện ngày tết còn chưa chúc tết Huyện trưởng Thẩm và Quản lý Thành, không ngờ hai người cũng đã ở Từ Thành rồi. Từ Nhàn tháo kính râm xuống, bỏ khăn quàng ra, lộ ra gương mặt gầy đi nhiều, nhưng vẫn thanh lịch, quần mắt thâm tiều tụy khá đậm, có thể nhìn ra tuy cô không sống trong tầm giám sát, nhưng trước khi vụ án chân chính kết thúc, áp lực trong lòng cô phải chịu cực lớn.
Đích thực, không ai nói cho cô biết tiến triển vụ án chân chính của vụ chứng khoán Đông Giang. Tuy Từ Nhàn rất thông minh, hoạt động phạm pháp của Chu Thần Tây trong chứng khoán Đông Giang, cô đều không dính líu trực tiếp, ngoài trừ mượn Chu Thần Tây để leo lên vị trí phó giám đốc bộ phận khách hàng, thậm chí còn không có tiêu xài tiền của Chu Thần Tây, trong thời gian này cũng chỉ thuần túy là một người chấp hành và nhân chứng hỗ trợ điều tra thôi, nhưng bây giờ cô có thể đại để biết được vũng nước mà vụ án này dính tới đục bao nhiêu, sâu bao nhiêu, áp lực phải chịu trong lòng sao có thể ít được chứ.
Thẩm Hoài đưa một đôi đũa cho Từ Nhàn, bảo cô ngồi xuống cùng ăn cơm, mâm gà lớn mùi hương đậm đặc, đoạn nói: - Chúng tôi hôm nay cũng vừa hay đến Từ Thành. Đúng rồi, hôm nay là mùng bảy, phía chứng khoán Đông Giang cũng kinh doanh như thường chứ?
- Ngoài trừ bộ phận đầu tư kinh doanh còn phải phối hợp điều tra thì những bộ phận khác cũng coi như là buôn bán bình thường đi. Có điều từ Chủ tịch đến giám đốc các bộ phận, một đám người đều bị dẫn đi điều tra, ngày tết cũng không được rảnh rỗi thoải mái. Nhóm quản lý mới mà phía thành phố và Hội đồng quản trị bổ nhiệm hôm nay vừa nhậm chức, lòng người vẫn không cách nào có thể an ổn được. Từ Nhàn nói cho Thẩm Hoài nghe tình hình ngày đầu tiên chứng khoán Đông Giang mở cửa sau tết.
Bây giờ cô là ma không nơi nương tựa, phía Lý Cốc không liên hệ được, cho dù liên hệ được, Lý Cốc cũng không gặp cô, chức vụ của cô ở chứng khoán Đông Giang tạm thời vẫn giữ nguyên không đổi, nhưng điều đó sao có thể làm cô an tâm chứ?
Trước năm Kim Thạch Dung Tín tuyên bố rút khỏi kế hoạch tăng vốn, Hồ Lâm sắp xếp một Phó tổng của Tư Hoa Thực Nghiệp gánh hết tất cả tội danh, Tư Hoa Thực Nghiệp cũng không có lấy cớ dừng lại, mà lại lên thị trường giao dịch lần nữa, giá cổ phiếu dĩ nhiên là tụt dốc không phanh.
Tập đoàn Thiên Ích ở sau màn rốt cuộc thua lỗ bao nhiêu, Thẩm Hoài không thể tính toán chuẩn xác, nhưng phỏng chừng sẽ không thấp hơn bốn trăm triệu, mà sổ sách của bộ phận đầu tư chứng khoán Đông Giang còn đang đóng băng, ngay cả cơ hội bỏ trốn còn không có, tổn thất trên sổ sách lên đến một trăm triệu.
Chuyện này đối với chứng khoán Đông Giang mà tài sản sạch sẽ còn chưa đến hai trăm triệu mà nói là một đả kích không thể nói là không nghiêm trọng.
Nghiêm trọng chút cũng tốt, khi chứng khoán Đông Giang tổ chức lại, phía của anh mới có thể tranh thủ được chút lợi thế.
Nhìn thấy dáng vẻ Từ Nhàn hoảng loạn, Thẩm Hoài cũng lộ ra chút tin tức cho cô biết: - Chủ nhiệm Lý phía tỉnh gần đây đại khái đang thúc đẩy chứng khoán Đông Giang tổ chức lại lần nữa, tôi cảm thấy cô ngoài trừ làm tốt công việc, còn chủ động báo cho chủ nhiệm Lý một số tình hình của chứng khoán Đông Giang, cũng có lợi cho chuyện sau này cô tiếp tục ở lại chứng khoán Đông Giang làm việc
Vi Ứng Thành, Chu Thần Tây mà trước kia Từ Nhàn tiếp xúc tuy không so được với Lý Cốc, Thẩm Hoài, cũng coi như là nhân vật số má, Từ Nhàn biết Thẩm Hoài có thể nói đến mức này, đã là tương đối rõ ràng rồi, không thể hi vọng xa