Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 822 - Chương 809: Dĩ Hòa Vi Quý.

Chưa xác định
Chương 809: Dĩ hòa vi quý.

- Chẳng phải quan trường nói “Dĩ hòa vi quý” đó ạ?

Quay lại bàn ăn, Hùng Đại Linh hếch cằm không hiểu hỏi Thẩm Hoài:

- Anh vừa rồi đã đem uy phong ra đùa giỡn, xử lý con cháu đích tôn của một phó bí thư, cha em không phải làm kẻ ác không công đấy chứ?

Thẩm Hoài cười ha hả chỉ vào Hùng Văn Bân cười nói với Hùng Đại Linh:

- Em xem ba em nhìn náo nhiệt vui vẻ như vậy, lấy đâu ra mà làm kẻ ác không công chứ?

Hùng Đại Ny công tác nhiều năm, tiếp xúc với xã hội cũng rất sâu rộng, cũng biết một số bí quyết trong quan trường:

Cô biết rằng sau khi cha cô đến Nghi Thành thì đoán được một cách sâu sắc, chỉ là người ta mang âm mưu quỷ kế núp sau bóng tối, làm thành vũng bùn để kéo cha cô vào,sau khi gọi cha cô đến Nghi Thành vốn dĩ không cách nào phát triển công việc một cách bình thường được, kéo dài chỉ trở thành một cục diện đáng buồn, có cơ hội vẫn không bằng làm khuấy nước thêm đục.

Trước đây không quấy là thời cơ không thỏa đáng.

Trước đây Mai thép Hệ phải ngủ đông một thời gian ngắn, sau vụ án Đông Giang chứng khoán lại khuấy động tình hình của tỉnh phức tạp, biến hóa khó lường cho nên Thẩm Hoài cùng với cha cô ngấm ngầm chịu đựng. Hùng Đại Ny cũng không biết bây giờ có phải là thời cơ thích hợp không, nhưng nghĩ nghĩ nhiều năm tiếp xúc tính khí cáu kỉnh của Thẩm Hoài ở bất cứ việc gì cũng thật là chơi khó gây chuyện?

Thật ra khi cha cô đối mặt với cha con Lưu Hãn Thanh với vẻ mặt lạnh lùng, vừa bước vào cửa thì lại tươi cười thì biết rằng ông phối hợp với Thẩm Hoài diễn trò. Tuy nhiên, Hùng Đại Ny cũng không biết trong lòng Thẩm Hoài cùng với cha cô rốt cuộc tính toán điều gì?

Thẩm Hoài cũng thấy được Hùng Văn Bân ở Nghi Thành bị người ta kiềm chế tay chân và khó phát huy được năng lực gì, hy vọng ông tham gia và thúc đẩy công việc trong khu kinh tế Vịnh Hoài Hải, như vậy cũng sẽ cùng duy trì khoảng cách nhất định với phái địa phương Nghi Thành, lại có thể làm một số việc thực tế có hiệu quả thực sự, phát huy được sở trường.

Tuy nhiên người khác sẽ không hoàn toàn không nhìn thấy ý nghĩa nhóm điều hành khu kinh tế vịnh Hoài Hải mà Từ Bái, Lý Cốc đã thúc đẩy tất cả.

Không cần nói bây giờ trọng điểm sản nghiệp kinh tế của tỉnh đã bắt đầu nghiêng về khu vực vịnh Hoài Hải, sau khi Thủ tướng Vương Nguyên chủ trì toàn diện Quốc vụ viện, hệ thống kế hoạch kinh tế đã trở thành lực lượng chủ đạo cho công tác kinh tế trong nước, Khu kinh tế vịnh Hoài Hải rất có thể sẽ chính thức thành hình trong năm năm tiếp theo, nói như vậy bắt đầu tham dự thúc đẩy cán bộ công tác tương quan, lý lịch tự nhiên phải ngăn nắp trong sạch so với người khác.

Trong nước rất nhiều cán bộ cho dù năng lực bình thường nhưng bản lĩnh lừa gạt thì chiếm hạng nhất.

Một khi ý nghĩa nhóm điều hành khu kinh tế vịnh Hoài Hải được coi trọng cho dù tạm thời chỉ là chức suông không có thực quyền gì cũng không dễ dàng giành được đấy.

Nếu Hùng Văn Bân để cho thế lực phái địa phương Nghi Thành như Lưu Hãn Thanh, Nhạc Thu Hùng cảm thấy được ông tham dự quá sâu vào việc của địa phương Nghi Thành đó là một sự uy hiếp, song sự ra đi hay ở lại của Hùng Văn Bân lại là việc mà bọn họ không thể quyết định được, ngược lại bọn họ càng hy vọng Hùng Văn Bân đại diện cho Nghi Thành gia nhập nhóm điều hành khu kinh tế vịnh Hoài Hải, để thúc đẩy một số việc thành hình cho khu kinh tế vịnh Hoài Hải, làm tiêu hao tinh lực của Hùng Văn Bân.

Sự mưu đồ toan tính ở đây Thẩm Hoài và Hùng Văn Bân tự nhiên sẽ không nói quá tỉ mỉ với chị em Hùng gia. Dù sao sự toan tính này cũng không thể quang minh chính đại đàm phán được.

Bị cha con nhà họ Lưu làm cho mất vui, chỉ có thể coi là chút nhạc đệm nho nhỏ xen ngang chút xíu mà thôi, vẫn cần Hùng Văn Bân ở Nghi Thành khống chế cẩn thận,Thẩm Hoài ăn xong cơm tiếp tục trao đổi những việc khác với Hùng Văn Bân.

Bạch Tố Mai lại nghĩ đến vẫn cần Đại Ny ngày mai đến công ty làm việc, nghĩ tới cô ngày mai dậy sớm đến bến xe bắt xe buýt rất không tiện liền giục Hùng Đại Ny trong đêm đi nhờ xe của Thẩm Hoài về Đông Hoa.

Chờ Thất Thất lên giường ngủ say Thẩm Hoài liền cùng Hùng Đại Ny lái ôtô rời khỏi.

Rời khỏi khu biệt thự thường ủy của Tú Nham sơn, Hùng Đại Ny sau khi quay đầu nhìn lại ánh đèn che lấp lùm cây nhà cô thở hơi dài nói:

- Lớn như vậy rồi ,à vẫn diễn trò trước mắt ba mẹ en lâu như vậy, em kìm nén hết mức rồi. Đặc biệt là nhìn thấy Thất Thất, thì cảm thấy bản thân quá xấu xa. Đây đều trách anh hại em cả.

Nếu Hùng Đại Ny muốn gặp mặt Thẩm Hoài thì ở Đông Hoa sẽ có cơ hội, hôm nay đặc biệt trở về gấp một mặt thăm con gái đang bệnh mặt khác là muốn đi cùng Thẩm Hoài về Đông Hoa. Cũng có thể nói ngay từ đầu cô đã tính sẵn kế mẹ cô sẽ chủ động thúc giục cô ngồi nhờ xe Thẩm Hoài về Đông Hoa rồi. Trên đường lái xe về Đông Hoa, cả đời Hùng Đại Ny vốn chằng làm ra mấy chuyện xấu nghĩ lại cũng cảm thấy trong lòng xấu xa.

Thẩm Hoài cười đưa tay sờ lên khuôn mặt dịu dàng bóng loáng của Hùng Đại Ny nói :

- Anh chỉ muốn ban đêm lái xe đưa em đi hóng gió.

Hùng Đại Ny ở Đông Hoa thường hẹn Thẩm Hoài gặp mặt ở chỗ của cô, không dám đi cùng nhau trên đường sợ có người nhìn thấy chứ đừng nói là ban đêm cùng nhau lái xe đi ra ngoài hóng gió.

Nghe Thẩm Hoài nói như vậy, Hùng Đại Ny thấy ấm áp trong lòng, dựa vào cửa xe nói:

- Anh chỉ biết gạt người ta…

Giọng nói dịu dàng mềm mại làm dung hòa trái tim người nghe, khiến Thẩm Hoài không kìm nổi muốn phanh xe lại ôm Hùng Đại Ny vào lòng.

Thấy Thẩm Hoài phanh xe lái vào ven đường, Hùng Đại Ny hoảng sợ, giận mắng:

- Tìm đường chết à, anh muốn làm gì vậy, mau lái xe đi…

Có điều đôi mắt lại đẫm nước mắt, giọng nói nhỏ nhẹ yếu đuối bản thân cũng cảm thấy ngượng ngùng, những vẫn kiên trì nói:

- Không nên ở chỗ này, người ta chỉ muốn nói chuyện với anh thôi, anh chỉ luôn nghĩ về chuyện đó, sau này không để ý đến anh nữa.

Từ Nghi Thành đến Đông Hoa không đến 100km, Thẩm Hoài và Hùng Đại Ny rất nhanh đã ra khỏi đường cao tốc.

Rời khỏi trạm thu phí không xa, ven đường có rừng cây nhỏ, Thẩm Hoài lái xe đến ngã ba dừng lại.

Thẩm Hoài sống chết không có cách nào lừa Hùng Đại Ny ra ghế sau, ghế trước giữa vị trí lái xe và phụ lại lại vướng vô lăng và phanh xe nên làm gì cũng không tiện,Thẩm Hoài lấy chân đá vào phía trên bảng điều khiển, dựa lưng vào ghế nói chuyện với Hùng Đại Ny.

Mà Hùng Đại Ny ghé lên trên bảng điều quay mặt lại, mượn ánh trăng chiếu qua cửa xe nhìn vào gương mặt suy tư của Thẩm Hoài, trong lòng hy vọng thời khắc này có thể đọng lại.

Cho dù một câu nói cũng không cần nói, cô cũng cảm nhận được thời khắc này ngọt ngào khiến lòng người mê say.

Thẩm Hoài đưa bàn tay luồn vào trong áo sơ mi từ lưng xuống tháo bỏ móc áo ngực của cô, để cho đôi gò bồng tròn đây được thả xuống, vừa nói chuyện vừa vuốt ve chỗ đó, cảm giác mềm mại đó thật khác lạ, thỉnh thoảng rút tay ra ngửi mùi vị hương thơm tự nhiên khiến người say mê.

Cứ như vậy Hùng Đại Ny cũng dung túng anh, mặc kệ tay phải anh sờ soạng “sằng bậy” trong áo cô. Sâu trong cơ thể như có dòng điện nhỏ tê tê chạy qua làm cho cô choáng váng; Đợi đến lúc Thẩm Hoài có ý đồ thò tay trong quần jean của cô cô mới cảnh giác ngồi dậy.

Hùng Đại Ny mặc quần bò cạp hơi trễ, mông eo căng tròn, có thể thò được tay vào nhưng cô bỗng nhiên ngồi thẳng, tay của Thẩm Hoài bị kẹp lại không rút ra được mà còn bị đè nén xuống có chút đau.

Thẩm Hoài kêu đau bảo Hùng Đại Ny phải tháo chiếc cúc phía trước để hắn rút tay ra.

Hùng Đại Ny không dễ bị lừa, cô giữ tay của Thẩm Hoài để tay của anh rút ra nói:

- Tay bẩn như vậy sao chỗ nào cũng sờ bừa vậy?

Hùng Đại Ny thân hình đẫy đà, mềm mại, cảm xúc rất tốt. Thẩm Hoài ở cùng Hùng Đại Ny cho dù việc khác không làm, vẫn luôn được vuốt ve toàn thân cô một lần, đặc biệt là chiếc mông dày và tròn làm tay người ta có cảm giác, càng làm cho tâm hồn người thêm run rẩy, mà da thịt bên đùi cũng rất trơn mịn màng…

Hùng Đại Ny cũng rất thích để cho Thẩm Hoài vuốt ve toàn bộ thân thể cô, cảm giác tê dại vừa rồi cô cũng thấy thích thú, chỉ là phía dưới cơ thể cô vô tình có vệt nước chảy ra, chỉ sợ Thẩm Hoài sờ tới đó thấy nhớt nhớt sẽ lại cười mình, trong lòng cô xấu khổ cho nên tự nhiên lúc đó chết cũng không chịu để Thẩm Hoài có cơ hội sờ tới chỗ đó.

Hùng Đại Ny cấu mu bàn tay của Thầm Hoài, kéo tay hắn ra, nhìn môi của Thẩm Hoài cong lên muốn hôn, cười mắng hắn:

- Xấu chết đi được, không cho anh hôn.

Lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên.

Điện thoại của hai người đều để trên bảng điều khiển, Hùng Đại Ny hoảng sợ quay đầu lại tìm điện thoại, lúc này điện thoại của Chu Dụ gọi tới điện thoại của Thẩm Hoài.

Tuy nhiên trên di động lại không hiển thị tên của Chu Dụ mà là dãy số điện thoại của Chu Dụ, Hùng Đại Ny nhớ rõ số di động của Chu Dụ, cô đưa điện thoại cho Thẩm Hoài:

- Chu Dụ điện thoại cho anh, sao anh không lưu số tên của Chu Dụ vậy?

Không chỉ không lưu số của Chu Dụ, số của Hùng Đại Ny Thẩm Hoài cũng không lưu, như vậy cho dù có lúc không kịp thời xóa bỏ nhật ký cuộc gọi, cũng ít ra không để người ta nhìn thấy nhật ký cuộc gọi mà đem lòng nghi ngờ.

Tuy nhiên, có lúc nghĩ quá tỉ mỉ cũng sơ hở, Thẩm Hoài không ngờ rằng Hùng Đại Ny nhớ số điện thoại của Chu Dụ, cũng không ngờ Hùng Đại Ny sẽ cảm thấy hắn không lưu tên của Chu Dụ là kỳ lạ. Bất luận thân phận, địa vị nhà họ Chu hay là bản thân Chu Dụ, Thẩm Hoài phải lưu tên của Chu Dụ để tiện liên lạc mới là việc nên làm.

Tính tình của Hùng Đại Ny mềm yếu nhưng tâm tư chưa chắc không tỉ mỉ đấy.

- Có thể là quên lưu thôi.

Thẩm Hoài đáp qua loa, tay cầm lấy điện thoại nghe, giọng điệu dõng dạc hỏi:

- Tôi là Thẩm Hoài, là Trưởng ban Chu à, cô tìm tôi có việc gì không?

Nghe được giọng điệu của Thẩm Hoài, Chu Dụ liền biết có người bên cạnh hắn, lập tức nén xuống hỏi nhỏ:

- Sao vậy, bây giờ không tiện nói chuyện à?

Có lúc nếu tất cả mọi người đều không có thời gian, không có người để ý đến anh, hại anh cô đơn chốn trong nhà đọc sách một mình để giết thời gian, có khi cùng nhau tìm đến anh, Thẩm Hoài cảm thấy hơi nhức đầu, có điều nghĩ đến việc Hùng Đại Ny ngồi xe của anh về Đông Hoa không chừng ngày nào đó sẽ nói toạc ra cho người ta biết,nên anh trực tiếp dùng giọng điệu bình thường để nói chuyện với Chu Dụ:

- Ồ, tôi vừa mới từ nhà Thị trưởng Hùng ở Nghi Thành quay về, Đại Ny vừa lúc ngồi xe tôi về Đông Hoa, chúng tôi sắp đến Đông Hoa rồi…

Người khác sẽ không hoài nghi gì, Thẩm Hoài sau khi từ Từ Thành hội họp xong, đã gặp Hùng Văn Bân ở Nghi Thành, mà Hùng Đại Ny ngồi xe của hắn về Đông Hoa là hết sức bình thường. Chỉ có điều Chu Dụ sớm đã hoài nghi Thẩm Hoài và Hùng Đại Ny có điều gì đấy, trong điện thoại cười hỏi rằng:

- Chỉ là những điều này, sao tôi không nghe thấy tiếng động cơ của xe vậy?

Thẩm Hoài lúc này mới phát giác người đàn bà quá thông minh không phải là việc tốt đẹp gì, trong lòng hắn đang nghĩ dùng từ ngữ gì để qua ải này của Chu Dụ, Hùng Đại Ny lặng lẽ dựa sát người nghe hắn nói chuyện gì với Chu Dụ…

Thẩm Hoài vội nói với Chu Dụ:

- Đại Ny muốn nói chuyện với cô này, tôi đưa di động cho cô ấy. Anh đưa vội điện thoại cho Hùng Đại Ny, để cô nói chuyện với Chu Dụ.

Hùng Đại Ny hoảng sợ, vốn làm kẻ xấu thì tay chân lóng ngóng, nhận điện thoại mà cảm thấy hoang mang, quở trách trừng mắt nhìn Thẩm Hoài nhưng lại không thể không nhận điện thoại của Chu Dụ.

Thẩm Hoài ngầm cảm thấy bản thân lanh trí.

Bình Luận (0)
Comment