Chu Dụ cũng vì đêm dài vắng người nhớ Thẩm Hoài nên gọi điện tới hỏi anh đang ở đâu.
Chu Dụ thông minh nhạy bén, mà quan hệ của cô với Thẩm Hoài cũng phải thật cẩn thận tránh xa ánh mắt của người đời, cho nên quan hệ của Thẩm Hoài và Hùng Đại Ny cô xem thấy rất bình thường, nếu là người khác đã cảm thấy có chút khác thường rồi.
Trong điện thoại nghe Thẩm Hoài nói anh đang lái xe từ Nghi Thành về, Hùng Đại Nghi cũng ngồi cùng xe anh về Đông Hoa, Chu Dụ đang nghĩ sự việc liệu có đơn giản như vậy không. Chu Dụ vẫn muốn thăm dò hỏi vài câu nữa, không ngờ Thẩm Hoài đưa thẳng điện thoại cho Hùng Đại Ny nghe.
Cho dù có suy đoán quan hệ của Thẩm Hoài và Hùng Đại Ny không bình thường, nhưng trước khi chưa xác định được, Chu Dụ cũng không dám để Hùng Đại Ny biết trước mối quan hệ của cô và Thẩm Hoài, cũng không dám để cho Hùng Đại Ny nghe thấy giọng nói nũng nịu nhỏ nhẹ vừa rồi khi cô nói chuyện với Thẩm Hoài.
- Đại Ny, hôm nay không phải cuối tuần, sao cô lại về Nghi Thành vậy? - Chu Dụ thả lỏng giọng điệu bình thường hỏi.
Tố chất tâm lý của Hùng Đại Ny so với Chu Dụ còn kém xa, cô đưa tay ra sau áo chỉnh lại móc áo ngực đã tháo ra, bất ngờ Thẩm Hoài nhét điện thoại di động vào. Cô như bị cầm củ khoai nóng, trong đầu như có nút thắt, nhất thời không biết nói sao với Chu Dụ trong điện thoại, chỉ có thể che điện thoại và oán hận lườm Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài ra hiệu cho Hùng Đại Ny che loa nghe điện thoại để Chu Dụ không nghe thấy được tiếng anh khởi động cơ xe.
Bị Thẩm Hoài làm cho cách, nghe Chu Dụ ở đầu bên kia thúc giục hỏi thăm vài tiếng, Hùng Đại Ny mới buông loa nghe điện thoại, nói:
- Chị Chu Dụ, chị nói
gì ạ. Thẩm Hoài vẫn cho rằng chị có chuyện quan trọng để báo cáo với anh ấy nên để em cầm hộ điện thoại cho anh ấy nghe...Chị hỏi em hôm nay vì sao về Nghi Thành à? Thất Thất bị ho, buổi tối em rời khỏi công ty liền lên xe về Nghi Thành luôn. Mà hôm nay Thẩm Hoài cũng đến Nghi Thành. Em nghĩ ngày mai dậy sớm đi xe buýt về Đông Hoa quá vất vả, lúc đó Thất Thất đã ngủ say rồi cho nên ngồi nhờ xe Thẩm Hoài cùng về Đông Hoa.
Thẩm Hoài bẻ tay lái vào ngã rẽ, quay lại con đường lớn lái về phía thành phố. Nhìn thấy dáng vẻ của Hùng Đại Ny luống cuống tay chân, nói chuyện hoảng hốt, buồn cười liền giơ tay lên khuôn mặt xinh đẹp của cô véo một cái.
Hùng Đại Ny nói với Chu Dụ vài câu liền trả lại điện thoại cho Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài tiếp nhận điện thoại, cũng không thể nói năng tình cảm với Chu Dụ trước mặt Hùng Đại Ny, mà càng không thể không nói gì mà tự dưng cúp điện thoại, bằng không quỷ cũng nghe ra anh và Chu Dụ có vấn đề. Trong điện thoại anh và Chu Dụ chỉ nói về một số việc trong công tác thúc đẩy khu kinh tế Hoài Hải, trông giống như “công tác giao lưu” bình thường.
Chu Dụ ở đầu điện thoại bên kia luôn muốn ngáp ngủ, nói:
- Được rồi, nói chuyện này với anh thực sự không có hứng thú gì, em không làm trở ngại công việc của em nữa, hôm nay cũng không cần điện thoại lại cho em. Em tắt máy ngủ đây.
Chu Dụ nói xong những câu này khiến Thẩm Hoài chột dạ. Bình thường, anh đưa Hùng Đại Ny về nhà sau đó sẽ điện thoại lại cho Chu Dụ, đó là bình thường, bây giờ Chu Dụ nói anh không cần gọi lại cho cô, nhận định như anh và Hùng Đại Ny vẫn còn rất nhiều chuyện cần phải làm.
Thẩm Hoài cũng không biết Chu Dụ đã nhận ra điều gì, hay là cố ý lừa anh, trước mặt Hùng Đại Ny chỉ có thể “bình thường” cúp điện thoại của Chu Dụ.
Hùng Đại Ny nghếch hàm nhìn lại, nói:
- Cũng không phải là việc gì quan trọng, phải muộn như vậy rồi vẫn nói chuyện à? Là em ngồi bên cạnh anh, nếu đổi là Thành Di ngồi bên cạnh anh, chắc sẽ
cho rằng anh với chị Chu Dụ là mối quan hệ không dám nhìn mặt người đời.
- Có gì mà không dám nhìn mặt người đời? - Thẩm Hoài cười:
- Chu Dụ vẫn là sếp cũ của anh. Người trong ủy ban nhân dân thành phố ai cũng biết, anh và Chu Dụ có quan hệ bao nhiêu thì có bao nhiêu rắc rối, sau này quan hệ giữa anh với gia đình họ Chu có cải thiện, nhưng quan hệ cá nhân với Chu Dụ cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu. Bây giờ trong thành phố Đông Hoa, Quách Thành Trạch chính thức đảm nhiệm Thị trưởng, mà chức vị Phó Thị trưởng thường trực thành phố vẫn còn trống, hơn nữa Dương Ngọc Quyền tháng sau sẽ chính thức rút về tuyến hai. Bộ máy Thành ủy tiếp theo sẽ biến động rất lớn. Chu Dụ tuy không điều chỉnh được bộ máy lãnh đạo của Thành phố nhưng quan trường chính là như vậy, rút dây động rừng, nhân sự điều chỉnh từ thành phố truyền xuống, vị trí xung quanh của Chu Dụ cũng sẽ có chấn động lớn. Chu Dụ gọi điện thoại, chủ yếu chính là nói bóng nói gió hỏi chuyện này,có điều bây giờ anh cũng không rõ đáp án là gì..
Cách nghĩ của Hùng Đại Ny không kìm lòng được bị lời nói của Thẩm Hoài dẫn dắt, cân nhắc xem thành phố Đông Hoa bước tiếp theo điều chỉnh nhân sự sao đây, nghĩ được một lúc mới ngộ ra, điều chỉnh nhân sự là của thành phố Đông Hoa, cô cần quan tâm làm gì chứ. Cô vừa rồi chỉ là quan tâm vì sao Chu Dụ lại gọi điện thoại cho Thẩm Hoài muộn như vậy, lại bị Thẩm Hoài chuyển đề tài, để sự việc lách sang một bên.
Hùng Đại Ny hờn dỗi lườm Thẩm Hoài, nói:
- Chỉ tí chút nữa thôi bị anh lừa rồi…
Có điều cô cũng không phải là người đánh vỡ nồi đất hỏi tới cùng khiến người ta khó chịu, nên cũng không truy hỏi gì nữa.
Thẩm Hoài nghiêng đầu nhìn Hùng Đại Ny thấy cô rơi lệ, anh đưa tay lau lên hai má mềm mại của cô.
Hùng Đại Ny nghiêng đầu, mặt áp trên tay của Thẩm Hoài, cảm giác tiếp xúc sự thô ráp mang đến cho chính mình. Cô nhìn ra đường phố kéo ánh hào quang bên ngoài cửa xe, không kìm nổi lòng mình nghĩ, nếu Thẩm Hoài thật sự có gì với Chu Dụ thì sao đây?
Nói ra cũng lạ, trong lòng Hùng Đại Ny không có cảm giác ghen tuông hoặc là không vui vẻ gì. Càng không có cảm giác trời đất sụp đổ giống như sau khi làm hỏng mối quan hệ gian tình giữa Chu Minh và Hà Nguyệt Liên.
Hùng Đại Ny quay đầu lại, nhìn chằm chằm Thẩm Hoài, quả nhiên là cảm thấy nghi ngờ khó hiểu. Chu Minh trong trí nhớ của cô đã trở thành chuyện cũ, người đàn ông trước mắt này mang đến cảm giác cho chính bản thân tuy rằng không yêu đến tình cảm mãnh liệt khi như thời thiếu nữ, nhưng sự thật lại yên lòng và xúc tu như vậy. Vì sao bản thân lại thản nhiên và ung dung đến vậy chứ?
- Đang nghĩ gì vậy?
Thẩm Hoài nhìn thấy Hùng Đại Ny đang chằm chằm nhìn mình với cặp mắt đen to lúng liếng, hỏi.
- Anh nói em đang suy nghĩ gì ? Hùng Đại Ny cười hỏi.
Thẩm Hoài sợ Hùng Đại Ny nhìn ra được điều gì, trong lòng sẽ có ý kiến gì không, nghiêng đầu nhìn ánh mắt ấm áp, mềm mại khiến lòng người say đắm của cô, không nói thật vì cuộc nói chuyện điện thoại của Chu Dụ mà có cách nghĩ gì khác, cười:
- Lòng dạ đàn bà quá khó cân nhắc rồi…
- Cân nhắc không được rồi sao? Hùng Đại Ny cười hỏi.
Thẩm Hoài cười ha hả, đối với vấn đề này của Hùng Đại Ny trốn tránh không đáp.
Lái xe đến thành phố, Thẩm Hoài dừng xe trong con ngõ nhỏ của ngoài khu cư xá. Thời gian chưa đến10h, ngoài cửa khu cư xá thỉnh thoảng mới có xe và người đi qua,Hùng Đại Ny ở đây cũng một thời gian rồi, bảo vệ ở cửa cũng nhận ra cô. Thẩm Hoài để Hùng Đại Ny đi vào trước. Anh đợi một lúc mới đi vào trong khu cư xá.
Khu cư xá này là khu dành cho người nhà của cục công nhân viên chức bưu điện thành phố góp vốn xây dựng lên. Cũng có một số phòng hàng hóa đã bán ra bên ngoài,phạm vi cả khu không nói tới được là rộng bao nhiêu. Nhưng môi trường thanh tĩnh, tháng 5 hoa xuân rạng rỡ, trong khu vườn lầu trước và sau tùng bách râm mát, đèn đường khá thấp, ánh đèn chiếu xuống mặt đường xi măng. Từ tầng 3,4 hướng lên mà là dấu tích ánh trăng chiếu xuống.
Vừa vặn có một đôi tình nhân ôm nhau đứng trước hiên. Hùng Đại Ny đi qua, họ chào hỏi Hùng Đại Ny, Thẩm Hoài không tiện lập tức qua đó. Sau khi đợi đôi tình nhân tách nhau ra, mới đi lên lầu.
Cửa khép hờ, Thẩm Hoài đẩy cửa vào. Hùng Đại Ny cầm lấy điện thoại ngồi trên ghế sô pha, đôi mắt có ý xin lỗi nhìn sang, Thẩm Hoài hỏi:
- Sao vậy, gọi điện cho ai vậy?
- Xin lỗi, em không nên hoài nghi anh với chị Chu có gì đó? Hùng Đại Ny xin lỗi nói.
Thẩm Hoài thế mới biết vừa mới vào cửa Hùng Đại Ny gọi điện cho Chu Dụ, chỉ là không biết sao cô lại khẳng định anh với Chu Dụ không có quan hệ gì.
Anh đi qua, ngồi trên ghế sô pha, ôm lấy Hùng Đại Ny hỏi:
- Vì sao nói vậy?
- Chị Chu tắt máy rồi. Hùng Đại Ny nói:
- Em còn tưởng chị ấy sẽ đợi điện thoại của anh. Em thật sự không nên hoài nghi các hai người có gì đó? Cô vẫn ngồi trong lòng Thẩm Hoài, nói.
- Tuy anh chỉ có thể dành cho em một phần nhỏ tình cảm, nhưng một phần nhỏ này cũng mang đến cảm giác rất chân thật, rất an lòng, cho nên em cũng không để ý tới,cũng chưa từng hỏi anh có gì với ai, càng không hy vọng xa vời sẽ giữ anh cho bản thân. Hôm nay không biết làm sao nữa, thấy chị Chu điện thoại cho anh, chả hiểu sao liền hoài nghi chị Chu rồi. Anh dù sao vốn vậy rồi, làm em cảm thấy có lỗi với chị Chu.
Nhìn vào đôi mắt to có lỗi mang vẻ hồn nhiên thiếu nữ của Hùng Đại Ny, Thẩm Hoài thật sự một chút cũng không đành lòng lừa cô điều gì, vuốt má của cô nói:
- Chu Dụ vừa nãy nói rồi cô ấy phải tắt máy để ngủ …
- …
Hùng Đại Ny mở to đôi mắt đen láy, đưa bàn tay trắng như phấn đánh Thẩm Hoài, gắt giọng :
- Hai người lừa em, vừa nãy em còn cảm thấy rất áy náy…
- Hả, anh nói gì rồi.
Thấy tâm trạng Hùng Đại Ny tốt hẳn lên, Thẩm Hoài bật người lập tức thề thốt phủ nhận, đến chết cũng không khai nhận, xảo biện rằng,
- Anh vừa nói gì rồi sao? Vừa rồi khi Chu Dụ điện thoại cho anh, cuối cùng buột miệng nói một câu cô ấy phải tắt điện thoại để ngủ không nói chuyện tiếp với anh nữa..Câu nói này rất bình thường mà, có điểm nào là không bình thường đâu, em nghĩ đi đâu vậy?
Hùng Đại Ny nhào về phía trước muốn đánh Thẩm Hoài, không ngờ điện thoại trong phòng vang lên.
Hùng Đại Ny chỉ có thể buông Thẩm Hoài ra, chạy ra nghe điện thoại trước.
Thẩm Hoài thấy Hùng Đại Ny đứng trước điện thoại hiển thị đang đổ chuông nhưng lại không nghe máy, đi từ phía sau ôm lấy cô, hỏi:
- Điện thoại của ai vậy, sao lại không nghe?
Xem số điện thoại hiển thị, lại là mã số của Nghi Thành, lưng Thẩm Hoài lạnh toát, nhìn Hùng Đại Ny đang đờ ra, hỏi:
- Mẹ em, hay là em gái em à?
Bất luận là Bạch Tố Mai hay là Hùng Đại Linh, nếu có việc gấp tìm Hùng Đại Ny thì phải trực tiếp gọi vào di động của cô nhưng đây lại gọi vào điện thoại cố định, đơn giản là xem Hùng Đại Ny có về nhà đúng giờ hay không.
Cũng may cuộc điện thoại của Chu Dụ gọi đến đúng lúc, làm gián đoạn việc tốt của Thẩm Hòai và Hùng Đại Ny, bằng không lúc này Thẩm Hoài và Hùng Đại Ny giờ này vẫn ở đang trong rừng cây ở ngoại ô dây dưa đấy.
- Thật là bị ngươi hại chết rồi!
Hùng Đại Ny cũng không biết điện thoại gọi đến này là của mẹ cô hay là em gái cô, cô giơ tay véo Thẩm Hoài một cái.
Thẩm Hoài nói:
- Không phải về rồi sao? Em mau nghe điện thoại đi.
Anh từ phía sau ôm lấy Hùng Đại Ny, hai tay ôm chặt cái bụng mềm mại phẳng lỳ của cô, giục cô nghe điện thoại, rồi lại ngồi xuống để Hùng Đại Ny ngồi trên người anh nghe điện thoại.
Hùng Đại Ny cầm điện thoại lên, đầu dây điện thoại bên kia là tiếng của Đại Linh, cô quay đầu trừng mắt nhìn Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài mặc kệ, từ đằng sau thò tay vào áo của Hùng Đại Ny, lại tháo móc áo ngực xuống, hai tay nắm lấy đôi gò bồng đầy đặn và mềm mại, một mặt xoa nắn cặp vú một mặt nghe Hùng Đại Ny nói chuyện gì đó với em gái cô ấy…
Hùng Đại Ny không dám có chút tiếng động lạ nào, chỉ có thể để mặc cho Thẩm Hoài làm những động tác xấu, nói chuyện với Đại Linh vài câu, cúp điện thoại quay người lại hôn Thẩm Hoài, cắn vào lưỡi anh “hung tợn”nói:
- Không được có ý định gì với em gái em đấy.