Nháy mắt đã vào tháng mười hai, sau khi vào mùa đông ở Từ Thành mặt đường nhựa rải rác những đóng băng trắng bệch.
Lúc chạng vạng tối, Thẩm Hoài lái xe đến Từ Thành, đèn đường còn chưa sáng rõ, bầu trời Từ Thành khói mù bao phủ trong hoàng hôn u ám, có một chút bụi đen rơi trên cửa kính xe, có giọt nước hòa tan chảy giỏ giọt xuống Thấm Hoài mới biết tuyết rơi.
- Tuyết rơi đâu?
Hùng Đại Ny tò mò dán vào cửa kính xe nhìn thấy bên ngoài rơi lất phất những bông hoa tuyết.
Từ khi vào mùa đông Đông Hoa đã có hai trận tuyết liên tiếp, tuy vĩ độ Từ Thành so với Đông Hoa thì sát phía nam hơn nhưng so với mùa đông tại Đông Hoa ẩm thấp,phảng phất từ phương bắc mà đến thì dòng nước lạnh dọc theo sườn núi phía tây Du Sơn xuôi về nam đều hội tụ đến Từ Thành.
Ở Đông Hoa chỉ mặc một áo khoác nỉ dày bên ngoài, bên trong mặc áo rất mỏng, ngồi trong xe ba bốn tiếng tới Từ Thành, nhìn trận tuyết đầu tiên của mùa đông lại cảm thấy trong lòng có chút niềm vui.
Đối với những người đã trải qua hai đời người như Thẩm Hoài mà nói, tuyết rơi đầu tháng mười hai cũng không phải là hiếm thấy, trước mắt phải quẹo vào đường Yến Kinh, điện thoại di dộng vang lên, Thẩm Hoài cầm di động biết được là do Thành Di gọi đến, bảo Đại Ny giúp anh đeo ống tai nghe vào.
- Để cho em xuống xe . Hùng Đại Ny nói.
Thẩm Hoài liền nói:
- Em đi nhờ xe anh, hơn nữa chúng ta trên đường đi cũng không làm gì quá đáng.
- Anh còn muốn làm gì?
Hùng Đại Ny hờn dỗi nhìn Thẩm Hoài, oán trách anh đi qua khu vực dịch vụ bảo cô vào khách sạn nghỉ ngơi, tuy rằng đồng nghiệp gọi điện thoại hỏi về công việc, chuyện tốt có thể không thành nhưng Hùng Đại Ny lúc này trong lòng có chút ấm áp, có chút mê say, sợ ở trước mắt Thành Di để lộ tâm tư, đồng thời cũng không muốn nhìn thấy Thẩm Hoài và Thành Di thân mật, cô ngồi bên cạnh phải kiểm soát tâm tình của mình chi bằng mắt không thấy thì tim không đau.
Hùng Đại Ny cười quyến rũ nhẹ nhạng sờ gương mặt Thẩm Hoài nói:
- Phụ nữ rất nhạy cảm, em còn muốn chút nữa ăn một bữa tối vui vẻ. Đợi lát nữa gặp mặt, anh cẩn thận đừng nói lỡ miệng.
Thẩm Hoài cười ha hả, nhìn trên đường có nhiều taxi qua lại, Hùng Đại Ny nhất quyết đòi xuống xe nên bất đắc dĩ anh dừng xe lại bên đường, nhìn Hùng Đại Ny đón taxi xong mới gọi điện cho Thành Di hẹn gặp gặp rồi trực tiếp đến Ngân hàng tỉnh đợi cô tan tầm.
Lệnh điều động Hùng Văn Bân đã xuống, hai ngày nữa ông sẽ chính thức xuất hiện trong giới chính trị ở Từ Thành, cũng chỉ có hai ngay để lo việc nhà. Thẩm Hoài tới tham gia hội nghị trù bị cải tạo đường sắt hai chiều Từ Đông, buổi tối hẹn tới nhà mới của Hùng Văn Bân ăn cơm.
Hội nghị trù bị đường sắt hai chiều Từ Đông căn bản Thẩm Hoài không có ý định tham gia, nhưng cục đường sắt Hoa Đông và Hoài Năng cân nhắc đến mức đầu tư khổng lồ cuối cùng xác định phương án tốt nhất cố ý hạ thấp tiêu chuẩn.
Thẩm Hoài và Diệp Tuyển Phong âm thầm kết nối nhiều lần, Diệp Tuyển Phong không tỏ rõ ý kiến nhưng lại đem vấn đề đổ lên cục đường sắt Hoa Đông cùng các phương diện khác, khiến cho Thẩm Hoài không thể không quan tâm, cùng đại biểu cục đường sắt Hoa Đông gặp mặt để làm công tác truyền thông.
Thẩm Hoài hi vọng đường sắt Từ Đông sau đợt cải tạo nâng cấp này, đoàn tàu sẽ nhanh chóng đạt tốc độ 160km, như vậy với có thể đem khoảng cách từ Từ Thành đến Đông Hoa rút ngắn xuống còn 2 giờ.
Ở phương án ban đầu cũng đề xuất quy hoạch như vậy, về kỹ thuật không có gì bất thường.
Hiện tại đường sắt trong nước đạt tốc độ lớn như vậy lần thứ hai, có một vài tuyến đường như vậy được mở ra và đạt tốc độ nhanh. Tại Quảng Nam, thậm chí đã đạt được tốc độ trên 200km một giờ trên một đường ray riêng. Vận chuyển nhanh chóng và hiệu quả, đạt hiệu suất cao trong việc giao lưu giữa người với người và cũng tiết kiệm rất lớn cho việc vận chuyển hàng hóa.
Trở ngại trên thực tế ngoài trừ mức định mức đầu tư lớn, hiệu quả và lợi ích kinh tế trong tương lai thì mỗi nhà đầu tư đều có những mối quan tâm khác, ngành giao thông vận tải địa phương cùng với các doanh nghiệp vận tải phản đối cũng không nhỏ.
Sau khi hoàn thành đường cao tốc Từ Đông, đi lại giữa Từ Thành đến Đông Hoa bằng xe buýt tốt tổng cộng hết khoảng 3 giờ chạy xe, một khi cuộc hành trình Từ Thành đến Đông Hoa đi bằng tàu nhanh đem thời gian rút xuống còn 2 giờ, tất nhiên lợi ích của doanh nghiệp vận tải sẽ bị ảnh hưởng, tương lai không gian tăng trưởng cũng cực kỳ hạn chế.
Sau khi đường sắt Từ Đông được cải tạo nâng cấp, hiệu suất vận chuyển hành khách và vận chuyển hàng hóa sẽ rất cao, về không gian cũng sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu suất kinh doanh của đường cao tốc Từ Đông. Bởi vậy lợi ích đường cao tốc Từ Đông buộc chặt với sở giao thông tỉnh cùng các bộ ngành liên quan, bọn họ cũng không chủ trương đặt tiêu chuẩn cải tạo đường sắt Từ Đông quá cao.
Mức hiệu suất của đường sắt Từ Đông sau khi cải tạo nâng cập ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển về không gian của toàn bộ vịnh Hoài Hải trong tương lai. Mai thép và tập đoàn khai thác phát triển Tân Phổ là một trong những nhà tài trợ đường sắt Từ Đông, khiến cho Thẩm Hoài đủ tư cách đề bàn đến vấn đề tiêu chuẩn.
Thẩm Hoài đi đến ngân hàng nhân dân tỉnh, không muốn vào trong kinh động đến ai nên đã đem xe dừng ở tòa nhà bên cạnh trong một con hẻm nhỏ và đợi Thành Di tan tầm.
Thành Di bên trong mặc một chiếc váy màu cà phê bên ngoài chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng, gió lạnh thổi qua khiến cho khuôn mặt cô ửng hồng. Mặc dù chỉ có một đoạn đường ngắn cô vẫn kéo thẳng khóa áo lên che lấp chiếc cổ dài trắng muốt, đến gần thấy Thẩm Hoài ngồi trong xe đang nói chuyện điện thoại, gõ cửa kính xe để Thẩm Hoài mở cửa xe cho cô đi vào.
- Tán gẫu với ai nóng hổi vậy?
- Cấp cao Dung Tín có phát sinh biến đổi, Hồ Trí Viễn được bổ nhiệm làm Chủ nhiệm Uỷ ban kinh tế tài chính hội đồng nhân dân. Mọi người cùng bàn luận, Hồ gia sẽ phái ai đi quản lý Dung Tín…
Thẩm Hoài nói.
Thành Di ở ngân hàng nhân dân tỉnh đối với tin tức thay đổi về kinh tế tài chính trung ương cũng nhạy cảm, tin tức Hồ Trí Viễn phải rời khỏi Dung Tín đã nghe đồn từ hai tháng trước, hiện tại xác thực biết Hồ Trí Viễn rời khỏi Dung Tín cũng không lấy làm lạ nói:
- Vậy nếu không phải là Hồ Lâm thì sẽ là ai?
Tổng giám đốc trước Hồ Trí Thành em trai Hồ Trí Viễn năm nay sáu mươi lăm tuổi.
Hệ thống trung ương không quy định nghiêm ngặt về việc vấn đề tuổi tác đảm nhận chức vụ của Tầng quản lý doanh nghiệp nhà nước.
Hồ Trí Viễn cho dù tới bảy mươi tuổi mà chưa rời khỏi tập đoàn Dung Tín, Trung ương cũng sẽ không ép ông xuống, dù sao Hồ gia cũng có chút mặt mũi.
Tuy nhiên Hồ Trí Viễn bất ngờ rời khỏi tập đoàn Dung Tín, không phải là do Hồ gia muốn buông tay tập đoàn Dung Tín, tất cả mọi người đều đoán Hồ gia muốn sắp xếp cho Hồ Lâm tiến vào tập đoàn Dung Tín tiếp cận làm nền móng công tác, trước đây cũng đồn tin tức như vậy, không có lửa làm sao có khói.
Hồ Lâm tuổi đời cũng như kinh nghiệp còn thấp, cho dù lúc này tiến vào tiếp cận tập đoàn Dung Tín dù sao cũng cần quá trình nâng đỡ mới có thể chân chính đi nắm giữ quyền lực tập đoàn Dung Tín.
Mặt khác, cha vừa rời khỏi tập đoàn Dung Tín mà con đã ngay lập tức theo sau quản lý Dung Tín, tướng ăn cũng quá khó nhìn. Ngoại trừ thời kỳ quá độ tất yếu, thậm chí trong tương lai Dung Tín còn có khả năng xác nhập hoặc phân tách, có khả năng thay hình đổi dạng.
Tất cả mọi người đang suy đoán trước giai đoạn quá độ Hồ gia sẽ phái người thân tín nào quản lý tập đoàn Dung Tín, mọi người đoán Hồ Lâm chính thức tiến vào tập đoàn Dung Tín đầu tiên sẽ phụ trách một bộ phận nào đó.
Thẩm Hoài và Thành Di tan tầm, nhân lúc nhàn rỗi liền gửi tin nhắn hỏi thăm các tin đồn xung quanh, bây giờ còn chưa xác định tin tức truyền tới.
- Vâng.
Thành Di cũng không hi vọng vừa gặp mặt Thẩm Hoài đã bàn luận sự việc nghiêm túc, thuận miệng hỏi hai câu, thấy Thẩm Hoài cũng không xác định tin tức liền bỏ qua không đề cập đến nữa.
Cô vừa mới ngồi vào xe, vừa rồi gió tuyết lạnh thổi vào người vẫn cảm thấy lạnh run, bàn tay lạnh như nước đá, xoa bàn tay cũng không thấy ấm hơn liền cho tay vào áo khoác Thẩm Hoài sưởi ấm, hỏi Thẩm Hoài:
- Sao lần này anh lại tự mình lái xe vậy?
Thành Di cũng biết Thẩm Hoài thích lái xe, không thích trước ôm sau bó, nhìn oai phong nhưng lại không có cuộc sống tự do. Cô hỏi như vậy cũng là lo lắng Thẩm Hoài ngày thường công việc vất vả còn lái xe hai đến ba tiếng đồng hồ, người sẽ thêm mệt mỏi.
- Lần này đến đây không có chuyện gì, liền tổ chức một cuộc họp, còn phải ở Từ Thành qua cuối tuần để lái xe đi cùng không phải khiến cho nhà người ta không được đoàn tụ hay sao? Anh cũng không vô nhân đạo như vậy.
Thẩm Hoài nhìn lỗ tai Thành Di đỏ đi vì lạnh liền hỏi:
- Sao ăn mặc phong phanh như vậy?
- Em không nghĩ buổi chiều tuyết sẽ rơi. Giữa trưa nhiệt độ không khí còn rất cao.
Thành Di dịu dàng nói.
Tuy trong xe có hệ thống sưởi hơi nhưng Thành Di vẫn đem tay lạnh như băng cho vào trong ngực của Thẩm Hoài không bỏ ra, cởi bỏ giày cao gót nghiêng thân mình ngồi ở vị trí bên cạnh lái xe.
Vài ngày không gặp Thành Di cũng không vội đến nhà Hùng Văn Bân ăn cơm chiều, ngồi bên cạnh, cùng Thẩm Hoài nhìn tuyết rơi, ngắm hoàng hôn sẫm màu, đèn đường chiếu sáng buổi chiều muộn.
Thành Di ngoài áo khoác bên trong mặc bộ váy, quần màu đen để lộ bắp chân dài lại trắng trông rất đẹp mắt. Thẩm Hoài bảo cô đem chân đến cho mình xoa xoa liền gặp phải ánh mắt khinh thường của Thành Di.
Bây giờ Thẩm Hoài cũng không muốn đến nhà Hùng Văn Bân quá sớm.
Thẩm Hoài cũng không lo sợ Thành Di gặp Hùng Đại Ny nhiều sẽ lộ ra chuyện giữa anh và Hùng Đại Ny. Cũng không biết Từ Bái tại đã bố trí chỗ ở cho Hùng Văn Bân,không biết là vô tình hay cố ý sắp xếp chỗ ở của Hùng Văn Bân ngay gần nhà của ông ta.
Tuy rằng cũng không phải liên tục nhưng trước đây ủy ban nhân dân tỉnh nổi tiếng làm muộn, nếu vội vàng nói không chừng trên đường có thể gặp phải thì mất tự nhiên.
Thẩm Hoài đợi cho Hùng Văn Bân gọi điện thoại thúc giục mới cùng Thành Di lái xe đi, nhờ trời tối xe của anh trực tiếp đỗ trong sân nhà Hùng Văn Bân.
Vì chưa tìm được người làm thích hợp nên khi Thẩm Hoài lái xe đến, Bạch Tố Mai và Hùng Đại Linh ra mở cửa sân.
Bạch Tố Mai cũng là người nhiệt tình, gặp Thẩm Hoài cùng Thành Di tại đây, vấn đề đầu tiên là hỏi hai người chuyện kết hôn:
- Thời gian trôi qua thật nhanh, hai cháu cũng đính hôn được một năm rồi, khi nào thì cho ăn rượu mừng đây.
- Dì Bạch, dì còn gấp gáp hơn cả mẹ cháu đấy ạ.
Thành Di cười nói tiếp:
- Cháu mới về nước đi làm được hai năm nay thôi, cũng không muốn lập gia đình sớm ạ.
Hùng Đại Linh ở bên cạnh nói thêm vào:
- Mẹ, đầu óc của mẹ quá già cả rồi, cả đời chỉ biết gia đình. Phụ nữ hiện đại phải độc lập, đầu tiên phải có sự nghiệp của tiêng mình, mới có giá trị nhân sinh …
- Đầu óc của mẹ không theo kịp các tuổi trẻ các con, Đại Ny cùng Chu Minh ly hôn nhiều năm, mọi người khuyên nó nên tiến đến một người khác, nó chế giếu nói, người ly hôn được tự do. Mẹ cũng không biết mấy năm nay thay hai chị em con làm trâu làm ngựa, có còn giá trị nhân sinh không?
Bạch Tố Mai liếc mắt nhìn con gái, bất mãn với quan điểm giá trị cuộc đời của cô, lải nhải nói.
- Chị Đại Ny hôm nay cũng trở về Từ Thành ạ?
Thành Di không thấy được Hùng Đại Ny còn tưởng rằng cô ấy không từ Đông Hoa về.
- Ừ, cũng về chưa được một giờ, chỉ biết lo sự nghiệp. - Bạch Tố Mai nói.
- Vậy sao không ngồi xe Thẩm Hoài? Anh ấy cũng vừa mới đến Từ Thành được một giờ.
Thành Di là người nói không có ý gì nhưng Hùng Đại Linh người nghe lại có ý, nghi hoặc liếc mắt nhìn Thẩm Hoài.