Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 924 - Chương 902.2: Gia Thế Của Chu Nghi

Chưa xác định
Chương 902.2: Gia thế của Chu Nghi

Thẩm Hoài không nghĩ tới Trương Tư này miệng lưỡi cũng lợi hại như vậy, đứng bên cạnh cười cười, nói: - Cho tôi xin né được không?

Thành Di đã sớm nhìn ra người trung niên dưới lầu cùng Chu Nghi nói chuyện chính là ba của cô ấy Chu Lập, thấp giọng hỏi Thẩm Hoài: - Ba của Chu Nghi đến Từ Thành từ lúc nào vậy?

- Từ Bái rõ ràng đã thỏa thuận điều kiện với công nhân, nhất trí lại sẽ có trả lời thỏa đáng về bảo đảm các điều kiện xã hội rồi. Tuy rằng điều này đã làm công nhân giải tán, nhưng Chu Nhậm Quân nghi ngờ buổi sáng mai bọn họ sẽ nối gót nhau mà đến. Cho nên trước sáng mai phải đưa ra một phương án tương đối hợp lý, để ứng đối với những nghi ngờ của đám người Chu Nhậm Quân. Thẩm Hoài nói nguyên do Chu Lập lúc này xuất hiện ở Từ Thành, - Tuy nhiên, anh để lão Chu trực tiếp đi tìm lão Hùng đấy, khả năng lão Hùng lúc này chưa về.

Bên này Chu Nghi còn đang cười nói vui vẻ với "bạn trai cũ", sau đó kéo cánh tay của ba mình đẩy cửa đi tới.

Trương Tư cũng không nghĩ tới Chu Nghi sẽ quay lại, còn thân thiết kéo cánh tay của người đàn ông trung niên có da mặt đen đen kia. Các cô đều có chút bất ngờ, cũng không nói gì nữa.

Chu Lập đi tới chỗ Thẩm Hoài, cười hỏi: - Bí thư Thẩm, Thành Di, hai người đang nói chuyện gì đấy? Sao tôi vừa đến thì không ai nói gì hết nữa.

Thấy "bạn trai cũ" của cô giáo Chu lại quen biết Thẩm Hoài, Thành Di, mấy người Trương Tư đều nhìn sang Thẩm Hoài.

Thẩm Hoài nói đùa: - Chúng tôi đang khen Chu tổng ngài tinh mắt đấy, tìm bồ nhí, lại có thể tìm cô giáo đại học xinh đẹp nữa. Ông thật không biết xấu hổ, làm cho chúng tôi đều ghen tị.

Chu Nghi ngượng ngùng nhìn qua Thẩm Hoài một cái, cũng không nói gì, nhưng cái nhìn này quyến rũ mê người, khiến có người nhìn thấy trong lòng phải ngây người.

Chu Lập nhìn con gái, cười ha hả nói: - Anh đúng là biết nói chuyện, mỗi lần tôi cùng Chu Nghi dạo phố, đều có người chỉ trỏ sau lưng tôi...

Thẩm Hoài cười giới thiệu Chu Lập làm quen với mọi người: - Vị này là Chu tổng, có lẽ ngay cả Trình Ái Quân, Trần Mạn Lệ cũng không quen biết, ông ấy là Chu Lập, ông chủ lớn của công ty xây dựng Chử Giang, cũng là ba của cô giáo Chu.

Trương Tư kinh ngạc hết mức, cũng xấu hổ vì câu nói vừa rồi của mình. Tuy nhiên cũng không phải ánh mắt của các cô không sắc xảo, Chu Nghi tuy rằng dung mạo thanh tao tươi đẹp, vạn người si mê, nhưng ngoài việc chuẩn bị đặc biệt cho trang phục phù dâu cho đám cưới hôm nay ra, trên người đều không có thứ gì xa xỉ, điện thoại di động cũng là loại Ericsson màu đen rất phổ biến, thật sự nhìn không ra xuất thân là gia tộc phú hào có thể lái được chiếc Mercedes-Benz sang trọng.

Trần Mạn Lệ cũng cùng Chu Nghi làm giáo viên phụ đạo trong khoa chính quy vài năm, sau khi Chu Nghi ở lại trương hoc nghiên cứu, chính bởi vì Thẩm Hoài năm đó bị Trần Mạn Lệ tạt một chén rượu vào mặt, mọi người mới không thoải mái, quan hệ trở nên lạnh nhạt. Sau đó vì Trần Mạn Lệ cũng ở lại trường làm việc, quan hệ mới gần hơn, nhưng Trần Mạn Lệ vẫn không biết tình cảnh gia đình Chu Nghi là như thế nào.

Ông chủ của xây dựng Chử Giang?

Trần Mạn Lệ làm giáo sư học viện kinh tế tỉnh, đồng thời đang là nghiên cứu sinh trong trường, cho nên cũng có hiểu biết về ngành công nghiệp và một số tập đoàn lớn trong tỉnh. Chử Giang kiến thiết chủ yếu khai thác phát triển lĩnh vực bất động sản, xây dựng, toàn tỉnh ít nhất có thể xếp trong top ba, Cha của Chu Nghi là ông chủ của Chử Giang kiến thiết ư?

Chu Lập đi đến nói chuyện với Thẩm Hoài, bên này vừa giới thiệu, ông liền kéo Thẩm Hoài đến một góc sáng sủa hút thuốc bàn bạc sự việc, Trương Tư các cô vây quanh Chu Nghi hàn huyên.

Chử Giang kiến thiết phát triển sự nghiệp chủ yếu là ở Đông Hoa, nổi danh ở trong tỉnh Hoài Hải, nhưng ra khỏi tỉnh Hoài Hải thì không có danh tiếng gì nữa rồi.

Tuy nhiên, Trương Tư là trong lòng cố ý đả kích thèm muốn hai bạn học của Trình Ái Quân đối với Chu Nghi, lôi kéo Chu Nghi, dĩ nhiên vẫn là vây quanh đề tài về Chử Giang kiến thiết, hỏi Trần Mạn Lệ: - Chử Giang kiến thiết, hình như tôi cũng nghe qua đâu rôi, ở Hoài Hải rất nổi danh thì phải?

Tâm tư của Trần Mạn Lệ không sâu như Trương Tư, thấy cô ta hỏi, thì đem hiểu biết của cô nói ra: - Về xây dựng và phát triển khai thác bất động sản ở tỉnh chúng tôi có thể xếp ở top 3. Thời điểm giữa năm, từng có thống kê, tổng tài sản Chử Giang kiến thiết có gần ba tỷ, tuy nhiên số liệu thống kê này tính chuẩn xác cũng không cao, dù sao không phải là công ty niêm yết. Dưới tập đoàn Ái Quân cũng phát triển công ty xây dựng, khai thác bất động sản, nhưng so với Chử Giang kiến thiết thì thua xa.

Trương Tư nào biết quan hệ tài chính và quyền cổ phần của Mai thép hệ phức tạp, nhưng nghe đến tổng tài sản của Chử Giang kiến thiết có gần ba tỷ, mà cha của Chu Nghi lại là ông chủ lớn của Chử Giang kiến thiết, đều le lưỡi: - Oa, còn tưởng rằng là thổ hào chứ, không nghĩ chính là đại phú hào nha! Tài sản gia đình ba tỷ, cả nước đều không có bao nhiêu nhà đâu. Không phải nói kinh tế tỉnh Hoài Hải phát triển bình thường hay sao, trước đó, tôi còn không nghĩ tới Hoài Hải còn có thể xuất hiện một phú hào lớn như vậy đó?

Trần Mạn Lệ nhìn Thành Di một cái, cho dù không biết Chu Lập cùng Thẩm Hoài có quan hệ gì, nhưng là phú hào Đông Hoa với số tài sản thực lực lớn như vậy còn hơn cả Từ Thành, hẳn có quan hệ trực tiếp với kinh tế Đông Hoa mấy năm gần đây phát triển rất mạnh, trên danh nghĩa tất cả mọi người đang nói đến đệ nhất phú hào ở tỉnh Hoài Hải là Chủ tịch Triệu Mạt Thạch của điện khí Phổ Thành, đều nói toàn bộ tài sản nhà máy của Triệu Mạt Thạch trên mười tỷ, nhưng thực sự hiểu rõ quá trình phát triển của nền kinh tế Đông Hoa, đều suy đoán có một đám phú hào thân gia với tổng tài sản trên mười tỷ, chỉ có điều rất ít cho người ngoài biết thôi.

Để hiểu rõ hơn về tình huống, cũng là Trình Ái Quân mấy năm này gia nhập liên minh đầu tư Kim Đỉnh , nhưng anh ta cũng tuyệt đối không ngờ cha của Chu Nghi là Chu Lập, Chủ tịch Chử Giang kiến thiết, là nhân vật trọng yếu trong Mai thép hệ, tâm tình hết sức phức tạp nhìn Chu Lập cùng Thẩm Hoài đứng ở trong góc nhỏ nói chuyện, nhớ lại anh ta mấy năm này vẫn luôn ao ước Chu Nghi, cho là bản thân hiện tại sự nghiệp có chút thành tựu, đại khái có thể giành được sự coi trọng của Chu Nghi, nghĩ thầm trong mắt bọn họ, e rằng mình chỉ là tên hề chăng?

Tập đoàn Kim Đỉnh do Tạ gia khống chế đầu tư cổ phần, chỉnh hợp nghiệp vụ đầu tư của Tạ gia nhiều năm ở Hoài Hải, lại cùng đám người Lưu Kiến Quốc và tập đoàn Hoài Năng liên kết mà thành lập tập đoàn nên, trong những năm gần đây, những thành tựu phát triển về đầu tư chứng khoán và bất động sản, thương mại và du lịch cũng như các dịch vụ khác, nhưng tổng tài sản của tập đoàn chưa hơn một tỷ đồng.

Trong lòng Trình Ái Quân trăm phần phức tạp, cay đắng không nói ra được, cũng không còn lo lắng chuyện tối nay có khả năng Lưu Kiến Quốc sẽ giận lây sang anh ta nữa.

Lúc này tất cả mọi người đều nghĩ lại trên bàn rượu vừa rồi Lưu Kiến Quốc đối với Chu Nghi ngạo mạn vô lễ, mọi người càng cảm thấy Lưu Kiến Quốc bị Thẩm Hoài giáo huấn, trừng phạt đúng tội, Trương Tư lại cười nói: - Hoá ra Thẩm Hoài là đã sớm biết cô giáo Chu đấy, tôi còn tưởng rằng anh đến là vì Mạn Lệ chứ

Trương Tư nói như vậy, mọi người ngẫm lại thấy cũng đúng. Thẩm Hoài vừa rồi chưa hẳn đã ra mặt thay Chu Nghi.

Chu Nghi nghe Trương Tư nói như vậy, có chút lo lắng nhìn Thành Di một cái, sợ Thành Di sẽ không thoải mái.

Thành Di nhìn vẻ ngượng ngùng của Chu Nghi, lẽ ra trong lòng hẳn là phải không, thấy thái độ tối nay của Chu Nghi, cũng biết cô ấy vẫn còn tình cảm với Thẩm Hoài. Chỉ có điều mấy năm trước Chu Nghi đã bị Thẩm Hoài làm thương tổn sâu như vậy mà cũng không oán không hận, tính cách vẫn dịu dàng, dung mạo xinh đẹp khiến bất cứ ai cũng đều nảy sinh thiện cảm. Trong lòng Thành Di muốn có ác cảm cũng không được.

- Lưu Kiến Quốc vừa rồi là hơi quá đáng, Thẩm Hoài không tạt ly rượu kia, thì cháu cũng tạt đấy. Thành Di cười nói, - Cũng dám ức hiếp Chu Nghi của chú Lập, anh ta thật sự không muốn sống ở Từ Thành rồi.

Thành Di nói như vậy, Trương Tư bọn họ cũng đều nhìn Trình Ái Quân một cái.

Trương Tư bọn họ tuy rằng không nói gì thêm, trong lòng Trình Ái Quân cũng hết sức xấu hổ. Ý tứ trong mắt Trương Tư rất rõ ràng, Lưu Kiến Quốc giở trò điên khùng lấy rượu đùa giỡn ức hiếp người ta, Trần Mạn Lệ khuyên can Lưu Kiến Quốc mãnh liệt, Trình Ái Quân chẳng những không có ý ngăn cản, không ngờ trái lại lại giúp Lưu Kiến Quốc, rót đầy rượu cho Chu Nghi.

Việc này mặc dù không có hướng phát triển sâu, nhưng tất cả mọi người đã đi vào xã hội làm việc nhiều năm, bọn họ ép Chu Nghi say khướt, có tâm tư xấu xa khác hay không vẫn thật sự còn khó nói.

Tuy rằng thời gian qua hơn chín giờ, nhưng bạn học của Trình Ái Quân, Trần Mạn Lệ mượn cơ hội hôn lễ gặp nhau một lần thật sự không dễ dàng, ngày mai mọi người lại phân tán khắp nơi, đêm nay không thể về sớm được.

Mấy người Trương Tư buổi tối đều ở tại khách sạn Tân Cảnh Thiên, khách sạn Tân Cảnh Thiên cũng có phòng riêng hát karaoke.

Nhìn Thẩm Hoài cùng Chu Lập đứng ở bên cạnh nói chuyện tạm thời cũng chấm dứt không được, Thành Di, Trương Tư liền lôi kéo Trần Mạn Lệ, Trình Ái Quân bọn họ trước đến phòng riêng ca hát uống rượu trước.

Nếu đã biết Chu Nghi quen biết Thẩm Hoài, Thành Di, mọi người dĩ nhiên cũng là phải kéo Chu Nghi tham gia náo nhiệt.

Chu Nghi cũng do dự, không muốn cùng Thành Di và mọi người đi karaoke, muốn ở lại cùng cha mình, nhưng lại sợ Thành Di sẽ hoài nghi cô ở lại là vì Thẩm Hoài.

Chu Lập nhìn một đám người trẻ tuổi đi karaoke, lắc đầu cười nói: - Năng lượng của người trẻ tuổi thật là nhiều, Nói với Chu Nghi, - Các con đi chơi đi, cha sẽ nói với giám đốc Lục của khách sạn Tân Cảnh Thiên một tiếng, đêm nay chi phí của mấy con không cần phải lo gì cả.

Nghe cha mình nói như vậy, Chu Nghi cũng đành phải đi theo Thành Di, tuy nhiên dáng vẻ như hết sức miễn cưỡng.

Bình Luận (0)
Comment