ương 908.2: Cũng coi như sư huynh đệ
Chu Văn Tuấn cũng nghe ra Vương Huy này không đơn giản, cho dù không có ý đinh phát triển ngoài Yến Kinh nhưng thông qua đề tài nghiên cứu này thu hút được hứng thú của Thẩm Hoài, như vậy đợi lát nữa lên phòng còn có thể tiến thêm một bước thảo luận đề tài liên quan. Trong lòng hắn nghĩ Thẩm Hoài viết báo bao giờ sao hắn chưa từng đọc qua nhỉ? Tuy nhiên hắn cũng biết chính mình khi bước vào vụ sở sẽ rất khó tìm bài báo khoa học.
Mà Thẩm Hoài viết nhiều bài báo phát biểu chuyên môn về phát triển kinh tế, Vương Huy ở đại học Yến Đại đọc cảm nhận một cách sâu sắc khiến cho Trương Tư có hứng thú rất lớn, nhìn Thẩm Hoài một cách chăm chú: - Anh đúng là khiến mọi người nhìn bằng con mắt khác nha, Vương đại tài tử của chúng tôi hay đọc sách nhưng xoi mói cực kì, tôi từng nghe hắn khoe khoang kiêu ngạo, các nhà kinh tế học trong nước có thể được hắn để mắt đến, không có mấy người, gia đình Yến Đại nhất là Đàm Thạch Vĩ cũng là một trong số đó. Tôi lúc ấy thật hối hận vì đã không ghi âm lại lời nói của hắn, bằng không có camera ở đó, như vậy thì thật là đặc sắc đấy
Cha của Đàm Quân là Đàm Thạch Vĩ vừa qua tuổi sáu mươi liền từ Yến Đại về hưu, nghe Trương Tư nói Vương Huy tại Yến Kinh rất thích nhà kinh tế học Đàm Thạch Vĩ, không kìm nổi cười hỏi: - Thầy hướng dẫn của anh là ai?
- Này đừng nghe Trương Tư nói bậy, tôi nghĩ trong tương lai cón muốn lăn lộn ở Yến Đại, đề án luận văn còn có khả năng không qua được. Vương Huy cười nói: - Thẩy hướng dẫn của tôi là Cố Diệc Bình.
- Vậy thì thật là trùng hợp. Thẩm Hoài và Thành Di nói tiếp: - Lý Cốc năm 1980 nghiên cứu sinh tại Yến Đại thầy hướng dẫn cũng là Cố Diệc Bình.
- Không thể nào, vậy chẳng phải Vương Huy là tiểu sư đệ của Lý Cốc rồi sao? Thành Di trêu chọc.
Thẩm Hoài cười cùng đám người Vương Huy nói: - Lý Cốc là trợ lý tỉnh trưởng của tỉnh chúng tôi, bí thư công ủy doanh nghiệp nhà nước, buổi tối tôi vừa gặp ông ấy, nếu biết hai người là tiểu sư huynh đệ thì đã giới thiệu hai người gặp mặt rồi.
Thật ra cũng không thể coi là trùng hợp.
Học viện kinh tế Hoài Hải ở lĩnh vực kinh tế học chỉ có thể xếp loại học viện thứ hai hoặc ba, nhà kinh tế học nổi tiếng trong nước cũng chỉ có vài người, chủ yếu là tập trung ở Yến Đại, đại học Tĩnh Hải và mấy trường hệ cao đẳng. Năm đó hắn muốn đến nhà máy thép tại thành phố không ngờ họ liên tục đánh trượt người ngay tại vòng đầu, sau đó ý nghĩ đầu tiên của hắn là ghi danh học ngành kinh tế học tại Yến Đại chỉ là nghĩ không đến sẽ phát sinh chuyện sau đó.
Nghĩ đi nghĩ lại Vương Huy cũng là sau nhiều năm làm việc mới quay lại trường học tiếp, Thẩm Hoài thầm nghĩ: chẳng lẽ năm đó hắn lăn lộn công tác ngoài xã hội cũng giống như mình đã trải qua một bước ngoặt rất lớn.
Trình Ái Quân ở Từ Thành học tập, công tác nhiều năm đương nhiên biết Lý Cốc là nhân vật phái thực quyền tại tỉnh Hoài Hải, trong lòng ảo tưởng chính mình nếu có thể giống như nhân vật Lý Cốc thì những năm gần đây đâu cần vất vả như vậy.?
Sau khi đi làm, giáo viên hướng dẫn cũng chưa hẳn đã nhớ rõ, cái gọi là đồng môn sư huynh đệ, quan hệ lại càng nông cạn.
Tuy nhiên nếu có nhân vật như Thẩm Hoài ở giữa làm trung gian, Vương Huy nếu muốn đặt lên tầng có quan hệ với Lý Cốc cũng không phải là khó.
Trính Ái Quân nghĩ như vậy cũng không muốn về phòng ngủ nữa, nhưng lời của hắn đã nói ra lúc này lại đi theo lên phòng thì lại không hợp lý, hắn đi đến phòng ở tầng trệt, miễn cưỡng đẩy cửa đi vào.
Trong phòng của Thẩm Hoài cũng có một phòng khách để bất cứ lúc nào cũng có thể bàn chuyện công việc, tuy nhiên Chu Lập sắp xếp cho anh căn phòng hơi xa hoa một chút.
Phòng tiếp khách cũng bình thường những phòng khách khác, ngoại trừ phía trước cửa sổ có một vòng ghế sa lon bằng da thật, gần cửa chính còn có một quầy bar. hiện tại thành phố Từ Thành không có khách sạn năm sao, so với mấy khách sạn bốn sao ở ngoài, Tân Cảnh Thiên cũng xem như là xa hoa rồi.
Mọi người ngồi ngay ở phòng khách nói chuyện, nhóm phụ nữ ngồi ở phía trước cửa sổ, Thẩm Hoài và Vương Huy, Chu Văn Tuấn ngồi ở bên quầy bar nói chuyện phiếm.
Loại người như Chu Văn Tuấn thì Thẩm Hoài cũng sẽ không đặc biệt yêu thích nhưng cũng sẽ không vì Chu Văn Tuấn và Trình Ái Quân có chút nịnh nọt mà sinh lòng ghét bỏ.
Đa số thì suy cho cùng cũng là người bình thường, không phải là trong mắt có lửa, nịnh nọt là cúi đầu trước hiện thực, sống một cách thấp hèn.
Nghĩ lại bản thân mình năm đó tại nhà máy thép của thành phố, khi được điều chuyển đến bộ phận nồi hơi bị treo cái chức vụ phó trưởng phòng công vụ phải mất đến ba năm, nếu không còn có thể lựa chọn con đường rời khỏi Đông Hoa để đi học. Thời điểm kiên quyết tới cùng đó tới đâu cũng không thể chịu nổi bao nhiêu, có lẽ đã sớm khuất phục trước những người hay nịnh nọt, từ lâu đã học được cách khéo đưa đẩy chiều hướng rồi. Dù sao thực tế có quá nhiều thứ cần đối mặt.
Nếu gác lại vấn đề đó sang một bên, mặc dù Chu Văn Tuấn về trình độ chuyên môn so với Vương Huy học tại đại học tại Yến Kinh hơi kém hơn một chút, nhưng theo như danh tiếng sau khi tốt nghiệp, hắn ra xã hội nổi tiếng về kế toán tại công ty nước ngoài, năng lực cùng sự từng trải kỳ thực cũng không thể tính là kém hơn.
Thẩm Hoài cùng Vương Huy chuyển đề tài sang quản lý, xây dựng thành phố mới, Chu Văn Tuấn cũng đều có thể nói chen vào.
Mà Thành Di luôn hi vọng anh có thể cùng bạn bè của cô có quan hệ tốt, kỳ thực khéo đưa đẩy và lõi đời như Chu Văn Tuấn, giỏi việc tạo ra bầu không khí như Trương Tư cũng đều rất có ích, Thẩm Hoài cũng sẽ không phải bài xích bọn họ.
Tuy nhiên thực sự nói đến yêu thích hay là ở học thức cùng tầm nhìn xa, làm cho Thẩm Hoài thực sự bất ngờ chính là Vương Huy.
- Nếu tôi nhất định phải nói, tôi không khuyên anh bỏ học để đi làm. Thẩm Hoài tiếp tục nói với Vương Huy: - - Tuy rằng trước khi theo đuổi bằng tiến sĩ cũng đã đi làm ba bốn năm, nhưng thực sự nói nghiên cứu học vấn thì ba bốn năm công tác bên ngoài không thể cho anh quá nhiều tích lũy. Hiện tại trong nước có rất nhiều nghiên cứu thị trường kinh tế, hệ thống tài chính, cũng có nhiều người khiến anh không để vào mắt, điều này cũng không có gì lạ. Thực ra cũng có rất nhiều người tôi không để vào mắt, bọn họ sang Âu Mỹ theo học lý luận sau đó trở về nước thì được đón tiếp nồng nhiệt. Trong nước hiện đang có rất nhiều lĩnh vực chưa phát triển cho nên bọn họ có thể có một chút quyền để phát biểu nhưng chủ yếu vẫn là dựa vào giới truyền thông để đưa tin. Còn nhìn sâu xa về thực tế mà nói, tôi biết, ở hệ thống kinh tế tài chính trong nước cũng có mấy người như vậy, sư huynh của anh, cũng chính là bí thư công uy doanh nghiệp nhà nước Lý Cốc cũng có thể coi là một người như vậy, học trường đại học trong nước thật là hiếm thấy. Nếu anh có thể ở lại Từ Thành thêm hai ngày, tôi thực sự muốn giới thiệu anh với ông ta cùng gặp mặt, còn có giám đốc ngân hàng Nghiệp Tín tại Hoài Hỉa Diêu Vinh Hoa nhưng phải hai ngày nữa mới trở về Từ Thành. Tôi có thể đề cử anh tiến hành học hỏi tại một bộ phận của ngân hàng
Thẩm Hoài không nói thẳng là "Kế kinh hệ" vì dù sao Vương Huy, Chu Văn Tuấn cũng không phải là người trong quan trường. Tuy nhiên Vương Huy làm việc bên ngoài nhiều năm đối với thủ tướng Vương Nguyên đứng đầu Kế kinh hệ từ đầu đến cuối cũng đã từng nghe nói, theo như Thẩm Hoài nói thì rõ ràng Lý Cốc là cán bộ phái trẻ trung vô cùng có tiềm lực của" Kế kinh hệ".
Ngân hàng Nghiệp Tín ở trong nước chỉ có thể được coi là ngân hàng thương mại bậc trung, nhưng cho dù là như thể ở trong nước cũng là ngân hàng thương mại đứng thứ tám.
Chi nhánh ngân hàng Nghiệp Tín cấp tỉnh sẽ không bố trí bộ phận nghiên cứu kinh tế tài chính, nếu thông qua sự tiến cử của Thẩm Hoài vào làm việc tại bộ phận nghiên cứu tại trụ sở chính của ngân hàng Nghiệp Tín, đối với Vương Huy mà nói đều là khởi điểm đáng quý.
Tuy nói rằng nghiên cứu sinh tại Yến Đại có thể cho xã hội nhiều phần tử trí thức, nhưng trong nước có mười hai tỷ người, phần tử được coi là tinh anh trí thức rất nhiều, bọn họ có lẽ sẽ trở thành lực lượng trung kiên chèo chống xã hội này đi lên phíaa trước, nhưng chân chính có thể đi lên đến đỉnh cao của sự nghiệp thì thời vận tạo ra cũng chỉ có vài người.
Chu Văn Tuấn đối với Vương Huy ghen tị vô cùng, nhưng cũng biết lúc này không thể nóng nảy trước mặt Thẩm Hoài, trong lòng oán ghét, chỉ có thể bỏ qua cơi hội này, cho dù trong lòng chua xót cũng làm ra vẻ vui mừng thay cho Vương Huy, khuyên hắn ở lại Từ Thành thêm hai ngày: - Dù sao ở trường học anh về sớm hai ngày hay muộn hai ngày cũng không ảnh hưởng gì, cùng lắm là để cho Trần Lệ Quyên nghỉ làm hai ngày thôi. Tôi cùng Thái Lan cũng ở lại với anh, trước đây chúng ta cũng ít khi tới Từ Thành, cứ đi về vội vã cũng thật là đáng tiếc.
Lại sợ Vương Huy không đủ tích cực, Chu Văn Tuấn quay sang Trần Lệ Quyên nói: - Trần Lệ Quyên, Thảm Hoài nói chúng ta phải ở lại thêm hai ngày, cô không thể làm lính đào ngũ đâu nha.
Trần Lệ Quyên làm sao có thể tiếc hai ngày nghỉ chứ. Ngồi ở sô pha cạnh cửa sổ bên kia vội vã đồng ý.
Lúc này Hùng Văn Bân lại gọi điện nói về sự việc giao đổi luân chuyển cán bộ. Thẩm Hoài nhìn đồng hồ đeo tay, từ khi Hùng Văn Bân rời khách sạn đã trôi qua hai tiếng, anh biết Hùng Văn Bân vừa rời khỏi đã đi lo việc khác, lúc này mới về đến nhà.
Không liên lạc được với các thành viên ủy viên thường vụ để gặp mặt, Hùng Văn Bân mới trở thành bộ dạng như vậy, Thẩm Hoài lo lắng cho sức khỏe của ông không biết có chịu đựng nổi không.
Do ban tổ chức tỉnh ủy chủ đạo toàn thành phố cấp ba trao đổi luân chuyển cán bộ, chủ yếu là cán bộ bậc một tại các huyện, thành phố.
Trên con đường phát triển làm quan đòi hỏi cần có tuổi tác phù hợp, cho dù là Thẩm Hoài có thể thăng chức cũng cần phù hợp với quy định có liên quan của chức vụ được đề bạt, thời gian Mai thép hệ quật khởi còn ngắn mà đã đảm nhiệm chính quyền cấp huyện trở lên, cán bộ có năng lực hơn người có thể làm ra thành tích như vậy thật sự là rất ít.
Ngô Hải Phong, Dương Ngọc Quyền, Đào Kế Hưng đều đã lui về tuyến hai, cho dù có quay trở lại công tác cũng chỉ có thể làm một số công việc mang tính hỗ trợ. Ví dụ như Ngô Hải Phong đến khu kinh tế phát triển vịnh Hoài Hải làm tổ trưởng phụ trách công tác quỹ xây dựng chính quyền Hoài Hải. Từ Bái cũng không thể hào phóng đề bạt Trần Binh làm Phó thị trưởng để Mai Cương hệ có nhiều hơn một đại tướng. Hà Thanh Xã, Lý Phong tàm nhìn hạn hẹp, tuy rằng có tham vọng phát triển không gian nhưng bỏ Đông Hoa đến Từ Thành thì năng lực lại không đủ; lúc này Mai thép hệ có thể đến phối hợp với Hùng Văn Bân mở ra cục diện và mức độ phù hợp chỉ có đám người Hoàng Tân Lương, Triệu Thiên Minh, Tống Hiểu Quân
Hùng Văn Bân vất vả một ngày, nghe giọng nói đã hơi khàn khàn, Thẩm Hoài đi đến góc phòng góc, rít một điếu thuốc nói với Hùng Văn Bân qua điện thoại: - Lão Hùng, anh muốn ai đến đây, anh cứ trực tiếp nói. Nếu họ không muốn đến, tôi sẽ giúp anh đi làm công tác.
- Triệu Thiên Minh, Hoàng Tân Lương, trong hai người này anh cứ chọn một. Vương Vệ Thành cùng Trương Thác anh cũng chọn một người. Từ Kiến cùng Quách Toàn anh lại cho một người tới đây Hùng Văn Bân cũng không khách khí nói.
- Ôi Ôi ngừng.. Thẩm Hoài vội vã nói tiếp. - Anh nói sau đi, tôi cần phải rút lại câu nói vừa rồi, mọi người để anh lôi đi, tôi đã thành cái thùng rỗng rồi.
Hùng Văn Bân ở bên kia điện thoại cười ha hả.
Thẩm Hoài ngẫm nghĩ một lát liền nói: - Vương Vệ Thành và Trương Thác đều thiếu kinh nghiệm, tuy nhiên Trương Thác rất hiểu biết về Từ Thành, có thể tiện lợi cho anh nắm giữ tình hình. Quách Toàn còn phải ở lại Mai thép hệ, cần hắn phối hợp làm rất nhiều công tác. Từ Kiến cần mở rộng tầm nhìn điều đến Từ Thành rất thích hợp, chỉ có điều tập đoàn khai thác phát triển Tân Phổ còn phải bổ sung nhân sự, cũng là một việc đau đầu. Nói đến Hoàng Tân Lương và Triệu Thiên Minh tôi thấy không nỡ. Tuy nhiên công tác tại chính quyền huyện Hà Phổ chỉ sợ phải do Quách Thành Trạch chủ trì rồi. Hoàng Tân Lương, Triệu Thiên Minh cũng không có cách nào sắp xếp trong vị trí này. Tôi nghĩ Triệu Thiên Minh có để điều đến Đường Áp đảm nhiệm khu trưởng, vậy có thể để Hoàng Tân Lương đến Từ Thành.
Đừng nhìn vào địa vị ở khu Đường Áp trong hệ thống đảng chính cao hơn ở Hà Phổ, nhưng tương lai ba đến năm năm nhất định sẽ điều quay trở lại đây. Tuy rằng Thẩm Hoài muốn Triệu Thiên Minh đảm nhiệm chức huyện trưởng Hà Phổ, nhưng tình hình này chưa chắc mọi chuyện đã theo ý của anh.
Nếu nhất đinh phải tiến hành trao đổi lợi ích, chi bằng hiện tại dốc sức đem vị trí này nhường đi.