Hồ Lâm, Thích Tĩnh Dao, La Hiểu Thiên bọn họ tiến vào Thượng Khê Viên, Thẩm Hoài cũng không muốn đi vào cùng cho có lệ, đứng ở trước bậc thang nói với La Hiểu Thiên:
- Hôm nay thực sự không tiện, tôi còn có việc không thể tiếp La tổng. Lần sau La tổng và Hồ tổng có đến Đông Hoa, trước tiên gọi điện thoại cho tôi nhé.
La Hiểu Thiên mặc dù là được bí thư thành ủy Nghi Thành Giang Hoa đề bạt lên, hiện tại lại theo Hồ Lâm vào tập đoàn Dung Tín, sau này có thể coi là thân tín của Hồ Lâm, nhưng nói đến năng lực cùng với tầm nhìn nếu so La Hiểu Thiên với Hồ Lâm và Thích Tĩnh Dao thì mạnh hơn rất nhiều, Hùng Văn Bân đối với hắn có đánh giá khá cao.
Mặc dù lập trường mỗi người khác nhau, với người có năng lực và tầm nhìn ngắn như vậy Thẩm Hoài vẫn duy trì sự tôn trọng cơ bản. Tuy rằng không muốn đi vào khiến bản thân không thoải mái, nhưng Thẩm Hoài vẫn nói thêm cùng La Hiểu Thiên hai câu.
La Hiểu Thiên cũng khách sáo nói:
- Bí thư Thẩm anh bận rộn, lần tới có cơ hội lại tìm anh uống rượu.
Hồ Lâm nhìn Thẩm Hoài chăm chú, cười ha hả nói:
- Tôi đã sớm nghe nói đồ ăn của Tôn Gia thì khu Thượng Khê Viên là chính tông nhất, còn con gái ông chủ ở đây ngoại hình xinh đẹp. Vừa rồi nhìn thấy xe của bí thư Thẩm ở bên ngoài tôi còn tưởng rằng bí thư Thẩm muốn đi qua ăn uống thoải mái, không ngờ bí thư Thẩm anh đây ăn xong lại chạy lấy người..
Thẩm Hoài nheo mắt lại, xem ra hôm nay anh gặp Hồ Lâm không phải là ngẫu nhiên rồi.
Anh bình tĩnh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tươi cười như đùa của Hồ Lâm, hơi gằn giọng xuống, nói:
- Hồ tổng cứ nói đùa, tôi còn tưởng rằng Hồ tổng vào Dung Tín sẽ lấy tiêu chuẩn của cán bộ Đảng viên mà nghiêm khắc với bản thân chứ. Xem ra tôi thấy Hồ tổng vẫn lạc quan như vậy. Tôi nghĩ nếu ngày nào đó tôi mệt mỏi, đi ra ngoài giang hồ học hỏi Hồ tổng chút ít, nói không chừng nói chuyện cũng có thể khôi hài như vậy. Hồ tổng, anh có thấy có khả năng đó không?
- Cái này hơn một nửa là có khả năng đấy.
Hồ Lâm nheo mắt cười, xoay người rời đi vào Thượng Khê Viên.
Thẩm Hoài và Hồ Lâm nói qua nói lại như gió nhẹ mây bay, làm cho Cao Dương đi cùng nghe được sợ mất mật, nghĩ bụng hai người này cũng không phải loại hiền lành gì,nếu trong lời nói có gì không hợp nhau mà trở mặt ngay tại chỗ thì không phải hắn là người thu dọn tàn cục sao. Nhìn thấy Hồ Lâm không nói thêm gì nữa tiến vào khách sạn thì trong lòng hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.
Theo nhân viên phục vụ đi đến tiền sảnh, Thích Tĩnh Dao trong lúc vô ý quay đầu nhìn sang lối đi nhỏ bên cạnh thì thấy một một cô gái trẻ tuổi dung mạo thanh tú xinh đẹp vô cùng đang nhìn xung quanh, diện mạo theo như người khác miêu tả cho cô nghe thì rất giống với Trần Đan, không thể rời mắt khỏi, quả nhiên là có một sự quyến rũ mê người đến tận xương tủy, cũng khó trách Thẩm Hoài cam lòng vì người phụ nữ này sẵn sàng bất chấp tất cả chứ không chịu bị Hồ Lâm uy hiếp.
Thích Tĩnh Dao nhìn người phụ nữ trẻ đẹp hơn mình, trong lòng ác ý tưởng tượng rằng nếu tạt một chút đồ lên trên mặt Trần Đan được mới được gọi là sảng khoái.
Trần Đan nhận ra Thích Tĩnh Dao, Cao Dương. Cô vừa rồi từ trong khách sạn đi ra đến gần cửa chính thấy Thẩm Hoài đứng ở bậc thang đang nói chuyện cùng với đoàn người Thích Tĩnh Dao, Cao Dương, nên chờ đến khi Thích Tĩnh Dao, Cao Dương bọn họ được nhân viên phục vụ dẫn đến phòng riêng tại tầng hai mới cầm đồ đi ra ngồi trên xe hỏi Thẩm Hoài:
- Thích Tĩnh Dao cùng Cao Dương sao lại chạy đến chỗ em ăn cơm thế?
- Bọn họ gấp gáp đến đây gây chuyện, hẳn là sẽ hành động gì đó gây chấn động với anh thì phải?
Thẩm Hoài gãi trán khởi động xe, sau đó miêu tả hình dáng Hồ Lâm, Chu Ích Văn, La HIểu Thiên cho Trần Đan biết, và bảo Trần Đan nhớ kỹ mặt.
- Bọn họ sẽ có hành động gì?
Trần Đan theo bản năng hướng khách sạn nhìn thoáng qua hỏi Thẩm Hoài.
- Có thể có hành động gì, không phải là lấy cớ muốn ngăn bọn anh ra khỏi việc khai thác phát triển cánh đồng Tân Giang ở Từ Thành hay sao?
Thẩm Hoài bĩu môi nói, nhấn ga đưa Trần Đan về nhà cũ.
- Bọn họ ngăn như thế nào? Khai thác phát triển cánh đồng Tân Giang không phải cứ nhiều tiền là có thể làm được. Tập đoàn Dung Tín ném trong tay mười hai tỉ đi ra cũng không phải là không có khả năng, nhưng đem nhiều tiền như vậy quăng vào cuối cùng vẫn còn phải thông qua hoạt động của thị trường tiêu hoá hết số lượng lớn tài sản thu được lợi ích mới được coi là thành công. Bất động sản Dung Tín cũng không có dự án nào lớn, hiện tại có thể có năng lực như vậy không? - Trần Đan nghi ngờ hỏi.
Thẩm Hoài bĩu môi nói:
- Hồ Lâm biết kinh nghiệm của hắn còn kém, tiến vào tập đoàn Dung Tín cũng chỉ là phó tổng giám đốc, phó bí thư đảng tổ quản lý bộ phận tài sản, lại để La Hiểu Thiên đứng ra chống đỡ Bất động sản Dung Tín. Tuy nhiên, Hồ Lâm muốn thuận lợi tiếp quản Dung Tín cần phải bồi dưỡng một bộ phận dòng chính ở tập đoàn, tương lai tất nhiên cũng sẽ thúc đẩy Bất động sản Dung Tín phát triển. La Hiểu Thiên có năng lực hơn người, nhưng với tình hình trước mắt mà nói, Bất động sản Dung Tín cũng chỉ có ở tỉnh Hoài Hải làm dự án khai thác phát triển quy mô thật lớn mới có thể phát huy hết khả năng của La Hiểu Thiên. Cho nên Hồ Lâm muốn muốn tìm cớ hất bọn anh ta ra khỏi dự án phát triển khai thác cánh đồng Tân Giang, không có gì khiến anh bất ngờ. Hiện nay chỉ có Hồ Lâm mới có động cơ cùng năng lực như vậy…
Thẩm Hoài nhíu mày nhìn con đường qua kính xe trước mặt, tiếp tục nói.
- Về phần có năng lực như thế hay không rất khó nói. Trước mắt trung ương rõ ràng muốn đem bất động sản phát triển trở thành công nghiệp trụ cột, sau đó sẽ ra nhiều chính sách hỗ trợ hơn nữa. Bất kể là để phát triển kinh tế thúc đẩy phát triển đô thị hóa, hay là tiến hành cải cách triệt để chế độ phân bổ nhà ở cho công nhân viên trong ba đến năm năm, đều sẽ tạo điều kiện cho sự bùng nổ bất động sản nhanh chóng. Cái xu thế này không khó nhìn thấy. Hồ Lâm bọn họ không ngu, ở Dung Tin lúc này bắt đầu huy động nhân lực thành lập bộ phận bất động sản, điều đó cho thấy đã nhìn thấy được xu thế của tương lai. Còn dự án khai thác phát triển cánh đồng Tân Giang hiện nay có mang một mức độ rủi ro nhất định, bất động sản Dung Tín chưa chắc đã có năng lực mạnh như vậy, nhưng nếu thật sự thất bại, cũng là tập đoàn Dung Tín gánh chịu hậu quả, đối với Hồ Lâm mà nói, chuyện hắn muốn làm chí ít cũng có thể thành công một phần.
- Anh muốn nói hắn khiến La Hiểu Thiên ra mặt đảm nhiệm chức bí thư đảng tổ và tổng giám đốc bất động sản Dung Tín, là tính toán đến lúc đó có thể vứt bỏ tốt để bảo vệ xe, đá La Hiểu Thiên ra ngoài chịu tội thay, mà quyền lực của hắn ở Dung Tín không những không ảnh hưởng mà còn tiếp tục mở rộng? - Trần Đan hỏi..
- Ít nhiều cũng có ảnh hưởng, nhưng rất đáng để Hồ Lâm mạo hiểm.
Thẩm Hoài gãi trán nói:
- Chúng ta không thảo luận vấn đề này nữa. Binh đến thì tướng chặn, nước đến thì đất ngăn, bọn họ có hành động gì, chúng ta sẽ đối phó cái đó. Chẳng lẽ hôm nay Hồ Lâm vừa đánh rắn động cỏ anh đã ăn ngủ không yên rồi ư? Lúc này không đáng vì chuyện này mà đau đầu, nên uống rượu uống rượu, xem hắn có thể làm được chuyện gì …?
Phía tây phố cũ chính là Thượng Khê Viên, là do nhà máy dệt bông cũ từ thời Kiến Quốc cộng thêm cải tạo khu sân cũ mà thành, dọc theo đường phố sẽ thấy Thượng Khê Viên phong cách cổ xưa, bên trong trang hoàng vô cùng tráng lệ.
Nhân viên phục vụ đưa Hồ Lâm bọn họ vào phòng riêng, vừa vặn đối diện với phố cũ. Hồ Lâm đứng phía trước cửa sổ nhìn xuống dưới lầu có thể nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp cầm theo vài hộp bịt kín ngồi vào trong xe của Thẩm Hoài, xoay người hỏi Thích Tĩnh Dao:
- Thẩm quái vật hôm nay thực sự trao cho Chu Kỳ Bảo nhiều quyền lực?
- Cũng chưa nói tới thả bao nhiều quyền, chỉ không nói rõ hạn chế.
Thích Tĩnh Dao nói:
- Ở huyện năm nay có thể sử dụng 2.4~2.5 tỷ nhưng đại đa số các khoản chi đều có dự toán ràng buộc, cho Chu Kỳ Bảo điều chỉnh không gian rất nhỏ. Mà nói đến cơ quan tài chính của huyện, quyền hạn chủ yếu vẫn tập trung ở bốn tập đoàn lớn. Những tập đoàn này cũng đều trung thành với hắn, như đám người Đới Tuyền, Từ Kiến, Tống Hiểu Quân, Vương Vệ Thành nắm giữ, ở trong huyện vẫn không có người nào khác có thể mó tay vào được …
Thẩm Hoài đem tập đoàn phát triển khai phát Tân Phổ tách ra làm tập đoàn đầu tư phát triển khai thác cảng Tân Phổ, Tập đoàn đầu tư sản xuất và tập đoàn đầu tư cải tạo và xây dựng thành phố. Hồ Lâm cũng không thể không chú ý, không thể không biết rõ ràng.
Mặc dù trong thời gian từ ba đến bốn năm ngắn ngủi, ngân sách của huyện Hà Phổ đã được cải thiện rất nhiều. nhưng do cơ sở trước kia rất lạc hậu, quá kém, từ cơ sở hạ tầng phần cứng cơ bản nhất của đường đô thị và nông thôn, giao thông công cộng, y tế, tiểu học và trung học… đều cần thiết phải đầu tư ngân sách xây dựng, điều này đã khiến cho huyện Hà Phổ tương lai phải mười năm đến hai mươi năm sau mới có thể hoàn thành đầu tư chính phủ theo như định hướng.
Thẩm Hoài xoay quanh cảng Tân Phổ, thành mới Lâm Cảng cùng với xây dựng phát triển khu công nghiệp Tẩn Phổ và các sự vụ cốt lõi khác, ở huyện Hà Phổ chính phủ thành lập tập đoàn đầu tư quốc hữu, trong tương lai khả năng đem sáu đến bảy mươi phần trăm tài chính ngân sách địa phương phân bổ cho mấy tập đoàn đầu tư quốc hữu,trên thực tế cũng nắm quyền đầu tư lớn nhất của chính phủ Hà Phổ.
Mà mấy nhà đầu tư quốc hữu ở huyện Hà Phổ nắm giữ vấn đề công cộng và đầu tư cơ sở hạ tầng này lại rắc rối phức tạp tham gia nhiều dự án công nghiệp cùng xây dựng cơ sở hạ tầng do Mai thép chủ đạo. Trên thực tế cho dù tương lai Thẩm Hoài rời khỏi huyện Hà Phổ mà không để lại những thứ khác chuẩn bị đằng sau thì huyện Hà Phổ cũng sẽ cột chặt vào sự phát triển của Mai thép hệ.
- họ Thẩm ở Hà Phổ thật đúng là làm ra được nhiều việc, căn cơ sâu cũng là chuyện đương nhiên. Chúng ta muốn ở Hà Phổ gây sức ép cho hắn quả thật rất khó. Trước kia chúng ta đã từng nếm quả đắng rồi, tạm thời cũng không cần phải … lại đi nếm thử nữa.
Hồ Lâm khoanh tay đứng trước cửa sổ, không còn vẻ khinh thường vừa rồi ở dưới lầu nữa.
- Không biết hắn gặp chúng ta đến đây dùng cơm có nghĩ ra cái gì không? – Thích Tĩnh Dao nói.
- Hắn không ngu như vậy. Tôi sẽ khiến cuộc sống hằng ngày của hắn không được bình yên, như vậy chúng ta mới có thể lấy được thế chủ động.
Hồ Lâm nói xong lại hỏi Cao Dương:
- Từ Chí đâu rồi, có đến hay không đến? Tôi đang sốt ruột chờ mong xem Chu Lập khiến Thẩm Hoài rời khỏi thành phố đến nông thôn rốt cuộc có bao nhiêu khả năng?
- Đến rồi đến rồi.
Cao Dương cầm điện thoại cho Hồ Lâm xem, nói:
- Hắn thấy chúng ta hẹn tại Thượng Khê Viên này, cầm thiết kế dự thảo lái xe đến bãi đỗ xe nhưng lại không dám tới nữa. Xem ra có lẽ trong lòng hắn vẫn rất sợ tên Thẩm quái vật.
- Từ Chí này còn có chỗ hữu dụng, chúng ta không cần phải làm khó hắn. Bảo Lưu Nam đến bãi đỗ xe lấy dự thảo thiết kế nhé? - Thích Tĩnh Dao nói.
Hồ Lâm gật đầu, bảo thư ký của Thích Tĩnh Dao là Lưu Nam đi xuống lầu để gặp phó tổng giám đốc Từ Chí của sở thiết kế xây dựng Thánh Quỹ, lấy bản sơ thảo thiết kế của Chử Giang kiến thiết về dự án tổng hợp xây dựng phát triển khai thác cánh đồng Tân Giang.
Có bản dự thảo thiết kế này, cuối tháng thành phố Từ Thành tổ chức bán đấu giá cánh đồng Tân Giang bọn họ sẽ không khó đem con át chủ bài Chử Giang kiến thiết tung ra.