Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 954 - Chương 929: Qua Sông.

Chưa xác định
Chương 929: Qua sông.

Ngày hôm sau Tạ Chỉ tạm thời gác chuyện của công ty sang một bên, ở lại Từ Thành, buổi trưa lôi kéo Tạ Đường cùng cô dạo phố, đến bốn giờ chiều nhận được điện thoại của anh trai mình.

Tạ Thành Giang bên kia đã gọi điện cho Tống Hồng Quân, hẹn đến tối qua sông, đến Chử Nam gặp mặt ăn cơm.

Giang Bắc là khu thành thị chính của Từ Thành, còn khu kinh tế Chử Nam mấy năm qua được Từ Bái thúc đẩy phát triển rất tốt, cơ sở lọc dầu Chử Nam và các xí nghiệp khác của Mai thép chuyển đi, một số doanh nghiệp nước ngoài lại tiến vào, hai năm nay đã hỗ trợ tăng trưởng kinh tế của Từ Thành rất lớn, nhưng xây dựng khu đô thị Chử Nam rất lạc hậu, ngoại trừ con đường trung ương mà Ban Quản lý đóng ra, thậm chí tìm một quán rượu trên đường cũng đều không có, có một số khách sạn và nhà nghỉ,nhưng tiêu chuẩn đều rất bình thường.

Cho dù sau khi Thẩm Hoài đến Từ Thành, phải bớt chút thời gian đi thanh tra tình hình sản xuất lọc dầu Chử Nam, tối ăn cái gì, cũng chỉ phải đến Giang Bắc.

- Sao lại hẹn đến Chử Nam ăn cơm vậy?

Tạ Chỉ kỳ lạ hỏi.

- Anh mời họ đến Trà Viên ăn cơm, nhưng bọn họ ai cũng đều ở Chử Nam, nói rằng rất bận, đến lúc đi được thì sợ trên đường sẽ kẹt xe, qua sông không tiện, nên bảo chúng ta qua sông đến bờ Nam.

Tạ Thành Giang nói.

Trà Viên mà Tạ Thành Giang nhắc đến là một tòa hội sở ở phía Nam núi Dã Bách do Kim Đỉnh đầu tư.

Núi Dã Bách là dãy núi tây, không cao lắm, đỉnh cao nhất cũng có hai trăm mét, nằm giao giới khu vực Hoa Sơn và huyện Tây Lĩnh, cách trung tâm thành phố khoảng hai mươi km, không xa lắm, là đồi chè nổi danh của Từ Thành.

Hai năm trước thành phố xây dựng khai thác cảnh đẹp ở núi Dã Bách làm, bản thân Tạ Thành Giang tại Trà Viên này nắm giữ ba bốn trăm mẫu đất. Sau khi công ty bất động sản chính thức thành lập, đã xây dựng một toà hội sở trong Trà Viên, chuyên môn dành để chiêu đãi Hoài Năng cùng nội bộ Kim Đỉnh.

Tạ Chỉ đứng thử đồ trước gương của trung tâm mua sắm, cầm điện thoại gõ gõ vào trán, nghĩ không ra Tống Hồng Quân, Thẩm Hoài làm thế nào đòi khăng khăng qua sông gặp mặt ăn cơm, lại hỏi anh trai cô:

- Anh đã gọi điện cho Tô Khải Văn nói qua chuyện này chưa?

Sau khi Thẩm Hoài đến Từ Thành, chỉ để kiểm tra tình hình sản xuất của các cơ sở lọc dầu Chử Nam, không cần phải trì hoãn quá lâu, trong lòng thầm nghĩ, lẽ nào động tác tiếp sau của Mai thép tác không ở khu đô thị, mà ở bờ Nam?

Tô Khải Văn lúc này đảm nhiệm Phó bí thư đảng công uỷ khu kinh tế Chử Nam, Phó Chủ nhiệm Ban quản lý khu viên, nếu như Thẩm Hoài có tác động như thế nào ở đất Chử, có biến động gì, phía bên bọn họ cũng chỉ có Tô Khải Văn có khả năng nhất phát hiện ra đầu manh mối đầu tiên.

Tạ Thành Giang hiển nhiên cũng suy xét qua vấn đề này, nói trong điện thoại:

- Anh vừa gọi điện cho Tô Văn Khải, những người trong bộ máy đảng công uỷ không thấy gì khác thường cả…

Tạ Chỉ suy nghĩ việc Thẩm Hoài giữ bí mật chặt chẽ, chủ yếu là đề phòng tin tức bị rò rỉ ra ngoài khiến cho Dung Tín biết trước, mà bọn họ hiện tại đều công khai hẹn bên này sang sông đến bờ Nam gặp mặt ăn cơm, vậy rất có thể nói rõ bọn họ chuẩn bị có hành động rồi, tin tức có thể công bố ra ngoài rồi.

Từ lúc Dung Tín chính thức tham gia dự án Tân Giang, cùng Mai thép tranh giành quyền chủ đạo xây dựng vòng tròn thương mại Tân Giang thì cũng qua thời gian mười ngày, lại thêm mười ngày nữa chính là tết âm lịch, rất khó tưởng tượng Thẩm Hoài trong thời gian ngắn như vậy đã tiếp tục có tác động tìm được điểm neo mới cho Mai thép ở Từ Thành.

Tuy nhiên, nói đi cũng nói lại, Mai thép rút khỏi vòng tròn thương mại Tân Giang, mặc dù từ trong việc chuyển nhượng địa điểm nhà máy lọc dầu cũ cũng đạt được một ít nguồn vốn, nhưng trước đó cũng đã đầu nhập vào vòng tròn thương mại Tân Giang một ít tiền vốn, ngoại trừ mời tập đoàn Trường Thanh hợp tác xây dựng khách sạn năm sao, xây dựng trung tâm thương mại tổng hợp tự do đại hình ở khu đất Tân Giang ra, Tống Hồng Quân ở Hongkong cũng đã tiếp xúc cùng nhiều nhà đầu tư vì dự án Tân Giang, trên ý định thu hút đầu tư tích cực.

Hiện tại Mai thép từ bỏ dự án Tân Giang, nhưng nếu như không muốn nói công việc thời gian trước lãng phí, đồng thời phải đảm bảo Hùng Văn Bân sau khi đến Từ Thành đứng vững gót chân, động tác tiếp sau cũng quả thật cần phải nhanh.

- Vậy thì anh gửi địa chỉ chỗ ăn cơm cho em, đợi một lát em cùng Tạ Đường đến thẳng đó.

Tạ Chỉ cũng chỉ có thể nói trước như vậy, sau đó cúp điện thoại.

Tạ Đường ở trong phòng thay đồ mặc một chiếc váy đi ra, nhìn Tạ Chỉ chau nhẹ đôi mày thanh tú, hỏi:

- Sao vậy?

- Không có gì, đợi một lát chúng ta qua sông ăn cơm.

Tạ chỉ nói.

- Xa vậy.

Tạ Đường trước đó vẫn muốn đến Trà Viên ăn cơm, khá háo hức, dù sao không cần cùng người xa lạ chào hỏi gì, lúc này nghe nói phải sang sông đi ăn cơm, cũng có chút lùi bước.

- Cũng không cần em lái xe, em nhất định phải đi, bằng không chị sẽ quá chán.

Tạ Chỉ kéo Tạ Đường, để đi cùng với mình đi qua sông.

Tạ Chỉ hơi chút xấu hổ khi gặp Thẩm Hoài, trong lòng cũng thấp thỏm, không biết Thẩm Hoài sẽ có thái độ thế nào với mình mới nghĩ đến đã kéo Tạ Đường đi cùng.Nhưng nghĩ đến chuyện của Tạ Đường trước kia, Tạ Chỉ lại cảm thấy cú nện gạt tàn vào Thẩm Hoài là không oan, cho dù trước đây đối mặt Thẩm Hoài, về mặt tâm lý cũng không bị vây ở thế bất lợi.

- Được rồi.

Tạ Đường ứng phó không được với Tạ Chỉ, miễn cưỡng đồng ý.

Từ Từ Thành qua sông chỉ có một cây cầu lớn, còn là cầu sử dụng cho quốc lộ, đường sắt kết hợp từ đầu những năm bảy mươi.

Cầu quốc lộ cũng chỉ có bốn làn đường, mặc dù hôm nay là cuối tuần, nhưng khó tránh lúc chạng vạng tối giao thông giờ cao điểm sẽ bị kẹt, xem địa chỉ mà anh cô đã gửi,Tạ Chỉ liền kéo Tạ Đường lên xe đi qua sông.

Thật không may, lúc qua cầu lúc có hai chiếc xe ở làn giữa xảy ra va chạm, chắn giữa hai làn đường không thể nào qua được.

Bất kể là ở phía Nam qua sông hay là ở phía Bắc đến khu đô thị đều chỉ chừa một làn xe cho xe cộ qua lại. Cây cầu 4 km mà chạy xe hết gần một tiếng, đợi đến khi trời tối hẳn, Tạ Chỉ và Tạ Đường mới chậm rãi chạy xe đến bờ Nam, trong lòng bức bối, lại ăn cơm ở bờ Nam mà do Thẩm Hòa và những người khác định chỗ, trong lòng trách thầm.

Gọi điện thoại xong, Tạ Chỉ mới biết anh cô mới xuất phát trước bọn cô năm phút nhằm bị ùn tắc giao thông trên cầu, đã đến địa điểm hẹn rất sớm gặp Thẩm Hoài và mọi người rồi.

Chỗ hẹn gặp ăn cơm tên là Bạch Nhạn Cơ, là một địa điểm khá thu hút của Từ Thành, chỉ là nằm vị trí ở bờ Nam, lệch hướng với khu đô thị của Từ Thành, ấn tượng của người dân Từ Thành đó là nơi ở nông thôn, nhân khí không thể nào đủ.

Tạ Chỉ chưa từng đến Bạch Nhạn Cơ, nhưng Tạ Đường đã từng cùng bạn học đến đây chơi, cô chỉ đường cho Tạ Chỉ chỗ đậu xe khi xuống cầu, đi bộ dọc theo bờ sông về phía Đông ba bốn km, đi qua một thị trấn, ở phía đông của thị trấn sẽ có thể nhìn thấy Bạch Nhạn Cơ.

Một núi đá nhỏ cao chót vót đứng sừng sững một mình trên bãi sông, không cao đến một trăm mét, nhưng diện tích khá lớn, trong màu đen ngòm của bóng đêm có đường nhựa lượn quanh chân núi đi lên.

Có lẽ là nguyên do khu vực gần đó khó thấy được, tối không có đèn đường dọc đường, thay vào đó dựa vào ánh đèn của mỗi chiếc đèn sừng sững trên sườn núi cách nhau hơn mười mét trên núi chiếu lại, dọc đường có thể thấy được một vài nhà thờ, ni viện xây dựng theo phong cách cũ, đỉnh núi đối diện bờ bến Vọng Giang Các, lúc Tạ Đường trước đó đến chơi vẫn là điểm tham quan, lúc này đã đổi thành quán cơm.

Lái xe vào sân, Tạ Chỉ thấy xe của Hùng Văn Bân cũng ở đấy.

Thẩm Hoài ở Hà Phổ phá vỡ các phân loại đăng ký xe công vụ, nhưng Hùng Văn Bân đến Từ Thành chỉ đảm nhận chức Phó thị trưởng thường vụ, đi xe gì cũng phải tuân theo các quy định cũ, cho nên biển số xe chuyên dụng của ông rất dễ nhớ. Ngoại trừ xe của Hùng Văn Bân, còn có hai chiếc xe công vụ của Từ Thành, Tạ Chỉ cũng không nhận ra được.

Tạ Đường vẫn sợ tiếp xúc với người lạ, thấy hai ba chiếc xe công vụ đậu trong sân, trong lòng có chút ngang bướng, theo bản năng nắm chặt tay Tạ Chỉ.

Thư ký của Tạ Thành Giang Đinh Cần là một cô gái cao gầy đeo kính, mặc một chiếc áo khoác kaki, vừa vặn che kín bờ mông, chiếc quần đen bó sát người, che phủ đôi chân nhỏ thẳng thon dài, da trắng, là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp lại giỏi giang, nhìn thấy xe của Tạ Chỉ, Tạ Đường đến, nhiệt tình đến tiếp đón, nói:

- Hai người bị kẹt xe trên đường đúng không? Tạ tổng, bí thư Thẩm đã đến từ sớm rồi…

Đinh Cần và Tạ Chỉ mời Phùng Ngọc Chi mời làm trợ lý công ty, là bạn học tốt nghiệp cùng khóa tại trường đại học Hoài Công, quan hệ của hai người không tệ, cũng cùng nhận lời mới đến tập đoàn Hải Phong làm việc, sau đó Đinh Cần lại cùng anh trai cô vào tập đoàn Kim Đỉnh, tuổi còn rất trẻ, nhưng cũng coi như là nguyên lão của Kim Đỉnh.

Theo lý mà nói, Phùng Ngọc Chi phải giữ miệng chặt chẽ, không thể đem chuyện cô say rươu đánh Thẩm Hoài nói lung tung, nhưng thấy Đinh Cần khi nhắc đến “bí thư Thẩm” thì khóe miệng hơi nhếch lên, khó tránh Phùng Ngọ Chi có khả năng trước mặt cô ấy lỡ miệng lộ chuyện. Nghĩ đến đây, Tạ Chỉ không kìm nổi hơi chau đôi mày thanh tú lại.

Tạ Chỉ biết Đinh Cần là cô gái khá có tâm kế, chị dâu của cô rất không ưa Đinh Cần, thậm chí căm ghét, nhưng anh trai cô vẫn cần dùng Đinh Cần làm việc cho mình. Tạ Chỉ cũng không có thiện cảm gì với Đinh Cần, gặp nhau thì chỉ gật đầu hời hợt chào, sau đó cùng Tạ Đường đi đến ngôi nhà gỗ đối diện hướng phía bắc.

Leo mười bậc thang lên lầu ba, Tạ Chỉ mới phát hiện ra người tối này đến đây ăn cơm nhiều hơn so với trong tưởng tượng của cô, không chỉ có Tô Văn Khải cũng ở đó, mà nghe giới thiệu, lúc các cô lên lầu, người đàn ông trung niên béo mập đang nhiệt tình hàn huyên cùng Hùng Văn Bân là bí thư đảng ủy công uỷ khu kinh tế mới Chử Giang Tào Chính Giang.

Tạ Chỉ biết anh của cô gọi điện cho Tô Khải Văn hỏi thăm hành động của Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân và những người khác mấy ngày nay ở Chử Nam, nhưng cũng không hề nói Tô Khải Văn cũng sẽ cùng đến ăn cơm. Xem ra, Tô Văn Khải hẳn là cùng Tào Chính Giang đến đây.

Mà Tào Chính Giang hiển nhiên cũng không phải đúng dịp gặp gỡ để chạy đến chào hỏi, trông có vẻ là được Hùng Văn Bân hoặc Thẩm Hoài cố ý hẹn đến đây ăn cơm, chỉ có điều trước đó Tô Văn Khải không hay biết chuyện gì, không rõ tình cảnh lắm.

Tạ Chỉ trước kia chưa từng gặp Tào Chính Giang, nhưng biết anh ta cùng Quách Thành Trạch đều là sau khi Từ Bái đến Từ Thành đã được đề bạt thu hút đầu tư phát triển ở Chử Nam. Quách Thành Trạch sau khi đến đảm nhận chức Phó thị trưởng Từ Thành, lại được điều đến Đông Hoa đảm nhiệm chức Phó bí thư Thành ủy, thị trưởng. Sau khi Tào Chính Giang tiếp nhận vị trí của Quách Thành Trạch, đã giữ vị trí bí thư đảng công ủy khu kinh tế mới Chử Nam cũng đã ba năm.

Nếu như không phải kinh nghiệm lý lịch của Tào Chính Giang chưa đủ, đồng thời lại là Bí thư Tỉnh ủy Chung Lập Dân đề cử Hùng Văn Bân đến Từ Thành, vị trí của Phó thị trưởng thường trực Từ Thành rất có thể chính là Tào Chính Giang.

Tạ Chỉ cũng không rõ Tào Chính Giang rốt cuộc là cư xử như thế nào để tranh giành với Hùng Văn Bân đã chiếm được vị trí Phó thị trưởng thường trực, chẳng qua con đường chính trị của Từ Bái đang lên đến đỉnh cao, hành động của Từ Bái đều xem trọng sạch sẽ, lòng dạ cùng tầm nhìn của Tào Chính Giang có lẽ sẽ không quá hẹp hòi.

Xem tình hình này, Tạ Chỉ cũng càng chắc chắn hơn, sau khi Mai thép rút khỏi từ dự án vòng tròn thương mại Tân Giang, hành động tiếp sau ở Từ Thành rất có khả năng nằm ở Chử Giang.

Bình Luận (0)
Comment