Quần thể sản nghiệp mà Mai thép khống chế trực tiếp, ngoài trừ cổ phần quốc hữu ra, chủ yếu hơn vẫn là ba bình đài đầu tư tài chính Chúng Tín, Hồng Cơ, Chử Giang chống đỡ.
Chúng Tín ngoại trừ một cổ đông lớn nhất sắt thép Tân Phổ ra, luyện hóa Tân Phổ có thể xây dựng, chủ yếu do quỹ đầu tư sản nghiệp dưới cờ Chúng Tín phụ trách đổ vào đầu tư xây dựng.
Nếu nhường quyền khống chế đầu tư Chúng Tín ra, tương đương với việc chắp tay nhường ra lợi ích trung tâm của cả hệ Mai thép cho người khác nắm giữ.
Trong mấy năm qua, Chúng Tín ban đầu có được sự ủng hộ to lớn của hai người Thẩm Sơn, Tôn Khải Thiện, tiếp đó Tôn Á Lâm lại to gan đặt cược hết quyền lợi dưới danh nghĩa của mình ra, đặc biệt là dùng quyền lợi của sắt thép Tân Phổ và chế tạo sắt thép Phú Sĩ để đánh cược, từ ngân hàng Nhật Tư có quan hệ với chế tạo sắt thép Phú Sĩ có được một số lượng lớn đồng Nhật để ủng hộ hạng mục xây dựng luyện hóa Tân Phổ, cuối cùng mới tạo ra nguồn quỹ sản nghiệp dưới trướng đạt đến quy mô một tỷ đô, đã vô cùng không dễ dàng rồi.
Chúng Tín còn muốn trong thời gian ngắn tiến thêm một bước gom góp càng nhiều tư bản sản nghiệp hơn, mở rộng quy mô, tiếp tục duy trì trạng thái quản lý bảo thủ kín kẽ trước mắt, rõ ràng là không thích hợp.
Điều kiện của Thẩm Hoài và Tôn Á Lâm, Chúng Tín thậm chí là đầu tư Hồng Cơ đều có thể trở nên cởi mở hơn, để tập đoàn Trường Thanh hoặc quỹ gia tộc Tôn gia hay các bên liên quan khác tham gia vào khống chế cổ phần, có thể tiếp nhận càng nhiều trói buộc quy tắc hơn, nhưng trước khi các bên liên quan chưa chứng minh đủ thiện ý,quyền khống chế Chúng Tín sẽ không phân tán ra ngoài.
Đại gia tộc mãi mãi không thể dùng quan hệ thân tình đơn giản để cân nhắc quan hệ lợi ích rắc rối phức tạp, mâu thuẫn rắc rối phức tạp và triền miên mấy năm nay trong nội bộ Tống gia đã chứng minh được tất cả, cho nên có những chuyện vẫn là nói thẳng ngay từ đầu vẫn tốt hơn.
Đương nhiên, cho dù Chúng Tín mở cửa, để cho tập đoàn Trường Thanh hay quỹ gia tộc Tôn gia tham gia vào khống chế cổ phần, cũng không phải là không có điều kiện kèm theo.
Quỹ gia tộc Tôn gia, trên danh nghĩa là hội ngân sách công ích, về mặt lý luận phần của con cháu Tôn gia không thể phân tán, không thể quy về sở hữu tư nhận, nhưng chuyển tài sản tương ứng vào một hội ngân sách khác, chỉ cần không trốn tránh giám sát, về mặt luật pháp vẫn được phép.
Tôn gia để đảm bảo gia tài của gia tộc không bị phân tán, thông thường sẽ không cho phép làm như vậy, nhưng chuyện gì cũng không có tuyệt đối; chỉ cần có đủ lợi ích,chuyện gì cũng đều có thể thông qua.
Quỹ gia tộc Tôn gia, chủ yếu có cổ phần trong ngân hàng Paris và tập đoàn Trường Thanh, trước mắt tài sản sạch trực tiếp dưới trướng có khoảng năm tỷ đô la.
Mặc dù vợ chồng Thẩm Sơn là con cháu đời thứ hai của Tôn gia, nhưng vẫn luôn kéo đến đầu năm 80 mới di dân, phần trong hội ngân sách ước chừng không đến 3%; cho dù là vậy, phần mà vợ chồng Thẩm Sơn có được đã nhiều hơn cha con Tôn Khải Thiện, Tôn Á Lâm rồi.
Bởi vì vợ chồng Thẩm Sơn di dân muộn, phần trong hội ngân sách gia tộc chiếm không nhiều, do vậy sức ảnh hưởng ở Tôn gia, tập đoàn Trường Thanh, ngân hàng Paris rất yếu, gần như không có quyền chi phối gì, nếu có thể có cơ hội tách phần tài sản này từ quỹ gia tộc, ý nghĩa hoàn toàn khác biệt, cũng có thể làm được nhiều chuyện hơn.
Ngoài trừ tài sản trung tâm của hệ Mai thép có thể mở rộng thêm một bước lớn, tăng cường sức ảnh hưởng và quyền khống chế với ngân hàng Nghiệp Tín thêm một bước ra, quy mô hội ngân sách mà vợ chồng Thẩm Sơn thành lập cũng trực tiếp mở rộng mấy lần, Đại học Chử Giang cũng có thể lấy được tiền đầu tư quản lý đầy đủ hơn.
Quỹ gia tộc của Tôn gia để duy trì tính chất công ích, mỗi năm ít nhất cũng phải lấy ra 5% tổng tài sản dùng cho sự nghiệp công ích, nhưng chủ yếu đều rót vào cơ cấu trường học, bệnh viện, sở nghiên cứu dưới trướng của mình.
Bây giờ Thẩm Hoài, Tôn Á Lâm tự lập môn hộ, cho dù lấy ra 5% mỗi năm từ hội ngân sách dùng cho sự nghiệp công ích, cũng phải mang ra ủng hộ cho học viện, cơ cấu nghiên cứu quan hệ mật thiết với Mai thép phát triển.
…
Dạng Hoa kiều hải ngoại có danh hiệu trong Mặt trận Thống nhất quốc gia như Tôn Trường Canh; Mặt trận Thống nhất Quốc gia Tỉnh ủy dĩ nhiên sẽ không bỏ qua công tác Mặt trận Tổ quốc. Hai ngày tiếp theo, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Mặt Trận Thống Nhất Dương Kỳ Truyền và người phụ trách cục thu hút đầu tư tỉnh dẫn người đến Đông Hoa gặp mặt bàn bạc với đám người Tôn Trường Canh.
Bí thư Thành ủy Trần Bảo Tề, Thị trưởng Quách Thành Trạch cho dù biết lần này nếu thật sự có thể bàn được thành quả gì, cũng là lấy được lợi ích lớn nhất với hệ Mai thép đồng tông đồng nguyên với Tôn gia, nhưng cái được mở rộng suy cho cùng vẫn là địa bàn của Đông Hoa thậm chí là cả tỉnh Hoài Hải, bọn họ cũng không thể không “nhiệt tình” ra mặt chiêu đãi một phen.
Hai ngày tiếp theo, Thẩm Hoài càng giới thiệu cho đám người Tôn Trường Canh sâu thêm về một số tình hình của than Hoài đông xuất, Hoài Điện đông tống và khu kinh tế Hoài Hải.
Xí nghiệp cấp bậc như tập đoàn Trường Thanh, tuy không thể coi là liên hợp công nghiệp hàng đầu thế giới, nhưng cũng cần phải cân nhắc vấn đề bố cục đầu tư trước hoàn cảnh thị trường vĩ mô và xu thế biến hóa.
Than Hoài đông xuất, Hoài Điện đông tống, khu kinh tế Hoài Hải phát triển đều thích ứng ở mức độ sâu hơn với tiềm lực và không gian phát triển trong tương lai mà Mai thép có thể có.
Chuyên cơ trở về Pháp do phía Mặt trận Thống nhất Quốc gia sắp xếp.
Ngày đưa ông ngoại bà ngoại đến sân bay quốc tế Từ Thành đón máy bay, Thẩm Hoài đồng thời cũng báo cáo với bộ phận tổ chức Thị ủy, Tỉnh ủy chuyện vợ chồng Thẩm Sơn muốn quyên phần tài sản của mình thành lập hội ngân sách ủng hộ Đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang phát triển.
Chuyện này không chỉ dính đến quyền thừa kế ở Tôn gia của Thẩm Hoài và vấn đề xử trí di sản của mẹ anh, còn dính líu đến quan hệ cổ phần của cá nhân Thẩm Hoài và Mai thép, những vấn đề này nhất định phải được làm sáng tỏ trong hồ sơ tổ chức của Thẩm Hoài, anh mới có thể được đề bạt phân công bước tiếp theo.
Tôn Á Lâm theo máy bay về Pháp, phụ trách chi tiết đàm phán đầu tư Chúng Tín buông lỏng hạn chế cổ phần, cho đến thượng tuần tháng tư mới bàn ra kết quả mà mọi người khá hài lòng với các trưởng bối Tôn gia, nhóm quản lý cao cấp của tập đoàn Trường Thanh, ngân hàng Paris.
Sau khi đầu tư Chúng Tín mở rộng hạn chế cổ phần đầu tư, số vốn đầu tư hai trăm triệu đô la của quỹ gia tộc Kim gia, tập đoàn Trường Thanh và ngân hàng Paris đổi thành 25% cồ phần; số vốn năm mươi triệu đô la mà Tôn Khải Thiện đầu tư vào quỹ sản nghiệp lúc đầu và lợi ích chuyển thành 15% cổ phần của đầu tư Chúng Tính; số tiền mười triệu đô la và lợi ích mà vợ chồng Thẩm Sơn đầu tư vào lúc đẩu chuyển thành 15% cổ phần Chúng Tín, cá nhân Tôn Á Lâm độc chiếm 45% cổ phần Chúng Tín; Tôn Á Lâm và ba cô Tôn Khải Thiện đồng thời còn hứa hẹn, trong thời gian 5 năm cha con cô sẽ nhượng ra không dưới 25% cổ phần cho bên thứ ba, cuối cùng để bảo đảm tính cởi mở của đầu tư Chúng Tín, không chịu sự khống chế tuyệt đối của cá nhân.
Võ gia nước Anh và ngân hàng Berkeley, thậm chí là Phi Kỳ Thực Nghiệp hợp tác lâu dài với Mai thép, Tây Vưu Minh Tư đều có hứng thú với 25% cổ phần Chúng Tín,chỉ là nhất thời còn chưa bàn xong về giá cả chuyển nhượng.
Sau khi vợ chồng Thẩm Sơn về Pháp, hội ngân sách Thẩm Quế Tú được thành lập, ngoài trừ đầu tư 15% cổ phần vào Chúng Tín, còn giữ 10% cổ phần đầu tư Chử Giang,10% cổ phần đầu tư Hồng Cơ, ngoài ra Tôn gia còn lấy 5% cổ phần ngân hàng Nghiệp Tín ra làm gia sản dòng tộc nên có dưới danh nghĩa vợ chồng Thẩm Sơn, chuyển vào hội ngân sách Thẩm Quế Tú từ ngân hàng Paris, tập đoàn Trường Thanh.
Như vậy, ngoài trừ Tôn gia và ngân hàng Paris còn giữ được 7% cổ phần ngân hàng Nghiệp Tín ra, Chúng Tín và đầu tư Hồng Cơ còn giữ 4% cổ phần ngân hàng Nghiệp Tín.
Cổ phần ngân hàng Nghiệp Tín khá phân tán, cho dù cổ phần quốc hữu cũng chỉ có 15%; hội ngân sách Thẩm Quế Tú giữ 5% cổ phần đã coi như là một cổ đông lớn thứ hai của ngân hàng Nghiệp Tín, lại thêm Chúng Tín và đầu tư Hồng Cơ, Mai thép hệ đã có hai quyền đề cử đổng sự trong hội đồng quản trị ngân hàng Nghiệp Tín.
Mà hội ngân sách Thẩm Quế Tú thành lập ở Pháp, theo pháp luật tương ứng, khi mới thành lập phải đầu tư vào ba trăm triệu đô la tài sản, mỗi năm phải quyên ra mười ba triệu đô la Mỹ cho sự nghiệp công ích bằng tài chính hoặc vật tư mới có thể duy trì tính chất công ích.
Kết quả như thế, nếu nói còn ai bất mãn trong lòng, thì chính là Tôn Khải Nghĩa.
Lần này Tôn gia dự định mở rộng đầu tư mấy trăm triệu đô la vào nước, gần như đều thực hiện gián tiếp thông qua đầu tư Chúng Tín, nghiệp vụ trong nước của bộ phận sự vụ Châu Á Thái Bình Dương tập đoàn Trường Thanh không có được mở rộng trực tiếp.
Tuy rằng lần này đầu tư Chúng Tín sẽ lấy ra một trăm triệu đô la mỹ cùng đầu tư vào Hồng Cơ Trường Thanh và xây dựng công trình giai đoạn ba khu sản nghiệp quốc tế Từ Thành do Hồng Cơ, tập đoàn Trường Thanh cùng nhau thúc đẩy Hồng Cơ Trường Thanh với công ty khoa học kỹ thuật đa quốc gia thu mua ở Nhật Bản, nhưng thực tế này cũng có nghĩa là từ nay về sau Tôn Khải Nghĩa chỉ có thể cùng ngồi ngang hàng với cháu gái ông ta Tôn Á Lâm, trong lòng ông ta dĩ nhiên không thể nói là thoái mái.
Tình thế không do người, tuy trong lòng Tôn Khải Nghĩa không thể thoải mái, nhưng cũng có thể nhận rõ hiện thực, thời gian này cũng bôn ba khắp nơi, tích cực thúc đẩy xây dựng hạng mục giai đoạn ba Hồng Cơ Trường Thanh và khu sản nghiệp quốc tế Từ Thành.
Tôn Khải Thiện bật cười.