“Dặn các ngươi giữ kín thì cứ việc giữ kín, hỏi nhiều vậy làm gì?”, Mục Huyền 'Thần đứng bên cạnh Tân Ninh, nói: “Đại ca ta có việc lớn cần phải làm, bây giờ để lộ thân phận, há chẳng làm hỏng việc lớn à?”
“Mười hai người các ngươi nhớ cho kỹ, những lời nghe được bên trong sơn cốc này, bên ngoài chỉ cần bị truyền ra một chữ, ta sẽ giết các ngươi như giết Tiên Tôn của dị tộc”.
Lời này vừa dứt, Thanh Nguyên Bân cười ngượng ngùng không dám cãi lại nữa.
Huyền đại sư ở trong Thượng Thanh Lâu nhiều năm, cực kỳ uy nghỉ, có vị thái thượng nào mà không coi hắn như khách quý đâu.
'Thượng Vân Nhiên lúc này cũng vội nói: “Huyền đại sư đừng giận, Thượng Thanh Lâu ta đương nhiên sẽ ghi nhớ kỹ lời dạy của Huyền đại sư, tuyệt không dám quên!”
“Ừm....
Mục Huyền Thần nhìn về phía mấy người của Thái Thanh tiên tông và Ngọc Thanh tiên cung, nói: “Các ngươi nhớ kỹ chưa?”
“Đã nhớ kỹ rồi, nhớ kỹ rồi...”.
Tân Ninh lại nói tiếp: “Chuyện thu dọn tàn cục tiếp sau đây, ba tông của các ngươi tiếp tục giải quyết, phàm là dị tộc, không giữ lại bất kỳ người nào, những người hợp tác với dị tộc cũng xử lý sạch, những người đứng ở vị trí trung lập, nhớ kỹ phải nhắc nhở bọn họ cho cẩn thận!”
“Đồng thời, các phương thế lực lần này đi theo các ngươi tiêu diệt dị tộc cũng phải có chút phần thưởng cho họ”.
“Những người hợp tác với dị tộc, sau khi bị tiêu diệt, ba tông các ngươi cũng đừng chỉ nghĩ đến việc chiếm đoạt, chia cho người khác một chút”.
“Bên trong Tam Thanh tiên vực chính bởi vì chỉ có ba tông các ngươi nên mới khiến cho rất nhiều thế lực thiếu đi tính cạnh tranh, khiến cho nhiều năm trở
lại đây, duy chỉ có ba tông là có thể sản sinh ra được Tiên Đế, Tiên Tôn...".