Mấy ngày tiếp sau đó, nhóm Thanh Nguyên Bân, Cung Tây Hoa, Kim Nguyên Chung đều chưa rời khỏi Trúc Diệp Tông.
Mục Huyền Thần cũng cố tình cho đám người này thấy chút uy phong, để đề phòng bọn họ không quản được cái miệng của mình.
Mà sau khi mười hai người này quay trở về tông môn của mình, ba đại tông trong thời gian tới đây đều sẽ bắt đầu dốc toàn lực hành động.
Chớp mắt, lại nửa năm nữa trôi qua.
Trong Tam Thanh tiên vực, lấy ba thế lực mạnh nhất dẫn đầu là Thượng Thanh Lâu, Ngọc Thanh tiên cung và Thái Thanh tiên tông vẫn liên tục hành động loại bỏ dị tộc ở Tiêu Thanh tiên vực, đồng thời cũng lôi hết những kẻ đã và đang hợp tác với dị tộc ra xử lý.
Chuyện này không phải là chuyện có thể hoàn thành được trong ngày một ngày hai.
Hôm nay.
Trong Trúc Diệp Tông.
Tần Ninh và Mục Huyền Thần.
Còn có bốn người Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên và Thần Tỉnh Dịch, cùng với hai người khác là Mạc Xuyên và Trương Linh Phong cũng đều có mặt.
“Sư phụ, người thực sự định đi à?”, Thần Tinh Dịch không khỏi nói: “Chờ ở. trong Tam Thanh tiên vực không phải đang rất ổn à?”
Nghe vậy, Tân Ninh lại chỉ cười nói: “Nhóm đại sư huynh của ngươi đều đang ở Thái Thượng tiên vực, ta bây giờ ít nhiều gì cũng đã là Tiên Vương, đi xem bọn họ thế nào, cũng không có vấn đề gì cả!”
“Thêm nữa, Mặc Nhi và Thái Vi đang ở Đại La tiên vực, xa cách đã nhiều năm rồi, ta cũng phải đi thăm bọn hợ”.
“Bốn người các ngươi cứ ở lại Tam Thanh tiên vực chờ, đợi khi việc ở đây xử lý xong hết rồi thì đi đến Đại La tiên vực, Thái Thượng tiên vực để thăm bọn hợ”.
Lần này, Tần Ninh không dự định dẫn theo bốn người bọn họ. Bên trong Tam Thanh tiên vực vẫn tương đối an toàn.
Tần Ninh lại dặn dò tiếp: “Huyền Thần mặc dù sẽ đi cùng ta, nhưng đó chỉ là một phân thân được ngưng tụ thành, bản thế vẫn còn trấn giữ ở trong Tam Thanh tiên vực, có việc gì thì cứ gọi hắn”.
Mục Huyền Thần đứng ở bên cạnh Tần Ninh cười he he nói: “Đừng lo lắng, phân thân này của ta được ngưng tụ từ một viên tiên đan, lại thêm được tế luyện bằng Viêm Liễu Thiên Tâm Thụ, bản thể thì ở trong Trúc Diệp Tông, có vấn đề gì cần hỏi, cứ việc đến tìm ta!”