*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tần công tử!"
Lúc này, Diệp Thiên Nam mới chắp tay xin lỗi: "Sự việc hôm nay là do thương hội Diệp gia bọn ta làm bậy, đắc tội Tần công tử, Diệp Thiên Nam ta xin tạ lỗi ở nơi này!"
"Thiên Thanh Phong, mau xin lỗi Tần công tử đi!"
Sắc mặt của Thiên Thanh Phong cứng đờ.
Từ trước đến nay, chưa từng có chuyện Vương Giả xin lỗi Thiên Nhân! Ngày hôm nay, hai người bọn họ đã mất hết thể diện rồi!
"Chưa đủ!"
Vào lúc này, Thiên Khí Vương bỗng nhiên chen lời.
Thiên Khí Vương nhìn về phía hai người kia, rồi bình thản nói: "Các ngươi còn phải cam đoan, từ nay về sau không được gây phiền phức cho Tần Ninh, nếu không thì không được!"
Nghe ông ta nói vậy, hai người Diệp Thiên Nam và Thiên Thanh Phong đều nghiến răng nghiến lợi.
Đây là nỗi nhục nhã lớn đến nhường nào! Thế nhưng bọn họ lại không thể không nhận lấy nó.
Thiên Khí Vương thuận miệng là kêu Vinh Vương tới, lại còn gọi được Văn Vương và Mạch Vương nữa.
Thêm cả ông ta thì đã tập hợp đủ bốn vị Vương Giả chỉ trong nháy mắt.
Đừng nói là hai bên bọn họ, thậm chí đến cả Thiên Ngoại Tiên cũng có áp lực rất lớn.
"Cái đó không cần thiết!"
Tần Ninh xua tay nói: "Thật ra, ta vẫn muốn ăn miếng trả miếng bọn họ, thế nhưng lần sau nếu bị ta bắt được thì sẽ không xin lỗi đơn giản như vậy đâu".
"Bảo Vương! Diệp Vương! Hy vọng các ngươi có thể nghe hiểu lời nói của Tần Ninh ta hôm nay!"
Hắn vừa nói xong, bèn đưa mắt nhìn về hướng lầu chính.
"Lần này ta đã gây phiền nhiễu cho tiệc Hàm Vương, thành thật xin lỗi".
Nghe hắn nói vậy, mí mắt Tiên Vũ Sinh giật giật.
Ngươi nghĩ thử xem, bây giờ đây còn là tiệc Hàm Vương không hả?
Hàm Vương không để tâm! Ngươi không để tâm! Vậy thì ta còn để tâm cái gì chứ?
Tiên Vũ Sinh gật đầu, không nói gì cả.
Tần Ninh chắp tay tạm biệt, rồi khoanh tay đi.
Bên trong sơn cốc, lúc này, Thiên Nhân đến từ khắp nơi mới thở phào nhẹ nhõm.
Tần Ninh, đồ sao chổi! Sắc mặt hai người Diệp Vương và Bảo Vương giờ đây đều vô cùng khó coi.
Chết tiệt! Lần này bọn họ phái ra quá nhiều rồi.
Phó lâu chủ Liễu Thanh Phong và Giang Vân Long của Thiên Bảo lâu đều đã chầu trời.
Còn Tông Hoài An... cường giả cảnh giới Bán Vương.
Nếu hai vị Vương Giả không xuất hiện, trời mới biết Tông Hoài An có chết dưới tay Tần Ninh hay không?
Còn về phía thương hội Diệp gia, hai người Diệp Tây Khê và Diệp Vấn Thương đều thăng thiên.
Bọn họ bị thiệt hại quá nặng nề! Ấy thế, kết quả lại là bọn họ phải cúi đầu nhận lỗi.
Lúc này, hai người bọn họ biến mất trong nháy mắt.
Những người còn lại của thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu cũng vội vàng rời khỏi đây.
Bọn họ còn có thể tiếp tục nán lại Thiên Ngoại Tiên nữa không?
Tất nhiên là không rồi! Lỡ như Tần Ninh bực mình rồi giận cá chém thớt bọn họ, đến khi đó còn thê thảm hơn.
Hai thế lực siêu cấp đều xám xịt rời khỏi nơi đây.
Giờ đây, Dương Thanh Vân và Tiên Hàm lần lượt rời đi.
Tiên Vũ Sinh lẩm bẩm nói: "Chao ôi, tiệc Hàm Vương còn đang tốt lành, chuyện vùng biển Thiên Ngoại còn chưa có bàn tới đâu...", vốn dĩ, bọn họ dự định sẽ thảo luận về chuyện của vùng biển Thiên Ngoại trong tiệc Hàm Vương, nơi ấy bỗng nhiên xuất hiện hải đảo Thiên Ngoại, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ, nếu võ giả ở khắp nơi đều định bụng tìm hiểu rõ ràng thì bọn họ nên phân chia như nào.