Phong Thần Châu

Chương 4406

 Vương!   

 

Thánh Vương vô địch!   

 

Lúc này, Tề Hành, Tề Hoàn, Tề Nhạc cùng với đám Tề Quân Vệ kia quỳ rạp xuống đất.  

 

"Tham kiến Thánh Chủ!"  

 

"Tham kiến Thánh Chủ!"  

 

Mỗi người đều cung kính bái chào.  

 

Thánh Chủ Tề Hạo của thánh quốc Đại Tề.  

 

Nhìn kỹ lại, Thánh Chủ mặc một bộ đồ trắng, chất liệu cũng không phải là tơ lụa gì quá quý giá, giống như dùng vải sợi thô dệt thành.  

 

Mà khi Thánh Chủ xuất hiện, tạo cảm giác người này tỏa ra một khí tức rất lạnh lùng.  

 

Vẻ ngoài khoảng trên dưới ba mươi tuổi, tóc dài buộc lên, nhìn phía trước có vài phần lộn xộn.  

 

Thần thái ôn hòa, nhưng khí thế lại vô cùng mạnh mẽ.  

 

Lúc này, đám người xung quanh đều quỳ xuống đất lễ bái.  

 

Nhóm Tần Ninh, Nhan Như Họa thì chỉ đứng tại chỗ, không nói một lời.  

 

Thấy cảnh này, Thánh Chủ kia hơi mở mắt ra, nhìn Tần Ninh chăm chú.  

 

Ông ta không nhìn Phong Vô Cực Thiên Thánh thập phẩm hay là Địch Nguyên Thiên Thánh thập phẩm mà nhìn chằm chằm Tần Ninh.  

 

"Cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi à?"  

 

Tần Ninh thì thầm.  

 

Sau đó, Thánh Chủ Tề Hạo phất tay, đám người đứng dậy.  

 

Tề Hành và Tề Hoàn đều tới gần Thánh Chủ.  

 

"Phụ hoàng, nhi thần vô dụng".  

 

Tề Hoàn khom người nói: "Kẻ này... có hai vị Thiên Thánh thập phẩm giúp đỡ nên cứ một mực làm loạn!"  

 

"Chú ý lời nói của ngươi!"  


 

Tần Ninh lại nhìn Tề Hoàn, lạnh nhạt nói: "Ta cũng không phải đến đây làm loạn".  

 

"Thất hoàng tử Tề Nhạc bày kế làm nhục con của Tề Khánh vương gia là Tề Tư Tư cùng Tề Bác, lại còn ra lệnh cho Tề Hồn giết Tề Khánh, sau đó tiếp tục vu cáo hãm hại Tề Khánh!"  

 

Tần Ninh thản nhiên nói: "Ta chỉ thay mặt gia đình Tề Khánh vương gia đến đòi lại công bằng mà thôi".  

 

"Hỏi Tề Hồn vương gia, ông ta không chịu nhận, cho nên chỉ có thể giết".  

 

"Đi đến Tề Đô các ngươi, hỏi thất hoàng tử, hắn ta cũng không nhận, vậy ta cũng chỉ có thể giết, ai bảo các ngươi... không có nổi một người làm được việc chứ?"  

 

"Láo xược!"  

 

Tề Hoàn quát: "Đương kim Thánh Chủ ở đây, ngươi lại còn nói không có người lo liệu, ý ngươi là gì hả?"  

 

Câu “láo xược” vang lên.  

 

Tần Ninh liếc Tề Hoàn một cái, chậm rãi nói: "Ta nói, chú ý lời nói của ngươi!"  

 

“Không thì ngươi qua đây đọ sức với ta?"  

 

Lời này vừa nói ra, ánh mắt Tề Hoàn mang theo vài phần kiêng kị.  

 


"Ngươi còn muốn giết ta? Nếu không phải ngươi liên tục nói bản thân bị gài bẫy thì ngươi đã sớm là cái xác khô rồi có biết không?"  

 

Tần Ninh không thèm để ý Tề Nhạc, nhìn Thánh Chủ Tề Hạo, cười nói: "Ngươi chính là Thánh Chủ đúng không, xuất hiện rồi thì việc gì cũng dễ làm, ngươi xem chuyện này nên xử lý như thế nào đây?"  

"Tề Tư Tư, Tề Bác, Tề Hồn vương gia cũng ở đây cả, nhân chứng có rồi, không chống chế được nữa chứ?" 

Bình Luận (0)
Comment