“Chính vì đây là Thanh Tiêu Thiên nên ta mới nói như vậy, bằng không, các ngươi cho là ta sẽ nói chuyện khách sáo vậy sao?”
Lúc này, Thanh Tử Thu chắp tay nói: “Lục Húc trưởng lão, kẻ này hoàn toàn không coi Thanh Tiêu Thiên chúng ta ra gì, lão phu không hiểu gì cả, kẻ này lại hùng hổ dọa người như thế, dựa vào sư tôn để kiêu căng ngang ngược!”
Lục Húc chính là đại trưởng lão, người đứng đầu mười hai Thiên trưởng lão.
Trong nháy mắt này, ba bốn người trong số mười hai Thiên trưởng lão đều nghiêm túc nhìn Ôn Hiến Chi.
Ngay tại lúc này, một âm thanh lạnh nhạt vang lên.
“Đưa giải dược cổ độc ra, Ôn Hiến Chi và ngươi giao chiến một trận, nếu ngươi còn sống thì sẽ được sống, nếu ngươi chết thì ta cũng sẽ không truy cứu người nhà Thanh Tử Thu ngươi nữa”.
“Nếu như không chịu, cả dòng họ Thanh Tử Thu nhà ngươi hôm nay sẽ bị xóa tên khỏi Thanh Tiêu Thiên, khỏi thánh vực Thanh Tiêu!”
Nghe vậy, tất cả đều run lên.
Lần nữa nhìn lại, người lên tiếng chính là Tần Ninh.