Phong Thần Châu

Chương 5361

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 Mọi người lần lượt tiến vào hẻm núi, ánh sáng xung quanh dần dần trở nên ảm đạm.  

 

Người của Thanh Tiêu Thiên lấy ra một viên Dạ Minh Châu, giơ lên cao chiếu sáng con đường đi phía trước.  

 

Khi đi sâu vào hẻm núi thêm một đoạn nữa, mọi người đều dừng lại.  

 

Mà giờ phút này, hai bên sườn của hẻm núi đầy rẫy những vết đao, vết kiếm đan xen, cùng với cả dấu bàn tay, vân vân…Nơi này, lúc trước Thời Thanh Trúc cũng không phát hiện ra cái gì.  

 

Chỉ cần nhìn vào những dấu vết đan xen này, không khó để phán đoán nơi đây đã xảy ra giao chiến ở mức độ nào.  

 

“Xem ra, không ít người ra tay…”, Thời Thanh Trúc chậm rãi nói: “Thế nhưng Diệp Nam Hiên cũng không phải là người bình thường, hắn ta là người mà chàng tự mình dạy dỗ, hẳn là sẽ không nguy hiểm đến tính mạng”.  

 

Tần Ninh không nói gì, chỉ cần thận nhìn vào dấu vết trên vách núi ở hai bên của hẻm núi.  

 

Một lúc lâu sau, hắn mới mở miệng: “Thanh Trúc, thử đẩy hai ngọn núi này ra xem”.  

 

“Được”.  

 

Thời Thanh Trúc cũng không hỏi lý do tại sao Tần Ninh muốn làm như thế, nàng đứng im tại chỗ, hai tay vung lên.  


 

Một cỗ lực thiên địa khủng bố lập tức hội tụ lại.  

 

Nhìn bóng hình thướt tha Thời Thanh Trúc, ấy vậy mà lại có thể bộc phát ra khí thế khủng bố đến thế, phải nói là cực kỳ khủng bố.  

 

Chỉ là, khi Thời Thanh Trúc dùng sức mạnh cường đại như vậy để đẩy hai vách núi ra, chúng lại không hề bị lay động.  

 

“Điều này…”, Thời Thanh Trúc ngạc nhiên.  

 

Điều này sao có thể xảy ra! Tần Ninh gật đầu nói: “Xem ra, quả nhiên là có điều mờ ám, nơi đây hẳn là có đại trận làm nền móng, giam giữ hai ngọn núi ở chỗ này, phong ấn phía dưới”.  

 

Mấy người đều vô cùng kinh ngạc.  

 

Bọn họ vẫn còn chưa nhìn ra điều gì kỳ quái, Tần Ninh chỉ vừa liếc mắt một cái là đã nhìn ra được.  

 

Không hổ là người chuyển thế của tam đế.  

 

Chỉ cần là đôi mắt tinh tường này, tất cả bọn họ đã không thể nào sánh kịp.  

 

Tần Ninh mở miệng nói: “Gọi mấy vị thánh trận sư đến, tìm kiếm ở xung quanh đi”.  

 

“Vâng!”  

 

Mọi người lập tức rời khỏi hẻm núi.  

 

Giờ phút này, Tần Ninh ngồi lên trên một tảng đá, nói tiếp: “Hiện giờ, trong thập đại thánh vực, có những người nào là thánh trận sư xuất sắc, đạt được đến cấp chín?”  

chapter content


Bình Luận (0)
Comment