*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tần Ninh nói thẳng.
Lần này Diệp Nam Hiên đã học được thông minh, nhìn về phía Ôn Hiến Chi và Lý Huyền Đạo.
Chỉ là Ôn Hiến Chi lại vội vàng nói: "Tam sư đệ, ngươi đi đi!"
"Dù sao ngươi là người phát hiện ra quan tài của Thanh Trác trước, có thể mở ra, đương nhiên là có kinh nghiệm, lần này ngươi đi là đúng...", "Ngươi vô sỉ như vậy ư?"
"Ta chính là vô sỉ như vậy đấy".
Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, Diệp Nam Hiên nhìn Tần Ninh một chút, cuối cùng vẫn đi ra.
Diệp Nam Hiên đi đến trước quan tài, bàn tay nắm chặt lại, thánh lực mênh mông lập tức tuôn ra mãnh liệt.
Ken két ken két... đột nhiên bên trong quan tài phát ra những tiếng ken két.
Tần Ninh liền nhíu mày lại.
Diệp Nam Hiên đưa tay ra đẩy, một tiếng ầm vang lên, nắp quan tài tử mở ra, rơi xuống mặt đất.
Rất đơn giản.
Đơn giản khiến người ta không dám tin.
Diệp Nam Hiên cũng sững sờ tại chỗ.
"Sư tôn...", Diệp Nam Hiên đột nhiên nói: "Là một thi thể".
Thi thể?
Đám người Tần Ninh lần lượt đi lên phía trước.
Chỉ thấy bên trong quan tài đúng là có một bộ thi thể.
Một bộ thi thể nhìn có vẻ được bảo quản vô cùng hoàn hảo.
Mi thanh mục tú, vẻ mặt bình thản, nhìn kỹ lại đúng là chỉ giống như đang ngủ thiếp đi.
"Đây là... Hà Ngạo!"
Diệp Nam Hiên liền nói ngay: "Ta đã từng gặp qua Thanh Tiêu Đại Đế và bốn vị Thiên Thánh Đế, người này chính là Hà Ngạo".
Thi thể nằm ở chỗ này chính là Hà Ngạo.
Giờ phút này, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Tần Ninh nhìn về phía thi thể, hơi cau mày lại.
Thú vị thật.
Thanh Nghệ Thiên Thánh Đế là khí sư, rèn đúc ra giáp Huyết Long đặt ở tầng thứ nhất.
Mà thi thể của Hà Ngạo lại nằm ở tầng thứ hai.
Quan tài của Thanh Trác thì bị Diệp Nam Hiên tìm thấy.
Bây giờ đã có thể xác định hai người Thanh Trác Thiên Thánh Đế cùng Hà Ngạo Thiên Thánh Đế đã chết thật rồi.