*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Phải phải...", Tần Ninh được đà hỏi thêm: "Cha, có phải Ma tộc liên quan tới chuyện cha rời đi không?"
Nghe câu hỏi đó, Mục Vân nhìn Tần Ninh, rồi trả lời: "Khó khi được gặp mặt nhau, ta nói cho con một chuyện, nhưng con không cần phải đặt quá nhiều áp lực lên bản thân".
Tần Ninh gật đầu đồng ý.
"Năm xưa, cha con thống nhất vạn giới, sáng lập nên Thương Mang Vân Giới, thế giới Cửu Thiên và thế giới Vạn Thiên, khai sáng một kỷ nguyên mới, cha vốn nghĩ rằng thế giới chẳng còn gì hơn thế".
"Thế nhưng đến một ngày, cha bất ngờ phát hiện ra sự kỳ lạ của Phong Thần châu".
"Sau đó, cha cũng phát hiện có người muốn tiến vào Thương Mang Vân Giới".
"Con biết rồi đấy, cha và Thương Mang Vân Giới tuy hai mà một, Thương Mang Vân Giới có thể được gọi là thế giới của cha, cha chính là ý thức của Thương Mang Vân Giới, đồng thời Thương Mang Vân Giới chẳng khác nào cơ thể của ta cả".
Tần Ninh chăm chú vừa nghe vừa gật đầu.
"Hình như những người đó muốn tìm kiếm cái gì đó mới muốn tiến vào Thương Mang Vân Giới, ban đầu ta đã giết không ít người, thế nhưng sau đó lại xuất hiện người mà ta không thể đánh lại được".
Tần Ninh nghe vậy, sắc mặt chợt thay đổi.
Cha hắn được tôn xưng là Vô Thượng Thần Đế, Vô Thượng Thần Đế có nghĩa là gì?
Đó là không ai có thể vượt qua cha được.
Không ai là đối thủ của cha được! "Nhìn cái dáng vẻ sợ chết khiếp của con kìa, bị dọa rồi hả?"
Mục Vân hỏi thử.
"Con là con của cha, cha còn chưa sợ, con sợ cái gì chứ!"
Tần Ninh lập tức phản bác.
"Ai bảo con ta không sợ hả?"
Mục Vân nói: "Ta sợ chết lắm, ta mạnh mẽ như vậy mà còn không phải là đối thủ nữa, đối phương phải mạnh đến mức nào chứ?"
Nghe vậy, Tần Ninh thầm đổ mồ hôi.
"Nhưng sợ thì có thể làm gì được chứ?"
Mục Vân thở dài, nỉ non nói: "Cho dù ta có sợ, nhưng trong Thương Mang Vân Giới, có cha mẹ của ta, có huynh đệ của ta, có người phụ nữ của ta và có cả con của ta nữa... dù sợ... thì ta cũng phải đối mặt với những khó khăn đó...", Tần Ninh nghe vậy, lòng đầy cảm động.
Cả đời này của cha... đều khiến hắn sùng bái như vậy đấy.
Tuy thường ngày hắn luôn miệng bảo lấy sư phụ làm gương, nhưng dưới đáy lòng hắn, cha vĩnh viễn là tấm gương mà hắn luôn noi theo học tập và là mục tiêu phấn đấu cả đời của hắn.