Nàng ấy nói ngay: "Chắc cả Thượng Nguyên Thiên Vực không có ai mở được Diêm Môn đâu, chờ ở đây mãi cũng chẳng có ích gì, chi bằng ngươi đi với ta đi!"
"Ta không đi".
Thời Thanh Trúc từ chối: "Ta muốn ở lại chờ chàng ấy về".
"Ở đây chờ hắn thì qua một thời gian sát khí nơi đây sẽ ảnh hưởng đến ngươi đấy. Đi với ta đi, dù hắn trở về cũng sẽ không ở đây đâu, ngươi chờ cũng tốn công thôi!"
Nghe vậy, Thời Thanh Trúc vẫn cố chấp: "Ta không đi, ta muốn chờ ở đây!"
Tô Uyển Nguyệt nhướng mày, cười nói: "Ta nói ngươi đi thì ngươi phải đi!"
Câu này làm Thời Thanh Trúc lập tức đanh mặt.
Nhưng Tô Uyển Nguyệt vẫn nắm chặt tay nàng, đồng thời tỏa ra uy thế đáng sợ khiến Thời Thanh Trúc không tài nào động đậy nổi như biến thành một bức tượng gỗ vậy.
Tô Uyển Nguyệt đi tới trước mặt Thời Thanh Trúc, cười tủm tỉm: "Ngươi ở với ta thì Tần Ninh sẽ tới tìm ngươi. Nếu ta không nhầm thì ngươi là nữ nhân của Tần Ninh đúng không?"
"Tần Ninh tới tìm ngươi thì đương nhiên Trần Nhất Mặc cũng đi cùng sư tôn của hắn rồi, khi đó... hắn có muốn trốn tránh ta thì chạy đâu cho thoát?"