Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 346 - Chương 346: Tìm Linh Cảm

Chương 346: Tìm linh cảm Chương 346: Tìm linh cảmChương 346: Tìm linh cảm

đây hoàn toàn là xuất phát từ sự tôn trọng đối với nàng, mà không phải là Giang Thành chán ghét nàng

bởi vì phán đoán từ chất kích thích tố Giang Thành tản ra, trong lòng Giang Thành, kỳ thật cũng không chán ghét tiếp xúc thân thể với nàng

ánh mắt, miệng, đại não của Giang Thành đều có thể lừa gạt rắn, nhưng mùi của hắn sẽ không

- Ngươi ngồi ở chỗ này đi, ta tùy tiện nhìn, tìm kiếm linh cảm vẽ phù

Giang Thành nói

Liễu Khuynh gật gật đầu, cũng không có động tác khác

cả hai đều không nói gì và ngồi im lặng với khoảng cách an toàn là ba centimet

nửa giờ sau, Giang Thành vò đầu nói:

- Toang rồi, có thể là trước đó mỗi lần vẽ phù đều nhìn ngươi tìm linh cảm, hiện tại đã sinh ra kháng thể. Lại nhìn nữa cũng không có tác dụng

Liễu Khuynh không nói lời nào, yên lặng nghe

Giang Thành không có linh cảm vẽ phù, đây là một vấn đề rất nghiêm trọng

Giang Thành không vẽ phù mới, trong nhà liên không có thu nhập

tương ứng, nàng cũng sẽ không có việc để làm, hàng ngày chỉ có thể phơi nắng, ăn uống miễn phí ở trong nhà Giang Thành

- Có kháng thể, phải làm sao bây giờ?

Nàng hỏi

Giang Thành phân tích một cách lý trí:

- Phương pháp đơn giản nhất chính là tăng liều lượng thuốc, tức là dùng thứ gì đó mạnh hơn để kích thích đại não

kích thích đại não?

lúc trước hắn nhìn ta chính là vì kích thích đại não sao?

Cho nên phải làm thế nào mới có thể có kích thích mạnh hơn?

Liễu Khuynh nhớ lại tình hình lúc trước, yên lặng duỗi tay ra

ta không thể quá ỷ lại Liễu KhuynhI

Giang Thành nghĩ như vậy

mỗi lần vẽ phù đều dựa vào nhìn rắn, cứ thế mãi, nếu không có rắn, chẳng phải ta sẽ trở thành phế vật không biết vẽ phù sao?

Bắt đầu từ hôm nay, kiêng rắn!

Giang Thành vừa mới hạ quyết tâm, bỗng nhiên có một thứ gì đó mềm mại, mát lạnh nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay hắn

thứ mềm mại này, phảng phất như có linh tính, tìm một vị trí thích hợp, thoải mái nắm chặt tay hắn

Giang Thành sửng sốt, giơ tay lên xem xét, lại là Liễu Khuynh chủ động cầm tay hắn!

- Liêu Khuynh? Ngươi, ngươi muốn làm gì? - Kích thích đại não

nàng nói một cách đơn giản

Giang Thành thầm nghĩ, ta chỉ là nói đùa, nhìn ngươi liền có linh cảm hẳn chỉ là trùng hợp

Mặc dù số lân trùng hợp hơi nhiêu, nhưng cũng không ngăn cản được nó là trùng hợp

chẳng qua, làm Giang Thành nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của Liễu Khuynh, lại ngây dại, không biết mở miệng như thế nào

nàng đưa tay qua, muốn giúp ta tìm linh cảm vẽ phù, cũng là có ý tốt

thôi, đã như vậy, ta cũng không thể lấy oán trả ơn, cô phụ tâm ý và nỗ lực của nàng

tạm thời cho rằng 'câầm tay' thật sự có hiệu quả đi

câm tay nàng, cũng không phải là ta muốn chiếm tiện nghi của nàng, mà là muốn dùng góc độ phê phán, để phân tích mối quan hệ giữa rắn và linh cảm vẽ phù

sau khi chuẩn bị đầy đủ tâm lý, Giang Thành nơm nớp lo sợ cầm tay nhỏ của Liễu Khuynh

Liễu Khuynh dù sao cũng là yêu quái Đại Thừa kỳ, hơi có chút cảm xúc, liền đầy đủ khiến cho Giang Thành đi đời nhà ma

Giang Thành sau khi cẩn thận nghiêm túc cầm tay mười phút, không có gì ngoài ý muốn xảy ra, điều thay đổi duy nhất, là tay nhỏ của Liễu Khuynh bị hắn cầm nóng lên

tình cảnh này, không khỏi khiến cho Giang Thành buông lỏng

hắn bắt đầu cẩn thận cảm thụ tư vị cầm tay tu sĩ Đại Thừa Kỳ

nói tóm lại, tay của Liễu Khuynh, giống như một miếng ngọc bích không xương, mềm mại và mịn màng, không có một chỗ cãấn tay

lúc mới cầm, tay của nàng hơi lạnh, sau khi câm lâu, nhiệt độ sẽ tăng lên, loại cảm giác mát lạnh kia sẽ tạm thời biến mất, biến thành một bàn tay mềm mại, có thể đặt ở trong lòng bàn tay tùy ý nhào nặn

theo lẽ thường thì lòng bàn tay và đầu ngón tay, là hai nơi nhạy cảm nhất trên bàn tay

nhưng Giang Thành không biết rõ, Liễu Khuynh có phải cũng như vậy hay không

thế là Giang Thành giỏi vê thực tiễn, liền lật tay nhỏ Liễu Khuynh qua, dùng ngón tay cái nhẹ nhàng xoa bóp lòng bàn tay của nàng

Liễu Khuynh cảm nhận được động tác của Giang Thành, có chút nhíu mày

Giang Thành bừng tỉnh, ít nhất kết cấu lòng bàn tay của Liễu Thanh, hẳn là không có gì khác biệt với người bình thường

Giang Thành còn định thử nghiệm ý tưởng khác, lại nghe Liêu Khuynh chủ động mở miệng:

- Giang Thành, linh cảm?

Giang Thành sững sờ

linh cảm? Cái gì linh cảm?

Trên tay còn có một loại địa phương gọi là linh cảm sao?

Ta có phải đã quên mất chuyện gì hay không?

ÀI

Nàng cho ta cầm tay, là vì giúp ta tìm linh cảm vẽ phùiI

Giang Thành rốt cục cũng nhớ tới chính sự

thế là bắt đầu suy nghĩ, dạng phù lục gì, có thể giúp Thông Bảo Các cải thiện hiệu suất sản phẩm Đại não còn trống trơn trước đó của Giang Thành, bây giờ lại gió nổi mây phun, sấm sét vang dội rất nhanh, một loại ý nghĩ hoàn toàn mới, dần dần thành hình ở trong đầu Giang Thành
Bình Luận (0)
Comment