Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 347 - Chương 347: Mời Vào

Chương 347: Mời vào Chương 347: Mời vàoChương 347: Mời vào

Thông Bảo Các có rất nhiều sản phẩm, bao hàm pháp bảo, trận pháp, đan dược, phù lục, linh thực vân vân

Giang Thành chỉ am hiểu phù lục, đối với các hạng mục còn lại đều chưa quen thuộc, nếu để cho hắn nhằm vào mỗi một loại sản phẩm đều nghiên cứu ra một loại phương pháp 'cải thiện, vậy hắn coi như mệt chết, cũng đều không thể nghiên cứu hết

cho nên liền không thể nhằm vào cải thiện hiệu suất sản phẩm

mà phải cải thiện hiệu suất nhằm vào người sử dụng sản phẩm!

Cùng một khẩu súng, có người thì là thiện xạ bắn trăm phát trăm trúng, có người thì là gà mờ bắn trăm phát trăm trật

bởi vậy, cải thiện công cụ không bằng cải thiện người sử dụng!

Thay vì làm cho súng mạnh hơn, không bằng làm cho người sử dụng phát huy tốt hơn, bắn chuẩn hơn

dựa theo thể nghiệm sờ tay vừa rồi của Giang Thành, hắn phát hiện ra, tại thời điểm hắn hết sức chuyên chú sờ tay, hắn sẽ vô thức tập trung tinh lực ở phía trên xúc giác trên tay

thân thể của hắn sẽ theo lực chú ý của hắn, tăng lên đáng kể độ nhạy xúc giác, đồng thời tạm thời xem nhẹ thính giác, vị giác, mùi và những cảm giác khác không liên quan gì đến việc sờ tay

cho nên vê mặt lý thuyết, thông qua việc tập trung lực chú ý của con người, là có thể cải thiện hiệu suất tiềm ẩn của thân thể

cho nên thông qua tập trung lực chú ý, có thể đạt tới sử dụng phù lục vượt xa bình thường, hấp thu đan dược vượt xa bình thường, sử dụng pháp thuật vượt xa bình thường, hẳn là hoàn toàn có thể làm được

mặc dù Giang Thành còn chưa có nghĩ đến dùng phương pháp gì để trợ giúp tu sĩ tập trung lực chú ý, nhưng chuyện này không trở ngại hắn lập tức ghi chép lại ý nghĩ của mình

- Liễu Khuynh, lấy giấy bút giúp ta

- Tay

- Ö xin lỗi

Giang Thành lưu luyến không rời buông tay Liễu Khuynh ra, nhìn Liễu Khuynh đi lấy đồ giúp hắn

trong lòng Giang Thành lúc này có một loại cảm giác rất kỳ quái. Hắn cầm tay Liễu Khuynh, thật vất vả mới cầm quen thuộc, vừa buông ra thế mà lại lập tức có một loại cảm giác trống trải không tự nhiên. Giống như không nỡ rời xa bàn tay của nàng vậy

nàng là Đại Thừa, nàng là Đại Thừa, nàng là Đại Thừa...

Sau khi đọc thâm mấy lần khuynh tâm chú, cảm giác trống trải trong lòng Giang Thành lúc này mới đỡ hơn nhiều

tiếp nhận giấy bút Liễu Khuynh đưa tới, Giang Thành cúi đầu ghi lại linh cảm vẽ phù ở trên giấy

[ Tên: Ý Chí Phú Năng Phù

cấp độ: nhất giai

loại hình: dự kiến

hiệu quả: Thông qua tập trung ý chí, kích phát tiềm năng thân thể, khiến người trúng phù có thể đạt được hiệu quả tốt hơn khi phục dụng đan dược, sử dụng pháp thuật, vận dụng phù lục

lưu ý: đợi thí nghiệm. ]

Sau khi ghi chép xong linh cảm, Giang Thành cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm

hiện tại hắn đã có mạch suy nghĩ thiết kế phù mới, tiếp theo, chỉ cần cân nhắc làm thế nào để thực hiện hiệu quả

- Giang Thành, tin nhắn

Liễu Khuynh nhắc nhở

tin nhắn?

Giang Thành móc ra Thông Tấn Phù, phát hiện ra mười mấy phút trước đó, Lê hội trưởng Thái Hư Môn gửi tin nhắn cho hắn

mười mấy phút trước Giang Thành đang ở trạng thái tăng cường xúc giác, thính lực tạm thời bị suy giảm, không nghe được âm thanh của Thông Tấn Phù cũng rất bình thường

Giang Thành bấm vào tin nhắn

Lê Khinh Ca: Ngươi có còn nhớ ta đã chớp mắt bao nhiêu lần không?

Giang Thành: Thật xin lỗi Lê hội trưởng, đôi mắt của ngươi rất đẹp, nhưng ta không nhớ

Lê Khinh Ca: ”...

Lê Khinh Ca: Đêm nay ngươi nhớ tới một mình, đừng bắt ta phải đợi ngươi thêm một đêm nữa. Còn có, tốt nhất đừng để ngoại nhân biết rõ ngươi tới nhà của ta

Lê Khinh Ca: Mặt khác nhớ xoá những tin nhắn này đi. Ban đêm gặp

Giang Thành ngẩng đầu nhìn Liễu Khuynh một chút, lúng túng nói:

- Khục, ngươi không phải ngoại nhân nha

Liễu Khuynh nhẹ nhàng gật đầu, nói:

- Cùng đi?

Giang Thành chỉ vào Thông Tấn Phù:

- Thế nhưng nàng bảo ta đến một mình...

Liễu Khuynh lặng lẽ nhìn chằm chằm Giang Thành

không có bất cứ uy hiếp gì, cùng với bất cứ biểu lộ, động tác uy hiếp gì

Giang Thành bình tĩnh sáng suốt, đồng thời thức thời nghĩ ra một loại biện pháp thoả hiệp:

- Ta đi một mình, nhưng ngươi có thể đi theo đuôi ta. Ta tự nguyện từ bỏ quyên riêng tư của mình đối với hành vi theo đuôi của ngươi

ban đêm, Giang Thành cùng với Liễu Khuynh, một trước một sau đi vào một khu biệt thự

địa chỉ Lê Khinh Ca đưa cho Giang Thành chính là ở chỗ này

Giang Thành đầu tiên an trí Liễu Khuynh ở trong tiểu lương đình tại khu biệt thự, sau đó một mình tiến đến nhà của Lê Khinh Ca

bên ngoài hàng rào biệt thự, Giang Thành bấm chuông cửa, cửa hàng rào lập tức mở ra

Giang Thành đi vào trong sân, trực tiếp đi đến cửa nhà của Lê hội trưởng

gõ cửa một cách lịch sự

cánh cửa mở ra, trong phòng là ánh đèn sáng ngời, cùng với Lê Khinh Ca ăn mặc chỉnh tê Lê Khinh Ca lộ ra nụ cười đối với Giang Thành: - Mời vào
Bình Luận (0)
Comment