Chương 475: đắng chát
Chương 475: đắng chátChương 475: đắng chát
cho rắn ăn nha, không khó coi
Nhạc Linh Nhi lúc này vô cùng đắc ý
nàng sở dĩ nhất định phải lôi kéo Hải Lan ăn cơm, chính là để nhìn thấy một màn bây giờ này
thấy Hải Lan không hề có ý tứ động đũa, Nhạc Linh Nhi chủ động gắp một con sò điệp đặt ở trước mặt Hải Lan
- Hải đạo hữu, đừng ngại, ăn tự nhiên đi!
Hải Lan nhớ tới vừa rồi Nhạc Linh Nhi ân cần đối đãi với Giang Thành, lại nhìn hiện tại Giang Thành ân cần đối đãi với Liễu Khuynh, trong lòng dường như có sở ngộ
Liễu Khuynh có địa vị cao hơn, vấn đề kỳ thật không lớn
nhưng hình dạng, khí chất, tư thái của Liễu Khuynh, vậy mà khiến nàng, người luôn cho mình bất phàm, cũng đều sinh ra một cỗ thất bại không thể so sánh với đối phương
Liễu Khuynh tựa như một tòa đại sơn đặt ở trong lòng Hải Lan
khiến cho nàng lần đầu tiên trong đời cảm nhận được tự ti mãnh liệt
Nhạc Linh Nhi nhìn sắc mặt khó coi của Hải Lan, không nhịn được bật cười
nhớ thương Giang Thành?
Ngươi cũng xứng?
Hải đạo hữu, bằng vào điều kiện của ngươi, ngay cả tư cách làm muội muội của ta cũng đều không có
Hải Lan giờ phút này rốt cục cũng hiểu được, Nhạc Linh Nhi vì sao nhất định phải mời nàng ăn bữa tối này
Nhạc Linh Nhi chính là vì một chút dấm ấy, mới làm món sủi cảo này!
Nàng giảm thấp thanh âm nói:
- Ngươi đắc ý cái gì? Ta không sánh bằng nàng, ngươi hơn được sao?
Tâm tính của Nhạc Linh Nhi rất tốt
thứ nhất là vì nàng đã quen ở chung với Liễu Thanh, áp lực quá lớn tương đương với không có áp lực
thứ hai là nàng dù thế nào đi nữa, cũng đều tính là con gái của Giang Thành, tiến có thể công lui có thể thủ, hoàn toàn không phải e sợ
- Ta không sánh bằng, nhưng ta tại sao phải so?
Nhạc Linh Nhi nói với Hải Lan xong, quay đầu liền nói với Liễu Khuynh:
- Hôm nay tỷ tỷ thật xinh đẹp
Liễu Khuynh sững sờ, khịt khit mũi, sau đó dùng đũa kẹp miếng thịt Giang Thành vừa đưa tới
- Mời ngươi ăn thịt
- Đa tạ tỷ tỷ
Hải Lan thấy cảnh này, trong lòng kinh ngạc vô cùng
nàng không phục nói:
- Ngươi liền cam tâm gọi nàng là tỷ tỷ? Nhạc Linh Nhi kỳ quái nói:
- Hải đạo hữu, việc này không liên quan gì đến một ngoại nhân như ngươi chứ?
- Ta...
Hải Lan bị Nhạc Linh Nhi phản bác nói không nên lời
Nhạc Linh Nhi dù thế nào đi nữa cũng có tư cách ăn thịt, nàng ngay cả tư cách ăn thịt cũng đều không có
- Cho nên hắn dựa vào cái gì?
Hải Lan nói
Nhạc Linh Nhi cười nói:
- Ta sẽ cho ngươi biết dựa vào cái gì
nàng ăn xong thịt trong chén, nói với Giang Thành:
- Giang Thành, vị Lục thị mà ngươi muốn cứu trước đó, nàng xuất ngục chưa?
Giang Thành nói:
- Ừm. Ta đã nhờ Lê hội trưởng sắp xếp cho nàng
Hải Lan nghi ngờ nói:
- Lê hội trưởng? Lê hội trưởng nào?
Nhạc Linh Nhi giải thích nói:
- Hội trưởng hiệp hội Phù Sư Thái Hư Môn Lê Khinh Ca chứ ai?
Hải Lan run rẩy khóe miệng
nàng đến cùng vẫn đã đánh giá thấp Giang Thành. Không nghĩ tới nhân mạch của hắn vậy mà đã đi tới cao tâng Tiên Môn
phải biết, liền xem như cha nàng Lễ Bộ Thị Lang, đều không liên hệ được với cao tâng Tiên Môn. Chẳng lẽ Giang Thành cùng với Lương Hoành hợp tác, không phải Lương Hoành cho Giang Thành một cái cơ hội, mà là Giang Thành cho Lương Hoành một cái cơ hội?
Sau khi nghĩ rõ ràng hết thảy, Hải Lan toàn thân cứng ngắc
nàng nhớ tới thái độ của nàng ban đầu đối với Giang Thành, quả thực là muốn tìm một cái lỗ để chui vào
Giang Thành nhìn Hải Lan từ lúc bắt đầu liên không uống một giọt nước nào, hảo tâm hỏi thăm:
- Hải đạo hữu, sao ngươi không ăn? Ngươi cảm thấy không khoẻ à?
Hải Lan mặt mũi tràn đây đắng chát:
- Các ngươi ăn đi, ta về nhà trước!...
Lương Hoành sau khi đạt được Điện Kích Tịnh Hóa Phù lập tức vui mừng quá đỗi
hắn hiện tại đã ma quyền sát chưởng, chuẩn bị khu trục tà ma, vinh đăng bảo vị
Lương Hoành cầm phù lục trong tay, ngẩng đầu ưỡn ngực, nhanh chân đi đến trước tẩm cung Hoàng Đế
thủ ở trước cửa tẩm cung vẫn là hai vị công công Lưu, Trương
- Sở Vương điện hạ
hai vị công công mặc dù không muốn nhìn thấy Lương Hoành, nhưng tính chuyên nghiệp mà họ đã trau dồi bao năm qua cũng không có vấn đề gì cả
đây là tiêu chuẩn của thái giám
- Ta muốn gặp phụ hoàng
Lương Hoành ngữ khí kiệt ngạo
- Bệ hạ bệnh nặng mới khỏi, không tiện lắm
- Ta mặc kệ, ta muốn gặp phụ hoàng
- Sở Vương điện hạ, thật sự không tiện
Lương Hoành tự nhủ trong lòng lần trước Giang Thành đến, các ngươi cũng không phải nói như vậy, làm sao ta đến lại không được?
- Ta đã đặc biệt làm một tấm phù lục khu trục tà ma, ta muốn gặp phụ hoàng!
Lưu công công nghiêm mặt, nói:
- Điện hạ đừng có lớn tiếng ồn ào, kẻo quấy rây bệ hạ nghỉ ngơi
Lương Hoành hôm nay cũng không tin tà
- Các ngươi không tránh ra, ta sẽ xông vào