Chương 476: chấn kinh
Chương 476: chấn kinhChương 476: chấn kinh
Lưu công công nói:
- Nếu điện hạ không có chuyện gì làm, có thể, có thể đến Thiên Điện nghỉ ngơi cùng với tướng sĩ Cấm Quân
Lương Hoành nói:
- Ta cũng không sợ, ta hôm nay nhất định phải đi vào!
Lương Hoành ở dưới sự hộ tống của Cấm Quân trái phải, thuận lợi tiến vào Thiên Điện nghỉ ngơi
Trương công công lau vệt mồ hôi nói:
- Sở Vương điện hạ cường thế như vậy, Lưu công công, ngươi thật sự là bảo trì bình thản
Lưu công công cười nói:
- Giang Thành cũng không có ở đây, một mình hắn không lật nổi sóng gió gì
- Hôm nay lão tổ tông có mặt hay không?
- Ít hỏi thăm sự tình lão tổ tông. Giữ cửa cho tốt là được rồi
ban đêm, không khí làm việc náo nhiệt trong lăng tẩm Hoàng Gia rốt cục cũng kết thúc
kỳ thật đừng nhìn Huyết Chanh Quả Thụ cùng với Thiết Giáp Dũng đánh nhau kịch liệt, có vẻ như đã đánh lăng tẩm Hoàng Gia thành một đống đổ nát
nhưng kỳ thật song phương đều không có linh trí gì
phá hư tương đối hời hợt
đống đổ nát ở lăng tẩm Hoàng Gia, cũng chỉ là những công trình bề ngoài
những đồ tốt chân chính, cơ hồ đều được bảo toàn nguyên vẹn ở dưới lòng đất
dựa theo phong tục mai táng của Lương quốc
mỗi đời Hoàng Đế hạ táng, đều sẽ mang theo một lượng lớn kỳ trân dị bảo
trong đó không thiếu các loại thiên tài địa bảo có ích lợi đối với tu tiên
đồ vật cất giữ dưới lăng tẩm Hoàng Gia, mới là tài nguyên áp đáy hòm của Hoàng Tộc Đại Lương
bởi vì thi công trùng kiến cần tạm thời đóng lại trận pháp phòng ngự lăng tẩm, cho nên Lương Hằng cần thường xuyên nhìn chằm chằm vào lăng tẩm, để phòng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn
thừa dịp bóng đêm không người, Lương Hằng đi đi tới lối vào lăng tẩm Hoàng Gia dưới lòng đất
lòng bàn tay đặt ở trên cơ quan mộ thất, cửa chính lăng tẩm chậm rãi mở ra
Lương Hằng cất bước đi trên thông đạo quanh co dưới lòng đất
mỗi gian phòng mộ thất nơi này, đều trưng bày người quen của lão
với tư cách là nhân vật cấp bậc hoá thạch sống, bằng hữu năm đó của Lương Hằng, không còn ai tôn tại trên thế giới này
tu tiên tu đến cuối cùng, chú định chỉ còn cô độc
Lương Hằng đi một hồi, nghe được một chút thanh âm, lão dùng thần thức quét qua, rất nhanh nhíu mày
hiện trường trộm mộ diễn ra sôi nổi
trên mặt mọi người đều tràn ngập nụ cười thu hoạch - Các ngươi đang làm gì?
- Trộm mộ! Ngươi không nhìn thấy àI
Trộm mộ nói năng hùng hồn, sau đó ném cho Lương Hằng một chồng phù lục
- Ngươi là biểu đệ của Chu Khí đúng không? Tới hơi trễ, đi đào mộ thất bên cạnh đi
- Làm sao đào?
- Làm sao đào? Dùng phù lục đào! Chu Khí không có nói với ngươi sao? Tới đây, nhìn
trộm mộ phô bày uy lực của Thổ Địa Mệnh Danh Phù cho Lương Hằng nhìn
trong khoảnh khắc liền có thể đào ra một cái hố to ở trên vách tường đá xanh
trộm mộ dương dương đắc ý khoe khoang nói:
- Thế nào? Lợi hại đúng không? 50 khối một tấm, hôm nay không trộm nhiều một ít, chúng ta lần này liền thua lỗ, nhanh chóng bắt tay vào làm việc đi
Lương Hằng xác thực chấn kinh
không phải chấn kinh vì bị trộm mộ
mà là bị phù này làm cho chấn kinh
nghĩ lại lần trước lão xuất quan, vẫn là hai trăm năm trước
lúc kia, mọi người vẫn còn rất bình thường
chỉ trong hai trăm năm ngắn ngủi, phù lục thật tốt làm sao biến thành dạng này rồi?
Con mẹ nó là ai làm?...
Trong phòng hoạt động đặc biệt của Thanh Huyên Đại, Lương Lộc ngồi trên mặt đất
đại học Thanh Hòa Huyên Nhiên trong kỳ nghỉ đông, kỳ thật cũng có sinh viên ở lại trường giống như Nhạc Linh Nhi
chẳng qua, Lương Lộc sinh viên năm nhất ở mọi phương diện đều không thích hợp ở lại trường
nàng có thể ở trong lúc nghỉ đông tự do ra vào trường học, đồng thời sử dụng công trình cùng với tài nguyên của trường học, hoàn toàn là bởi vì Thái Hư Môn chiếu cố đặc biệt đối với nàng. Dạng sinh viên có tiềm lực như Lương Lộc, Thanh Huyên Đại hàng năm đều sẽ bất động thanh sắc bồi dưỡng một nhóm
các nàng chẳng những sẽ sớm được 'định sẵn danh ngạch tiến vào Thái Hư Môn, hơn nữa nếu như biểu hiện đặc biệt ưu tú, thậm chí sẽ trực tiếp được cử đến sư môn rất có thực lực bên trong Thái Hư Môn
Mạc Ngưng Đan từ đầu đến cuối, chỉ yêu cầu Lương Lộc gọi nàng là lão sư, mà không phải sư phụ, chính là ra bởi vì nguyên nhân này
Mạc Ngưng Đan nàng đã đi tới phân đà Thái Hư Môn Lương quốc, đã nói rõ thiên phú tu luyện của nàng cũng không xuất chúng, không có cách nào một mực ở lại chủ tông hưởng thụ tài nguyên của tông môn
nhưng Lương Lộc thì lại khác
Trúc Cơ dễ như trở bàn tay, Kết Đan là sự tình được đảm bảo, Nguyên Anh có chút ít khả năng, lại hướng lên thì đã nằm ngoài phạm vi phân đà Lương quốc các nàng có thể dự đoán
nói một cách khác, Mạc Ngưng Đan nàng làm lão sư của Lương Lộc thì có thể, nhưng làm sư phụ của Lương Lộc, còn chưa đúng quy cách