Chương 578: nhấm nháp
Chương 578: nhấm nhápChương 578: nhấm nháp
Hắn nếu có tiên nhàn rỗi, không bằng lúc trước trực tiếp mua hết Nguyên Đan tồn kho, cần gì phải ủ rượu đi bán?
Vậy có cách nào để có được người đại diện miễn phí không?
Giang Thành rơi vào trâm tư
Người đại diện mà hắn cần, ít nhất cũng có lực ảnh hưởng nhất định trong giới rượu của Thông Thiên Môn
Cũng không thể tìm người giống như hắn, không biết uống rượu mà mở quán đan tửu?
Khổ nỗi căn cơ trong môn nông cạn, Giang Thành mãi vẫn không nghĩ ra người đại diện thích hợp. Cho đến một ngày nào đó, khi hắn ngồi thiên theo thường lệ, có một vị nữ tu bỗng nhiên trở lại Lâm Bắc Phong
- Ô! Ngươi đã Trúc Cơ rồi sao?
Vân Thư kinh ngạc đánh giá Giang Thành
Trước đây nàng nói với Giang Thành, để Giang Thành sắp Trúc Cơ đi tìm nàng, nàng sẽ giúp hắn cướp mấy viên Trúc Cơ Đan để dùng
Lúc ấy, nàng thấy Giang Thành chỉ có Luyện Khí tâng bảy, còn cách Trúc Cơ không ít thời gian, vì vậy tùy tiện đi ra ngoài chơi một vòng, không ngờ sau khi trở vê Giang Thành đã hoàn thành Trúc Cơi
Không chỉ không khiến nàng tốn chút sức nào, ngay cả công phu ra ngoài cướp Trúc Cơ Đan cũng bớt đi!
Nói thẳng ra, bản thân nàng chẳng làm gì cả, mà đồ đệ vẫn tự trưởng thành đến Trúc Cơ kỳ!
Cỏ đuôi chó quả nhiên không gạt người!
Vân Thư hưng phấn nghĩ
Giang Thành này thật quá bớt việc, ngay cả kiến trúc của sư môn cũng được hắn dọn sạch sẽ gọn gàng
Không tôi, không tôi.
- Khụ, nếu ngươi đã Trúc Cơ, vậy vi sư sẽ không quấy rầy tiết tấu tu hành của ngươi. Chờ khi ngươi sắp Kết Đan, hãy đến tìm vi sư. Vi sư tới hậu sơn bế quan, không có việc gì thì đừng tới tìm ta
Vân Thư tự xưng cao nhân nói hai câu, sau đó muốn làm chưởng quỹ vung tay chuôn mất
Giang Thành nhìn sư phụ xinh đẹp không đáng tin cậy của mình, trong lòng như có điều suy nghĩ
Nếu như hắn nhớ không lâm, dường như Bán Thước Chân Nhân đã từng nói, trong giới rượu Tiên Môn, Vân Thư có danh tiếng nhất định
Có lẽ không thể nói như vậy, bởi vì nàng rất nổi danh trong mọi lĩnh vực
Hơn nữa dựa vào thân phận đặc thù của Vân Thư, nàng có thể dễ như trở bàn tay tiếp xúc với rất nhiều đệ tử Tiên Môn bình thường không tiếp xúc được
Hình tượng tốt, ngoại hình xuất chúng, nổi tiếng, hiểu biết về rượu, quan hệ rộng, quan trọng nhất là nàng không đòi phí đại diện
Giang Thành càng nghĩ vê Vân Thư, càng cảm thấy nàng rất thích hợp làm đại diện cho đan tửu
- Sư phụ dừng bước!
Giang Thành lên tiếng gọi Vân Thư lại Trong lòng Vân Thư giật mình, thâm nghĩ không lẽ Giang Thành muốn hỏi nàng tri thức tu hành sao?
Tri thức Trúc Cơ kỳ nàng đã sớm quên sạch! Mặc dù tri thức vê các cảnh giới khác nàng cũng không nhớ. . Nhưng chủ yếu là, nếu không trả lời được, mặt mũi của nàng không phải sẽ mất hết?
Vân Thư tự hỏi, nàng thật ra chỉ hơi lười biếng, nhưng lười biếng không có nghĩa là nàng không cần mặt mũi
Điểm này từ quần áo gọn gàng xinh đẹp của nàng là có thể nhìn ra được
Cho dù là thời điểm không có tiền xài, nàng bán pháp bảo cũng sẽ không bán quần áo!
Tuy trong lòng rất hoảng, nhưng biểu hiện bên ngoài, Vân Thư vẫn vô cùng 'cao nhân nói:
- Ngươi có chuyện gì?
Giang Thành cung kính nói:
- Đồ đệ có một chuyện nhỏ muốn làm phiền sư phụ một chút
- 2? Nói nghe xem, nhưng vi sư rất bận, không chắc có thể giúp được ngươi
- Đây là đương nhiên. Thật ra trước đó đồ đệ đi Đại Điện Nhiệm Vụ...
Giang Thành chậm rãi kể rõ đầu đuôi câu chuyện cho Vân Thư nghe, cuối cùng nói rõ mục đích của mình:
- Đồ đệ muốn mời sư phụ quảng bá đan tửu giúp đồ đệ
Vân Thư nhíu mày
Thành thật mà nói, nàng không muốn giúp. Bởi vì nàng cảm thấy công việc này chắc chắn rất phiền phức.
Nhưng nàng là sư phụ, nàng không thể trực tiếp từ chối Giang Thành, như vậy sẽ đả kích Giang Thành rất lớn. Nàng phải ám chỉ một chút, để hắn tự thấy khó mà lui.
- Vi sư uống rượu luôn chú trọng chất lượng, nếu rượu của ngươi không đạt, ta chắc chắn sẽ không giúp ngươi quảng bá.
- Đương nhiên, đương nhiên. Sư phụ, xin mời đi theo ta.
Giang Thành dẫn Vân Thư đến một tiểu đình lịch sự tao nhã, sau đó lấy một vò đan tửu ra, đổ đầy ly rượu trước mặt Vân Thư.
- Mời sư phụ nhấm nháp.
Trong lòng Vân Thư hạ quyết tâm, mặc kệ rượu này có mùi vị gì, nàng chỉ sẽ nói không ngon, như vậy là có thể cự tuyệt thỉnh cầu của Giang Thành.
Vân Thư bưng ly rượu lên, không vội vàng nhấm nháp, mà hết sức lão luyện ngửi mùi rượu, một số khách uống rượu thâm niên, chỉ từ mùi hương có thể đoán được chủng loại rượu.
Nàng cũng không ngoại lệ.
- Ừm?
Mùi thơm ngát vào mũi, hai mắt Vân Thư sáng lên, sau đó đưa ly rượu lên môi, hơi ngửa đầu, để dòng rượu trong vắt tràn vào miệng.
- Hảo tửu!
Vân Thư không nhịn được tán thưởng
Nhưng nàng nói xong liên hối hận, lẽ ra nàng nên chê bai một chút, rồi từ chối không thương tiếc!