Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Dịch Full)

Chương 587 - Chương 587: Bảo Sơ Chân Nhân

Chương 587: Bảo Sơ Chân Nhân Chương 587: Bảo Sơ Chân NhânChương 587: Bảo Sơ Chân Nhân

Bảo Sơ Chân Nhân cẩn thận lắng nghe quan điểm của Giang Thành, có chút khó hiểu nói:

- Tiểu sư muội bế quan, không gặp người ngoài.

Giang Thành nghĩ rằng Bảo Sơ Chân Nhân chưa hiểu, nên dùng các biện pháp tu từ như so sánh, đối chiếu, thay thế và nhân hóa để miêu tả nguyên nhân, quá trình và kết quả của việc giao thư một cách sống động cho Bảo Sơ chân nhân nghe.

Bảo Sơ Chân Nhân nghe xong, biểu thị:

- Ngươi nói đúng, nhưng tiểu sư muội đang bế quan.

Giang Thành tưởng rằng Bảo Sơ Chân Nhân vẫn chưa hiểu, nên một lần nữa giải thích tỉ mỉ về các lợi ích liên quan đến việc giao thư, đảm bảo đến trẻ con ba tuổi cũng có thể hiểu được.

Bảo Sơ Chân Nhân không rõ cho lắm, hắn nói:

- Ngươi nói không sai, nhưng tiểu sư muội đang bế quan.

Lưu Dạ Chân Nhân cảm nhận được ý chí kiên định của đại sư huynh trong việc bảo vệ tiểu sư muội.

Giang Thành cảm thấy cục xương cứng - Bảo Sơ Chân Nhân này thật khó giải quyết.

Chỉ có Liễu Khuynh đơn thuần nắm tay Giang Thành, nói:

- Hắn nói là đang bế quan.

Giang Thành nói:

- Ta biết, ta sẽ suy nghĩ lại cách diễn đạt, Bảo Sơ Chân Nhân đã sắp bị ta thuyết phục.

Liễu Khuynh lắc đầu:

- Thật sự bế quan. 3868

Giang Thành: 222

Lưu Dạ: 222

Giang Thành kinh ngạc nói:

- Bảo Sơ tiền bối, chẳng lẽ Vân Bách tiền bối thật sự đang bế quan?

Bảo Sơ Chân Nhân khá bất đắc dĩ:

- Nàng thật sự đang bế quan, ta đã nói ngay từ đầu rồi.

Lưu Dạ Chân Nhân cảm thấy kinh ngạc:

- Đại sư huynh! Tiểu sư muội thật sự đang bế quan?

- Thật sự đang bế quan.

- Sao ngươi không nói với chúng ta?

- Ngay từ đầu ta đã nói với các ngươi rồi.

- Biểu cảm và giọng điệu lúc đó của ngươi, chẳng lẽ không phải là tiểu sư muội không muốn để Ngân Tùng cẩu tặc đến tìm nàng sao?

Bảo Sơ Chân Nhân bắt đầu nổi nóng:

- Không phải, tểu sư muội thật sự đang bế quan! Là thật sự bế quan. Loại bế quan đả tọa ở trong động phủ kia.

Lưu Dạ Chân Nhân cảm thấy trời đất quay cuồng. Hóa ra các sư huynh đệ, ngày đêm đề phòng Ngân Tùng cẩu tặc, không phải ý của đại sư huynh, cũng không phải ý của tiểu sư muội, mà chỉ là bọn họ tự tác đa tình?

Lưu Dạ Chân Nhân nhớ lại trước đây hắn đỉnh ninh mình đúng, dùng giọng điệu thay trời hành đạo để từ chối người khác gửi thư cho Vân Bách, thực sự muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.

Người ta là một cặp trời sinh, nào đến lượt một con yêu quái như hắn phản đối?

- Thật sự bế quan...

Giang Thành lẩm bẩm.

- Xin hỏi Bảo Sơ tiền bối, khi nào Vân Bách tiền bối có thể xuất quan?

- Ta cũng không biết, ngắn thì vài ngày, dài thì nửa năm, nếu gặp được cảm ngộ, có thể bế quan vài năm, thậm chí vài chục năm cũng có khả năng.

Giang Thành lấy thư tín ra:

- Có thể nhờ tiền bối ở dưới tình huống không quấy rầy Vân Bách tiền bối bế quan, đưa thư này đến tay nàng không?

Bảo Sơ lắc đầu nói:

- Tu vi của ta là Luyện Hư hậu kỳ, tiểu sư muội là Luyện Hư sơ kỳ, nếu ta hành động có tám phần khả năng làm kinh động đến nàng. Quá mạo hiểm.

- Ý tiền bối là, chỉ cần tu vi đủ cao, liền có thể giao thư đến tay Vân Bách tiền bối mà không làm kinh động nàng?

- Ít nhất cũng phải Hợp Thể cảnh.

Bảo Sơ Chân Nhân nói, nghĩ rằng Giang Thành sẽ biết khó mà lui. Dù sao Giang Thành cũng chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ, làm sao có thể có mối quan hệ với tu sĩ Hợp Thể.

Nhưng ai biết, Giang Thành móc ngọc bài đệ tử ra, bình tĩnh bấm thông tin liên hệ trên ngọc bài, chỉ trong giây lát đã có một vị đại năng Hợp Thể cảnh hậu kỳ xuất hiện.

- Tùng Ưng Sơn Chủ!

Hai vị Chân Nhân Bảo Sơ và Lưu Dạ cùng kêu lên kinh hô.

Tùng Ưng Sơn Chủ híp mắt nhìn hai người Bảo Sơ, nhất thời không nhớ ra bọn họ là ai, dứt khoát không nói lời nào, giả làm cao thủ.

- Giang Thành, việc này lão phu không thể giúp không công, lão phu ra tay một lần, ngươi cho lão phu một bình Nhớ Ngàn Năm hẳn là rất công bằng nhỉ?

Giang Thành cười nói:

- Tiền bối nói phải.

Tùng Ưng Sơn Chủ cầm lấy phong thư trong tay Giang Thành, vận dụng pháp lực, không để lại dấu vết gì, đặt nó vào trong tay Vân Bách Chân Nhân.

Giang Thành hoàn thành nhiệm vụ.

Trong những ngày tháng bận rộn với các nhiệm vụ, tu vi của Giang Thành lặng lẽ tiến vào Kết Đan kỳ .

Một ngày nọ, Vân Thư trở về nhà sai chuyến du ngoạn, nàng định tiện đường ghé qua núi trước để kiểm tra tiến độ tu luyện của đệ tử Giang Thành.

Tuy ngoài miệng nàng nói không muốn quản Giang Thành, trên thực tế nàng cũng không muốn quản Giang Thành. Nhưng dù sao đi nữa, làm sư phụ thì bề ngoài vẫn phải làm bộ quan tâm, bởi dù thế nào Giang Thành cũng là đệ tử quan môn của nàng. Đương nhiên quan trọng nhất là, nàng đã uống hết rượu Nhớ Ngàn Năm, nghe nói trong túi trữ vật của Giang Thành còn có hàng tồn.
Bình Luận (0)
Comment