Chương 588: Các ngươi định khi nào thành thân?
Chương 588: Các ngươi định khi nào thành thân?Chương 588: Các ngươi định khi nào thành thân?
Nàng dạy cho Giang Thành một số pháp thuật, để Giang Thành hiếu kính nàng chút rượu, không cần phải bỏ tiên ra mua, chuyện này rất hợp lý đúng không?
Nhưng Vân Thư tuyệt đối không ngờ, chỉ trong một thời gian ngắn không chú ý, đệ tử của nàng Giang Thành đã đột ngột tiến vào Kết Đan kỳ. Hoàn toàn không giống như các đệ tử khác, phải chuẩn bị kỹ lưỡng, trải qua cửu tử nhất sinh, dồn hết tâm lực vào việc tiến giai.
Rất đột ngột, khiến nàng cảm thấy mình không có chút tham gia gì vào quá trình này.
Dường như Giang Thành có hay không có nàng làm sư phụ cũng không khác nhau.
Điều này không thể chấp nhận được, nàng cần phải tăng cường sự hiện diện của người làm sư phụ như nàng. Trong một môn phái lớn như Thông Thiên Môn, sao có thể chỉ biết Giang Thành mà không biết Vân Thư chứ?
Vân Thư đi tới núi trước, phát hiện ra Giang Thành đang mở đại yến đãi khách khứa trên núi trước
Có một số người quen không thường xuyên liên hệ nhìn thấy nàng, vậy mà nhiệt tình mời nàng vào bàn khách, giống như cho rằng nàng cũng đến ăn chực vậy!
Nàng rõ ràng mới là phong chủ chân chính của Lâm Bắc Phong, có biết không!
- Giang Thành!
Vân Thư hùng hổ tìm tới đồ đệ của mình.
- Sư phụ?
Giang Thành trông thấy Vân Thư cũng rất bất ngờ, thành thật mà nói, xác suất gặp Vân Thư trên Lâm Bắc Phong còn thấp hơn so với gặp Vân Thư ở Ma Tông.
Không ngờ hôm nay lại gặp phải.
- Yến hội này là sao vậy?
- À, là thế này sư phụ, đệ tử gần đây nằm vùng ở một Ma Tông, không cẩn thận mà tận diệt cả Ma Tông đó. Vì thế...
Vân Thư giật mình:
- Thì ra là thế, những người này đều là công thần giúp ngươi diệt Ma Tông?
- Không phải.
Giang Thành giải thích:
- Những tiền bối này đều là bị ta liên lụy, có người mới đi ra từ trong nhà lao của Chấp Pháp Đường, ta mời bọn họ ăn cơm để tỏ lòng cảm ơn.
Vân Thư nhìn khung cảnh yến tiệc chủ khách đều vui vẻ trên Lâm Bắc Phong, rơi vào trầm mặc.
Cho nên bọn họ là bị ngươi lừa, sao vẫn có thể cười vui vẻ như vậy?
Sao lại khác hẳn với khi ta liên lụy người ta?
- Thôi được rồi, ngươi làm xong thì đi hậu sơn tìm ta.
- Vâng.
- Đúng rồi.
- Sao vậy sư phụ?
Vân Thư nghiêm túc nói: - Mang một phần thịt rượu đến hậu sơn.
Giang Thành sững sờ, nói:
- Vậy ta sẽ để Liễu Khuynh đưa cho sư phụ.
Liễu Khuynh làm việc vẫn khá đáng tin, trên bàn tiệc, nàng bưng một mâm đồ ăn đến sau núi cho Vân Thư.
Sau khi bưng xong món cuối cùng, Vân Thư hào sảng mời Liễu Khuynh ở lại ăn cơm.
Kết quả, điều khiến Vân Thư cảm thấy bất ngờ là Liễu Khuynh lại muốn dùng ngọc bài liên hệ với Giang Thành, đợi sau khi Giang Thành đồng ý, nàng mới nguyện ý ở lại ăn cơm với mình.
- Rốt cuộc ngươi và Giang Thành có quan hệ gì?
Vân Thư đã muốn hỏi vấn đề này từ lâu, hôm nay nhân lúc Giang Thành không có ở đây, cuối cùng nàng không nhịn được tò mò hỏi.
- Bằng hữu.
Liễu Khuynh nói.
- Ta không tin, nào có bằng hữu như các ngươi? Ăn cơm còn phải xin phép, ngay cả đạo lữ thông thường cũng không làm đến mức này. Chỉ có những cặp đôi tình tứ mới như vậy.
Liễu Khuynh không biết nên trả lời Vân Thư như thế nào, vì vậy nàng không nói gì.
Vân Thư tiếp tục nói:
- Trước đó khi ngươi và Giang Thành mới tới, các ngươi đều là Luyện Khí, sau đó lại là Trúc Cơ, hiện tại lại đều là Kết Đan. Bởi vậy có thể thấy, thiên phú tu hành của các ngươi cũng không khác mấy, đại khái là không cần lo lắng vấn đề tuổi thọ. Cho nên...
Vân Thư nhìn chằm chằm Liễu Khuynh, nở nụ cười ranh mãnh:
- Các ngươi định khi nào thành thân?
Ánh mắt Liễu Khuynh lóe lên một chút:
- Là bằng hữu.
Vân Thư vỗ mạnh bả vai Liễu Khuynh, nói:
- Đừng gạt người, mặc dù ta không thường xuyên ở trên núi, nhưng ngươi nghĩ ta thật sự không nhìn ra sao? Làm gì có loại bằng hữu như các ngươi chứ? Ngủ cũng chỉ cách một tấm bình phong. Lừa sư phụ thì được, chứ đừng tự lừa mình.
Liễu Khuynh tiếp tục không nói gì.
Nhưng Vân Thư dường như cố ý đùa giỡn mỹ nhân cao lãnh ngồi cùng bàn, cố ý xích lại gần nói:
- Nếu như Giang Thành muốn thành thân với ngươi, ngươi có đồng ý không?
Liễu Khuynh chớp đôi mắt trong suốt, nhìn Vân Thư, hít hà mùi của nàng.
Vân Thư là người tốt.
Nàng nhanh chóng đưa ra một đáp án chuẩn xác.
Theo góc nhìn của Vân Thư, Liễu Khuynh chậm chạp không trả lời, nhưng thái độ này cũng đủ rồi, đều là nữ tu, ai mà không hiểu ai chứ?
Đừng nói là người rụt rè như Liễu Khuynh, ngay cả người "nghĩa khí" như nàng cũng không thể ngủ cùng một nam tu chỉ cách một tấm bình phong.
Tấm bình phong đó chỉ là một lớp giấy mỏng, chỉ chờ xem hai người muốn đâm thủng lúc nào thôi . - Không nói nữa, không nói nữa, ngươi uống rượu với ta đi.