Chương 589: Dạy học
Chương 589: Dạy họcChương 589: Dạy học
- Ừm.
Vân Thư ôm Liễu Khuynh nâng ly cạn chén, quan hệ tốt như tỷ muội.
Về phần đồ đệ chân chính của Vân Thư là Giang Thành, lúc này hoàn toàn bị ném ra sau đầu.
Mãi đến ngày hôm sau Vân Thư tỉnh rượu, thấy Giang Thành ở trong động phủ của mình, nàng mơ mơ màng màng nói:
- Ài? Sao ngươi lại tới đây?
Giang Thành im lặng:
- Sư phụ, hôm qua ngươi bảo ta có thời gian thì đến hậu sơn tìm ngươi. Bây giờ ta đến rồi đây.
- À đúng rồi, ta định phụ đạo cho ngươi tu hành, suýt nữa quên mất.
Vì không muốn làm lỡ chính sự, Vân Thư vận công xua tan men say, sau đó chính thức bắt đầu chỉ điểm cho Giang Thành học pháp thuật.
Giang Thành nghe vậy không hiểu ra sao.
Không biết Vân Thư đột nhiên phát điên cái gì, lại muốn dạy hắn tri thức tu tiên?
Cũng may dù công việc chính của hắn là làm nhiệm vụ, nhưng bình thường cũng không bỏ bê tu luyện. Dưới sự chỉ điểm của Vân Thư, bắt đầu bị buộc học tập pháp thuật mà Vân Thư dạy.
Nhưng dường như Vân Thư không hiểu cách dạy người, nàng hoàn toàn không hiểu gì về việc dạy học từ dễ đến khó, từng bước tiến lên, chỉ là nghĩ gì nói nấy, khiến việc học của Giang Thành rất khó khăn.
Đồng thời khiến Giang Thành vô cùng biết ơn vì trước đây Vân Thư không dạy hắn.
May mà trước đó nàng không dạy, nếu không đã sớm dạy hỏng.
Nhưng đứng ở góc độ của Vân Thư, nàng không hiểu vì sao Giang Thành học tập pháp thuật lại khó khăn như vậy.
Nàng cảm thấy lời nàng nói rất có đạo lý, chính nàng hoàn toàn có thể nghe hiểu, không khó chút nào.
Nhìn Liễu Khuynh đang lặng lẽ rót nước cho Giang Thành, Vân Thư bỗng nhiên nảy sinh một ý nghĩ, nói:
- Liễu Khuynh, ngươi có muốn học tập không?
Tuy Liễu Khuynh không phải đồ đệ của nàng, nhưng nàng có thể không cần bận tâm dạy pháp thuật cho Liễu Khuynh. Nàng luôn hào phóng, có thể vừa dạy Giang Thành, vừa dạy Liễu Khuynh.
Hơn nữa Vân Thư cũng muốn thông qua Liễu Khuynh để hiểu rõ, Giang Thành không học được pháp thuật, rốt cuộc là Giang Thành quá ngu ngốc hay là chính bản thân nàng dạy không tốt.
- Sư phụ, Liễu Khuynh không có hứng thú với pháp thuật, không cần ngươi nhọc lòng dạy nàng.
Giang Thành cố gắng ngăn cản hành vi nguy hiểm không biết tự lượng sức mình của Vân Thư.
Ai ngờ Vân Thư hoàn toàn không quan tâm:
- Không sao, ta không sợ hao tâm tổn trí. Nào Liễu Khuynh, ta sẽ dạy cho ngươi chiêu 'Linh Mạch Kiếm Trùng'. Cùng một loại pháp thuật giống như Giang Thành, ngươi không muốn học sao?
Giang Thành nghĩ bụng ngươi đừng làm loạn nữa, tu sĩ Đại Thừa sao có thể cảm thấy hứng thú với loại tiểu pháp thuật này? Nhưng điều khiến Giang Thành cảm thấy bất ngờ là dường như Liễu Khuynh có hứng thú thật.
Đã như vậy, Giang Thành không lên tiếng ngăn cản nữa, để Liễu Khuynh tùy tiện chơi đùa.
Vân Thư định lấy Liễu Khuynh làm ví dụ, để chứng minh rằng việc Giang Thành không học được không phải lỗi của nàng, cho nên nàng rất chú tâm vào việc dạy Liễu Khuynh.
Nàng tỉ mỉ giảng giải pháp thuật Linh Mạch Kiếm Trùng' đến tận gốc rễ.
- Tiếp theo ta sẽ biểu diễn cho ngươi xem, ngươi chiếu theo động tác của ta tự luyện tập.
Vân Thư nói.
Liễu Khuynh lắng nghe nghiêm túc, gật đầu đồng ý.
Vì thế Vân Thư bấm tay niệm thần chú, lợi dụng ngón trỏ và ngón giữa sát nhập làm kiếm, triển lãm cho Liễu Khuynh một chút 'Linh Mạch Kiếm Trùng'.
Kiếm khí bay ra một ngàn mét, chặt ngang một cây đại thụ thật xa.
- Bí quyết của một chiêu này là, sử dụng linh mạch gia tốc và áp súc linh lực trong cơ thể, đạt tới hiệu quả thuấn phát công kích. Uy lực của chiêu này lớn hay nhỏ cơ bản có liên quan tới gia tốc và áp súc bao nhiêu linh lực của bản thân. Chẳng qua bước đầu tiên chúng ta không theo đuổi uy lực, chỉ cần có thể thuận lợi phóng thích là được.
- Được.
Sau khi đáp ứng đơn giản, Liễu Khuynh học theo dáng vẻ của Vân Thư, lặng lẽ thi triển linh lực trong cơ thể, sau đó kiếm khí bay ral
Kiếm khí bay ra một ngàn mét, dễ dàng đánh ngã một cây đại thụ.
Uy lực còn mạnh hơn không ít so với Vân Thư tự mình thi triển.
Giang Thành không ngạc nhiên chút nào với chuyện này, nhưng Vân Thư thì kinh ngạc vô cùng.
- Ách, ngươi, ngươi làm sao làm được? Lần đầu tiên thi triển đã có thể đạt đến trình độ này?
Bản thân Vân Thư cũng có thiên phú tu tiên rất cao, nhưng nàng tự hỏi, cho dù là chính nàng cũng không thể học được một lần là biết, huống chi là còn vượt qua sư phụ dạy mình!
Thiên phú này không khỏi có chút không hợp thói thường.
Vân Thư thử dạy Liễu Khuynh một số pháp thuật khác, kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, toàn bộ Liễu Khuynh đều là học một lần là biết, uy lực thi triển ra đều vượt qua dự liệu của nàng.
- Giang Thành, hình như bạn gái ngươi là thiên tài!
Giang Thành lau mồ hôi:
- May mắn mà thôi.
- Giang Thành, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi.