Trên đường cái vẫn luôn náo nhiệt như trước đây, Lộ Nhi vội vàng đi, Tiểu Tuệ ở một bên đỡ nàng, mà công chúa bọn họ lại đang ở trước mặt.
“Vương gia hiện tại đến nơi nào rồi?”
Đi một hồi, trên trán Lộ Nhi lấm trấm mồ hôi, hiện tại nàng đang mang thai, đi bộ đương nhiên không thoải mái bằng các nàng.
“Phu nhân, cũng sắp đến rồi, ở cửa đông. . . . . .”
Nha đầu quay đầu lại, dứt khoát nói. Lộ Nhi nhăn mày, tại sao lại đột nhiên cảm giác nha đầu này có chút lạ mặt chứ?
“Này, Lộ Nhi, cô đi cẩn thận một chút có được hay không. . . . . .”
Cánh tay bị người kéo, thân thể Lộ Nhi không tự chủ lui về phía sau mấy bước, công chúa không vui nhìn chằm chằm Lộ Nhi ——
Mới vừa rồi nếu như không phải là nàng đúng lúc nhìn thấy, Lộ Nhi sẽ bị người đi đường đụng vào. . . . . .
“Ta. . . . . . Cám ơn. . . . . .”
Công chúa này mặc dù có điểm đáng ghét, nhưng Lộ Nhi cũng rất cảm kích, nàng ta vừa mới kéo nàng lại!
Công chúa cũng không nghĩ đến việc Lộ Nhi dễ dàng nói tiếng cám ơn mình như vậy, trên mặt của nàng thoáng xuất hiện một tia kia kinh ngạc, tiếp theo lại cười nhạt:
“Không sao, ta cũng chỉ là tiện tay mà thôi. . . . . .”
Tiện tay, nói đến là nhẹ nhõm, nhưng do tiện tay vừa rồi, cũng là cứu Lộ Nhi một mạng!
Đột nhiên, Lộ Nhi cảm thấy công chúa cũng không phải là quá mức đáng ghét, nhưng chuyện nàng quan tâm không phải là việc này, các nàng muốn đi gặp Hiên Vương, ít ra nhìn thấy hắn trước khi đi cũng tốt. . . . . .
Trên đường đi người đông hơn, Lộ Nhi cùng Tiểu Tuệ vốn là nắm tay nhau, nhưng không biết tại sao, tay của hai người đã buông ra, Lộ Nhi hốt hoảng quay đầu, chỉ thấy giữa mình và Tiểu Tuệ, đã có rất nhiều người!
“Mau tránh ra, mau tránh ra. . . . . .”