Phú Ông Biến Thái Truyền Kỳ

Phú Ông Biến Thái Truyền Kỳ

Tác Giả:

Đang Cập Nhật

Trạng Thái:

Đang Cập Nhật

Lượt Xem:

1,340

Theo Dõi:

0

Bình Chọn:

0/5 - 0 Lượt

Đọc Từ Đầu

Phú ông biến thái truyền kỳ full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Phú ông biến thái truyền kỳ, Phú ông biến thái truyền kỳ review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.

Lúc này, Đào Trinh bình thản, đảo mắt nhìn qua chiếc ga giường nhau nhúm, lướt thướt 1 cách thức có dụng tâm, còn cố ý giới hạn trên đó hồi lâu. Ga giường trắng bong, không tồn tại vết máu?

Như vậy thật sự nằm ngoài dự liệu của cô! Chẳng lẽ Giang Hiểu Nhi đang không hề trong sạch nữa? Sớm biết thế thì cô cũng chẳng rất cần phải tốn công thế này! Trong lòng không hiểu sao thấy rất hể hả, cũng nhưng bên phía ngoài, Đào Trinh đã cố tỏ ra nhớ tiếc nuối, thương xót: “Hiểu Nhi à, ngày hôm nay là sinh nhật của ba tớ, cậu không còn nhịn chút sao? Sao cứ phải … cần làm chuyện này chứ? Lại còn gây ầm ĩ lớn cũng như vậy? Uổng công tớ cả trong năm này hết dạ với cậu, Việt Khánh đã còn đấy nhớ cậu mãi không quên!” Ngụ ý, Giang Hiểu Nhi cũng như thế này, cũng không cần là lần trên hết! Trương Việt Khánh báo cáo, giọng mất nhẫn nại: “Loại con gái ti tiện giả dối cũng như vậy, có gì đâu mà nói?”

Đọc truyện Phú ông biến thái truyền kỳ

“Việt Khánh, anh đừng cũng như vậy, dù gì cũng chính là tại em không kiểm soát điều hành được chính mình mà yêu anh, nên trong người cũng có thể có áy náy!” “Tại em hiền lành quá!” Người số một ở nhà bọn họ Phùng chỉ cần bà nội, tất nhiên thì bà cụ thuộc người đáng kiếng nhất, tiếp đó đến ba mẹ và chú hai của Phùng Dịch Phong, gắn kết giữa hai nhà có vẻ rất tuyệt vời. Nghe nói, mẹ của Phùng Dịch Phong đang hết từ lúc anh còn rất nhỏ, tiếp đó, ba của anh cưới người vợ hiên giờ, có 1 trai một gái, là Phùng Hương Hương và Phong Dịch Tùng.

Vì vậy, ở cái nhà này, Phùng Dịch Phong cũng không giao lưu với ai cả; theo lí mà nói, anh hẳn phải là một trong số người thế yếu bị chèn lấn mới đúng chứ, vì sao, cô lại Cảm Xúc Phùng Hương Hương rất sợ anh nhỉ? Đúng ngay lúc này, con mèo trên người Phùng Hương Hương lại dancing xuống chạy đến chân Phùng Dịch Phong, anh đưa chân đạp nó ra phía bên ngoài, con mèo bậm bạp đột nhiên bị lăn hai vòng đến góc bàn, nhất thời kêu lên thảm thiết: “Meo ~ meo…”

Phùng Hương Hương chạy lại, bao bọc lấy con mèo, đau lòng nói: “Sao anh lại đá mèo của em? Lại còn đá mạnh cũng như thế nữa?” “Súc sinh không tồn tại mắt! Giữ ở nhà làm đồ vật gi? Người đâu, ném con súc sinh này ra phía bên ngoài!” “Đừng ! Đây là mèo của em!” Nghe thấy tiếng kêu, quản gia dẫn theo người giúp việc chạy ra, thấy cậu hai và cô ba, toàn bộ mỗi cá nhân đều ngơ ra, chưa biết nên nghe lời ai. Lúc này, Phùng Dịch Phong nói thêm: “Không nghe thấy tôi nói gì sao? Hay cần đích thân tôi ra tay?” Bị khí thế của anh áp đảo, quản gia không kìm được hít một khá lạnh, ánh nhìn giao động thứ trong người của Phùng Hương Hương, vẻ mặt khó xử: “Tôi..” Nghe thấy ầm ĩ, ba mẹ Phùng cũng đi ra phía bên ngoài: “Có chuyện gì mà ầm ĩ thế?”

Bạn có muốn đọc thêm truyện: Nuông chiều em đến nghiện

Danh Sách Chương
Bình Luận (0)
Nội Dung Bình Luận