Từ biệt gia gia Lý Thiên Lâm, Lý Phù trực tiếp rời khỏi, một đường hướng Bách Thảo Các mà đi. Trước khi đi hắn còn từ chỗ gia gia nhận lấy ba mươi viên linh thạch, trong túi có linh thạch hắn đối với chuyện mua đan dược phá cảnh ngược lại có niềm tin hơn nhiều.
Trong thành cửa hàng đan dược nhiều vô số kể, Lý Phù đến chính là Bách Thảo Các. Đây là nơi Lý Thiên Lâm từng làm thuê một khoảng thời gian, chất lượng lẫn uy tín đều được chứng thực.
Bách Thảo Các buôn bán không chỉ linh thảo các loại mà còn có đủ loại đan dược, từ chữa thương, tu luyện tới đủ loại tác dụng đều có cả. Như người ta thường nói, chỉ có đan dược ngươi không nghĩ ra chứ không có đan dược mà Bách Thảo Các không có.
Sau khi bước vào căn lầu gỗ bốn tầng nằm ngay đường chính, Lý Phù liền được một vị tỳ nữ ăn mặc thướt tha tiến lên tiếp đón.
Nàng tỳ nữ tuy chỉ là phàm nhân nhưng ăn nói ý tứ, cử chỉ lễ độ, ân cẩn hỏi han: “ Vị khách quan này không biết tới tiểu các có yêu cầu gì! Chỉ cần người nói ra Bách Thảo Lầu đảm bảo có thể đáp ứng.”
“ Ta muốn mua đan dược dùng để đột phá bình cảnh!” Lý Phù ôn tồn mở miệng.
Tỳ nữ mặt cười như hoa, đưa tay làm một động tác mời liền đi trước dẫn đường. Nàng ta chân trần trắng buốt, tóc đen như mun, khi đi eo nhỏ lắc qua lắc lại như linh xà làm một tên tiểu tử mới lớn như Lý Phù không nhịn được mà nhìn nhiều một chút,
Vừa đi, tỳ nữ vừa quen thuộc giới thiệu: “ Khách quan muốn đan dược phụ trợ đột phá bình cảnh, là bình cảnh gì? Ngài cũng không cần nói ra cụ thể, chỉ cần một cái đại khái để tiểu tỳ tiện bề làm việc mà thôi.”
“ Từ luyện khí sơ kỳ lên trung kỳ!” Lý Phù không có lý do gì để dấu giếm, thành thật đáp lại.
“ Luyện khí sơ kỳ lên trung kỳ không phải khó nhưng tuyệt không dễ. Phụ trợ đột phá có Phá Chướng Đan, Linh Hà Đan, Huyết Khí Đan, đều là tinh phẩm. Trong đó phá chương đan dược lực cương mãnh, hiệu quả tốt nhất nhưng sẽ ảnh hưởng tới thân thể, Linh Hà Đan lại dược lực âm nhu..........”
Lý Phù càng nghe càng cảm thấy đau đầu, hắn đối với đan dược cũng không có nghiên cứu nên nhất thời khó mà chọn được đan dược thích hợp. Nghe giải thích có vẻ Linh Hà đan là hợp nhất với hắn, dù sao hai loại khác đều ảnh hưởng không nhẹ tới cơ thể nhưng Linh Hà đan dược lực yếu, không biết có đủ để đột phá bình cảnh?
Đắn đo xoắn suýt không thôi thì nơi xa một trận cãi vã làm Lý Phù chú ý.
Trước hàng tủ gỗ, một tỳ nữ đang đau khổ giải thích mới một vị khách hàng trẻ tuổi.
Vị khách thật sự rất trẻ, chắc tầm ngang ngửa Lý Phù. Hắn ăn mặc bình thường, có tu vi luyện khí sơ kỳ, lúc này đang cầm một quyển sách không bìa cãi vá.
Đối diện vị tỳ nữ đáng yêu giống như sắp khóc tới nơi. Chuyện là vị khách nhân trẻ tuổi này muốn mua đan dược nhưng không đủ linh thạch, hắn nhất quyết muốn dùng một quyển sách nát để bù vào số linh thạch thiếu.
Vấn đề là sau khi đại sư của bản tiệm kiểm định thì cuốn sách gọi là Hoa gia Phù Lục bí truyền này hoàn toàn không đáng tiền. Ấy vậy mà thanh niên tự xưng Hoa Chúc này vẫn khăng khăng không chịu rời khỏi, nói cái gì mà bọn hắn có mắt như mù, bảo sơn trước mắt mà không biết.
Nhìn vào bộ dáng của thiếu niên họ Hoa có thể thấy được đan dược muốn mua vô cùng quan trọng với hắn, nằm ở thế không có không được.
Lý Phù nghe tới phù lục liền hứng thú, mang lòng hiếu kỳ tiến tới xem kỹ. Lúc này xung quanh chỗ đó đã tụ tập mấy người, hành động của hắn cũng không tỏ ra đột ngột.
Lại gần mới nhìn rõ, đấy là một cuốn sách da thú, từ đầu tới cuối nhăn nheo, thậm chí bìa sách còn mất từ bao giờ. Có người tò mò muốn xem nội dụng bên trong, Hoa Chúc cũng không cố kỵ mà tuỳ ý giở một trang cho mọi người cùng xem, nhìn biểu cảm vô cùng tự tin.
Lý Phù nhớ tới đủ loại cố sự các vị tiền bối vô tình nhặt được bảo vật liền chăm chú nhìn kỹ, không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền thất vọng tràn trề. Bên trên trang sách viết phương pháp luyện chế một loại phù lúc, chính là Hoả Cầu Phù!
Hoả Cầu Phù là loại phù lục phổ biến nhất, uy lực không mạnh nhưng giá cả không đắt, tu tiên giả nào trong túi cũng có vài ba tấm. Phương pháp luyện chế loại phù lục này căn bản là không cần mua, tuỳ tiện đều có thể tới tay, cuốn sách da này vậy ghi chép phương pháp luyện chế Hoả Cầu Phù, hiển nhiên giá trị không cao nổi.
“ Gia gia đã dạy bao nhiêu lần rồi! Đừng bao giờ nghĩ mình là thiên tử, đụng tý liền gặp cơ duyên.” Lý Phù cười cười, lắc đầu không thôi.
Sau chút chuyện không đâu, Lý Phù dứt khoát mua xuống Lưu Hà Đan với giá năm mươi viên hạ phẩm linh thạch. Giá này thực sự rất đắt, là ông cháu hai người Lý Phù dành dụm mấy năm nay mới có tới.
Nhưng đan này tác dụng hệ trọng, chỉ cần hắn đột phá luyện khí trung kỳ thì khả năng vẽ phù cũng sẽ nước lên mà thuyền lên. Đến khi đó còn sợ không kiếm được tiền?
Mấy ngày tiếp theo Lý Phù chuyên tâm tu luyện cầu đột phá, Lý Thiên Lâm sau khi từ biệt Lý Phù liền đến Phủ Thành Chủ ghi danh, cung cấp pháp lực để người luyện bảo.
Hôm nay Lý Phù đang hấp thu thiên địa linh khí chợt trong lòng khẽ động, trực tiếp đổ Lưu Hà Đan vào miệng. Đan vào nóng như lửa, chảy xuống họng lại lạnh như băng, hoá thành bàng bạc linh khí chạy xuyên tứ chi.
Cơ thể hắn run lên từng đợt, trên mặt hắc bạch nhị khí lưu chuyển không ngừng.
Không biết qua bao lâu, trong đầu rắc một tiếng như thiên phạt. Lý Phù khuôn mặt ửng đỏ phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc lại vui mừng như điên.
“ Luyện Khí trung kỳ đã thành!” Lý Phù thở ra một hơi dài sương trắng, cảm nhận toàn thân lực lượng mà vui mừng khôn xiết. Bước tiến không lớn nhưng hắn đã trên tiên lộ bước ra một bước đầu tiên.
Lý Phù biết bây giờ không phải lúc vui mừng, cố gắng đè ép kích động trong lòng, tĩnh tâm cảm nhận. Lúc đầu hai tai ong ong, song mục nhắm chặt đen kịt, dần dần xung quanh sáng tỏ, cảnh tượng trong phòng hiện rõ mồn một. Đáng nói là lúc này Lý Phù đang nhắm mắt, hắn quan sát không phải bằng mắt mà bằng ‘ý chí’.
Đầu đau như búa bổ, cảm giác như đầu sắp căng bạo, Lý Phù lại nghe rắc một tiếng trong thiên không, ‘tầm nhìn’ chớp mắt tăng lên gấp bội. Một khắc trước chỉ có thể nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, khắc sau cảnh tượng trăm m xung quanh đã rõ mồn một.
“ Là Thần Thức!” Lý Phù hưng phấn, hắn chờ ngày này rất rất lâu rồi.
Thần thức chính là ‘ý chí’ ngưng thực mà thành, có thể thay thế tai mắt, tăng cường giác quan tu tiên giả. Tu tiên giả từ luyện khí trung kỳ trở nên mới có thể hình thành thần thức, có thứ này trong tay dù chiến đấu hay luyện khí, vẽ phù đều dễ dàng hơn nhiều.
Lại tinh tế cảm nhận, nhiều thứ vốn mờ mờ ảo ảo bỗng chốc rõ ràng hơn. Trăm mét bên ngoài trên một chiếc lá hai con kiến đỏ đang hung ác liều mạng, sâu trong lòng đất một hạt mầm vừa nứt ra khe nứt đầu tiên, màu xanh le lói có thể nhìn rõ, hương hoa ngoài vườn vượt qua khoảng cách vật lý mà ngào ngạt khắp khoang mũi,…. Cứ như lấy hắn làm trung tâm, bên trong quả cầu không gian bán kính 100m không có thứ gì có thể thoát khỏi hắn nhận biết, cảm giác thần kỳ này không phải có thể dùng lời nói để miêu tả.
Nhưng Lý Phù có một khúc mắc! Không phải luyện khí trung kỳ thần thức có thể truyền xa 10 trái phải thôi sao? Sao thần thức của hắn lại có khả năng phóng ra trăm mét khoảng cách?