"Nương nương, ngươi sẽ phải hối hận."
Đông Thanh đứng dậy, rời khỏi Hoàng cung, chết tiệt, làm hại nàng một chuyến tay không, vốn tưởng rằng Phượng Thiên Vũ đại náo Hoàng cung Nhật Viêm quốc, lúc trước còn phế đi Nhị hoàng tử, sẽ khiến cho Hoàng Hậu ghi hận trong lòng, không nghĩ tới nàng ta lại nhát gan như vậy!
Nhìn Đông Thanh rời đi, Mạc Thanh Yên cười nói: "Muốn kéo theo ta xuống nước sao, ngươi vẫn còn non lắm!"
Một người thiếu kiên nhẫn như ngươi mà muốn làm đối thủ với nàng ta sao, nàng không ngu đến mức chỉ vì một viên đan dược mà làm hại đến mình!
Nhưng chính Mạc Thanh Yên lại không biết, vào lúc nàng đem Đế Dạ Hiên cùng Phượng Thiên Vũ nhốt vào địa lao kia cũng đã đắc tội đến bọn họ rồi!
. .
Phượng Thiên Vũ cùng Đế Dạ Hiên, Mộc Thương về tới phòng trọ.
Trong sân có mấy người đang đứng chờ, mặt mày ủ rũ rốt cuộc cũng đã tươi tỉnh hơn rồi.
"Nha đầu."
"Tiểu thư, người trở về rồi?" Thanh Ngư nhìn Mộc Thương đứng bên cạnh sững sờ hỏi: "Tiểu thư, hắn là?"
Người này thật là dễ nhìn nhưng tại sao tai lại dài như vậy, chẳng lẽ lại thêm một Siêu Thần Thú nữa ư?
"Hắn là Tinh linh." Phượng Thiên Vũ chỉ nói một câu, liền đi thẳng vào vấn đề!
"Mẫu thân."
Khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng của Tuyết Ảnh hiện lên nụ cười, đột nhiên, cái mũi trên không hít hít hít hít, sau đó nhìn vào Phượng Thiên Vũ quát lên: "Đi ra."
Tất cả mọi người sững sờ, tiểu công tử lại bị sao đây?
Chỉ có Đế Dạ Hiên và Phượng Thiên Vũ mỉm cười, tiểu tử này mũi thật thính nha!
Phượng Thiên Vũ đem Viêm từ trong không gian đi ra, Hàn Duệ nhìn qua Viêm, khẽ thở dài, haizaaa, nha đầu, ngươi thật đúng là nghịch thiên mà, lại là một Thần Thú!
"Tiểu thư, đây là…?" Thanh Ngư cười hỏi, ma thú này trông thật đáng yêu nha!
Ngay lúc này, Kinh Lôi trong tay áo của Tuyết Ảnh liền biến trở về bản thể, nhìn qua thật uy phong lầm liệt, cất giọng hỏi: "Hỏa Kỳ Lân - Viêm, ngươi sao lại ở đây?"
Viêm cũng biến trở về bản thể, hất đầu, trả lời bằng giọng điệu cao ngạo nhất: "Ngươi quản ta!"
Cứ như vậy, trong một cái sân nhỏ, hai Thần Thú ngồi nói chuyện phím, tâm tình Phượng Thiên Vũ vốn đã không tốt, dẫn theo một cái bóng đèn 1000W, giờ nàng chẳng có tâm trạng mà nghe hai con ma thú đấu võ mồm đâu!
"Cảm ngươi đang cảm thấy rất oai phong sao? Có phải hay không?" Phượng Thiên Vũ lạnh lùng nói, Viêm vô ý thức rùng mình một cái!
Nữ nhân này làm sao vậy?
Người đời nói quả nhiên không sai: lòng của nữ nhân như mò kìm dưới biển a!
Kinh Lôi cũng không phải là dạng đần như Viêm, nghe xong liền hiểu ra ngay, vội vàng chạy vào không gian của Đế Dạ Hiên, đây mới là nơi an toàn nhất a!
"Ảnh nhi, ngươi có biết không, xuýt chút nữa mẫu thân bị nó thiêu cháy đó!" Phượng Thiên Vũ ủy khuất nói, lúc này là nàng nói thật đó, các bạn đọc cũng làm chứng nha, nàng thề nàng không có nói lung tung a!
Thất Dạ vừa mới tỉnh ngủ, nghe xong liền sửng sốt, máy móc nhìn về phía Viêm, móng vuốt mập mập dựng thẳng đứng lên: "Đại ca, ngươi khá lắm, ngươi chuẩn bị được Tiểu Bạch chỉnh đốn rồi a!"
Lòng Hàn Duệ, Thanh Ngư, Mạc Sầu ngổn ngang trong gió, từ khi nào mà nàng chịu ủy khất để cho người ta thiêu cháy chứ! Không phải bên cạnh còn có Quốc Sư đại nhân hay sao, nhất định là có ẩn tình khác, với tình hình bây giờ, điều chính xác nhất đó là nên trầm mặc a, trầm mặc là tốt rồi!
Đây là lần đầu tiên ba người cùng chung một lí tưởng, vì vậy lần đầu, ba người ăn ý phối hợp đứng yên tĩnh, còn về phần Mộc Thương, vốn dĩ trước giờ là khối băng a!
"Rất tốt." Tuyết Ảnh bày ra chiêu thức, hắn đương nhiên biết rõ mẫu thân không phải là người chịu thiệt thòi, nhưng nếu mẫu thân muốn diễn, đương nhiên hắn phải phối hợp với mẫu thân rồi!
"Không phải đâu, không phải, ngươi hãy nghe ta giải thích đã, sự tình không phải như thế đâu, chính nàng muốn đánh với ta cơ mà!" Viêm cũng không ngốc lắm, nhìn thấy Tuyết Ảnh hắn cũng hiểu được câu nói ý tứ lúc trước mà Phượng Thiên Vũ đã từng nói với nói: coi chừng bị người ta đánh chủ ý, lúc đó ta sẽ không quản đâu!
Giời ạ! Sao số phận nó hẩm hiu như thế này a!
Đế Dạ Hiên thấy nàng cao hứng đùa giỡn, cũng không nói thêm cái gì, đột nhiên cảm nhận được một đạo khí tức quen thuộc bay tới, Đế Dạ Hiên liếc nhìn những người trong sân, rồi cất bước đi ra ngoài!
"Vậy thì thế nào, đả thương mẫu thân, không muốn chịu phạt sao?" Tuyết Ảnh khí phách nói, bày ra tư thế chuẩn bị lâm trận!
Viêm tất nhiên là không dám động thủ với Tuyết Ảnh, hóa thành màu sắc tự vệ (hóa thành nhỏ lại, ở mấy chương đầu tiên có nói qua đạt đến cấp bậc Thần Thú có thể tùy ý biến thành to nhỏ), chạy trốn, vừa trốn vừa nói: "Nếu không phải nhờ ta, nàng sao lại tiến cấp được!"
Giờ phút này ba người đang im lặng bỗng nhiên hóa đá, tiểu thư, người không muốn cho chúng ta sống nữa đúng không?
Mới đi có vài ngày, lại tiến cấp nữa rồi!
"Sư phụ, hiện tại ta muốn đi luyện đan, ngày mai bắt đầu thi đấu rồi, đồ nhi nhất định sẽ đến đúng giờ." Ngay lúc ba người đang hóa đá, âm thanh nhàn nhạt của Phượng Thiên Vũ truyền đến.
Lần này vội vàng từ Tinh linh tộc trởi về đúng là có việc quan trọng phải làm, ngày mai cuộc thi đấu đan dược bắt đầu, nàng đã đáp ứng sư phụ làm sao có thể quên được!
Hàn Duệ nghe thấy vậy, trên mặt liền nở ra nụ cười: "Nha đầu, ngươi đi đi, ngày mai sư phụ chờ ngươi ở đấu trường."
"Thanh Ngư, từ giờ cho đến ngày mai, bất luận kẻ nào cũng không được đến quấy rầy ta."
"Dạ, tiểu thư." Thanh Ngư cùng Mạc Sầu nhìn nhau, cung kính trả lời.
Cứ như vậy, Phượng Thiên Vũ đem bản thân nhốt vào trong phòng, Tuyết Ảnh thì hung hăn đánh vài cái vào Viêm, biết mẫu thân luyện đan cần được yên tĩnh, cũng không náo loạn nữa, yên lặng ngồi trong sân, ngẩng đầu nhìn trời, mong chờ thời gian Độ Kiếp nhanh nhanh tiến tới!
. . .
Vẫn bên bờ sông Đinh Lam, một bóng dáng oai hùng đứng nhìn dòng sông, nhìn những làn sóng lăn tăn gợn nhẹ trên mặt nước, đôi mắt màu đen lạnh lùng sâu không lường được làm cho người ta không thể đoán ra hắn đang suy nghĩ điều gì.
"Tìm Bản Đế là có chuyện gì?" Đế Dạ Hiên nhìn dòng sông, cất giọng hỏi.
Âm thanh vừa dứt, nước sông cuồn cuộn đứng lên, một cái đầu người từ trong nước xuất hiện, một đầu tóc đỏ rực, tướng mạo xinh đẹp, hạ thân trầm ở dưới nước, cúi đầu cung kính đáp: "Đế Quân, Thiếu chủ của U Minh ảo cảnh đã xuất quan, đã tiến vào Ác Ma Thâm Uyên, đang cùng Minh U thương nghị, bọn họ chưa từng gặp Đế Quân, vì thế lần này tới là phát thiếp mời, muốn mời Đế Quân đến."
Hồng Yêu nói xong, trong lòng âm thầm chửi mấy vị trưởng lão của ma giới đến chục lần, chết tiệt, rõ ràng lúc oẳn tù tì là nàng thắng, cuối cùng lại vẫn bắt nàng đi, chơi ăn gian!
"Uyên Vương cùng Thiếu chủ của U Minh ảo cảnh thật biết cách đùa, phụ hoàng cùng mẫu hậu của Bản Đế vì phong ấn bọn họ mới bị băng phong, bây giờ lại muốn mời Bản Đế, Hồng Yêu, mấy vị Trưởng lão nói thế nào?"
"Đế Quân, các vị Trưởng lão nói hết thảy đều do Đế Quân định đoạn!"
"Hồng Yêu, từ chối bọn hắn, nói Bản Đế đang bế quan." Đế Dạ Hiên lạnh lùng nói, khi phụ hoàng cùng mẫu hậu phá bỏ được phong ấn, cũng chính là thời điểm hắn sẽ đối phó với U Minh ảo cảnh cùng Ác Ma Thâm Uyên !
"Dạ, Đế Quân." Hồng Yêu cung kính nói.
"Ngươi đi về trước đi, không được bại lộ thân phận của Bản Đế."
Nha đầu còn chưa biết thân phận của hắn, về sau hẵn nói với nha đầu đi, bằng không thì lại hù đến nha đầu mất!
Hồng Yêu khẽ cười một tiếng: "Dạ, Đế Quân, thuộc hạ xin cáo lui."
Hồng Yêu nói xong, đầu chìm vào trong nước, nàng không nghĩ tới, Đế Quân luôn luôn vô tâm lãnh tình như vậy cũng sẽ để ý đến một người, thật là chuyện lạ có thật a, xem ra nàng phải nhanh chóng đi về tìm mấy vị trưởng lão bát quái một chút mới được!
Nhìn dòng sông dần dần trở về yên tĩnh, hai mắt Đế Dạ Hiên nhíu lại, trong lòng thầm nghĩ: "Chắc cũng phải quay về Ma giới một chuyến, Thập Phương thế giới bây giờ cũng đã khá yên ổn rồi, nếu tiếp tục lung lay như mấy ngàn năm trước thì hắn phải nhanh chóng thu thập được Thần Ma lệnh, Uyên Vương, bị phong ấn lâu như vậy, lòng tham của ngươi vẫn chưa suy giảm sao!"