Hiệp hội đan dược Nhật Viêm quốc, sáng sớm đã đông nghịt người .
Phượng Thiên Vũ cùng Tuyết Ảnh lười biếng ngồi trên ghế, hôm qua một đêm không ngủ, thật là mệt mỏi a!
"Nha đầu, nàng buồn ngủ sao?"
Hôm nay, Đế Dạ Hiên một thân áo bào màu trắng hình trăng lưỡi liềm, khuôn mặt như trích tiên được ẩn dấu dưới lớp mặt nạ hình trăng khuyết chỉ lộ ra cặp môi mỏng khêu gợi cùng đôi mắt thâm thúy như mực, trên người tản ra một cỗ khí lành lạnh!
Phượng Thiên Vũ nhẹ dựa vào trên người hắn, nỉ non nói: "Ừ, thật mệt!"
Nữ hoa si đúng là không chỗ nào mà không có mà, mới đây chúng quanh còn yên tĩnh, vậy mà trong nháy mắt đã ồn ào, chật ních người, mà điều quan trọng đó là người ngồi đây toàn bộ đều là nữ a!
"Dạ Hiên, sức quyến rũ của chàng thật là lớn!" Phượng Thiên Vũ trừng mắt nhìn nhìn chung quanh, không nhanh không chậm nói!
"Nha đầu, đến lượt nàng rồi!" Đế Dạ Hiên vỗ vỗ bờ vai nhỏ nhắn, ôn nhu nói!
Ngay sau đó, liền nghe được một tiếng: "Thành viên của tổ thứ hai lên đài tỷ thí!"
Trận đấu đan dược được chia làm mười tổ, mỗi tổ có hai mươi người, hai mươi người sẽ thi đấu với nhau chọn ra một người đứng đầu, tiếp tục tiến vào cuộc tỉ thí thứ hai, ba người đứng đầu trong top thứ hai sẽ bước vào trận thứ ba để phân chia ngôi vị!
Phượng Thiên Vũ đứng dậy, bước lên đài, tiến vào vị trí của mình, trên bàn được đặt một ít dược liệu cùng một đan đỉnh, yêu cầu của cuộc tỉ thí đầu tiên đó chính là luyện chế nhị giai Dũ Hợp đan.
Phượng Thiên Vũ đem dược liệu bỏ vào trong đan đỉnh, bá một cái, ngón tay bắn ra, một chuỗi ngọn lửa bay đến đan đỉnh, cháy lên!
Thời gian là một nén hương, sau khi luyện chế thành công sẽ phải mang đan dược của mình đưa lên cho ban giám khảo, nếu trong thời gian một nén hương người nào không luyện chế thành công tất nhiên là sẽ bị loại, tự động rút lui. Ban giám khảo sẽ hội ý quyết định người chiến thắng!
Phượng Thiên Vũ cũng không lo lắng, đối với việc luyện đan nàng rất có lòng tin vào mình... !
Đúng là trời không phụ lòng người, sau một nén hương, đại diện ban giám khảo đứng lên công bố, tổ thứ hai, người thắng cuộc là Phượng Thiên Vũ!
Kết quả vừa được công bố, một nữ tử bất mãn nói: "Sao nàng ta có thể đứng nhất được, nói không chừng đã dùng thủ đoạn rồi, lớn lên trông như hồ ly tinh, thật không khác gì với kỹ nữ, nói không chừng chính là dùng tiền của vị công tử kia để đi cửa sau!
Hai mắt Phượng Thiên Vũ nhíu lại, nhìn nữ tử đang đố kị kia, nàng còn chưa kịp động thủ, đã nghe được một tiếng hét thảm thiết!
"Ngươi, ngươi... Ngươi tại sao có thể..." Người vừa hét lên chính là nữ tử nhục mạ Phượng Thiên Vũ, đang sợ hãi lui về đằng sau. Tuyết Ảnh từng bước từng bước tiến về phía trước, vừa nãy hắn còn chưa kịp động thủ đã bị Quốc Sư vượt mặt rồi!
Tất cả mọi người nhanh chóng nhìn về nơi này, những lời của nữ tử kia bọn họ cũng nghe rõ, không biết nữ nhân này có mắc bệnh ngu ngốc không mà dám nói bậy như vậy? Đan dược đều được tự tay luyện chế từ trong đan đỉnh trước mắt mọi người, thua chính là thua, lại còn nhục mạ Phượng cô nương, nhất định là ghen ghét dung mạo của Phượng cô nương đây mà, bị đánh là đáng đời rồi!
"Đợi một chút” Trên bục một vị lão giả cất tiếng nói.
Tuy rằng hắn cũng bất mãn với những lời nói này, nhưng dù gì hôm nay đang là trận thi đấu, nếu giết người ở trước mắt bọn họ, sự việc này đồn ra sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của hiệp hội!
"Vị cô nương kia, ngươi không phục ở chỗ nào, đan dược của Phượng cô nương được dung hợp chuẩn xác đến 100%, cũng là đan dược thượng phẩm, cô nương mau đi xin lỗi người ta đi!"
"Đã muộn!" Phượng Thiên Vũ cất giọng nói, sau đó bước lên, đi đến trước mặt vị lão giả kia, cất tiếng hỏi: "Người ta đánh ngươi một bạt tai sau đó cúi đầu xin lỗi, ngươi sẽ bỏ qua sao?"
"Cô nương, cái này..." Vị trưởng lão ấp úng trả lời, ý tứ của Phượng cô nương đương nhiên hắn hiểu, ai da, thật khó xử cho hắn mà, vị cô nương này là người được hiệp hội coi trọng nhất, nếu cứ đắc tội như vậy, thế nào hội trưởng cũng sẽ lại giáo huấn hắn nữa a!
"Phượng cô nương, ngươi muốn thế nào mới nguôi giận a?" Lão giả bất đắc dĩ hỏi, nhìn nữ tử lỗ mãng đang đứng ở bên kia, thở dài, chỉ mong nàng ta có thể làm cho Phượng cô nương nguôi giận a!
"Ngươi đừng mà không biết xấu hổ, nói cho ngươi biết, bổn cô nương là người của Mục gia tại Nhật Viêm quốc, ngươi tốt nhất là không nên so đo, bằng không thì bổn cô nương sẽ làm cho ngươi không bao giờ được bước chân vào Đế đô này nữa đâu." Ngữ khí cao ngạo của nữ tử tiếp tục phát huy, lại không phát hiện ra ánh mắt củaTuyết Ảnh càng ngày càng trầm xuống!
"Mục gia?"
"Ha ha, ngược lại hôm nay bổn tọa muốn nhìn xem Vũ nhi đả thương ngươi, mấy người Mục gia của các ngươi sẽ làm thế nào?" Âm thanh cực kì bá đạo của Đế Dạ Hiên vang lên, từng bước đi về phía Phượng Thiên Vũ, bước chân nhẹ nhàng di chuyển, như trích tiên rơi vào phàm trần!
"Công. Công tử. Ngươi là ai?" Âm thanh của nữ tử run rẩy, tuy rằng vị công tử này đeo mặt nạ, nhưng nhìn bề ngoài đã có thể đoán ra thân phận bất phàm của hắn, người như vậy nàng phải cư xử thật tốt a .
"Đùng. Đùng."
Hai tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên, Phượng Thiên Vũ lắc lắc tay, nhìn nữ tử bị đánh đang nằm ôm mặt trên mặt đất, lấy ra Thí Huyết, chà chà vào mặt nàng ta: "Ngươi biết không, cái thanh đao này của ta đã từng chặt đi một đôi tay rồi đấy, hôm nay ngươi có muốn thử một chút không?"
Thí Huyết lạnh lẽo, Phượng Thiên Vũ vô tình, nữ tử nằm trên mặt đất sợ hãi run lên lẩy bẩy!
"Công tử, cứu ta." Nằm trên mặt đất, nữ tử ủy khất nhìn Đế Dạ Hiên cầu cứu, thanh âm kia khiến Phượng Thiên Vũ nổi da gà !
"Đầu óc ngươi có bị làm sao không? Hắn không có giết ngươi là may mắn lắm rồi, ngươi còn muốn hắn cứu ngươi?" Lỗ mũi Tuyết Ảnh chỉ lên trời, châm chọc nói ra, nữ nhân này đúng là không có đầu óc thật rồi, giết nàng thật có lỗi với đôi tay của hắn a!
"Ai dám động đến Dung nhi?" Một giọng nói vang tới, một đoàn người rất nhanh chạy đến trước mặt Phượng Thiên Vũ!
Nhờ sự giúp đỡ của người khác, Mục Dung rốt cuộc cũng đã đứng lên được. .
Nàng thoáng cái chạy đến bên người vừa cất tiếng nói kia.
"Phụ thân, mau cứu nữ nhi, nàng muốn giết nữ nhi."
Hai bạt tai vừa rồi của Phượng Thiên Vũ quả thật sử dụng khá nhiều sức lực.
Hai bên mặt của Mục Dung đều được in đậm năm đầu ngón tay đỏ rực, khuôn mặt vốn dĩ đã khó nhìn nay càng thêm khó coi.
Nhìn vào nàng đúng là, muốn có bao chật vật là có bấy nhiêu mà, đâu còn như lúc đầu cao ngạo hống hách.
Mục gia chủ đau lòng nhìn nữ nhi của mình biến thành bộ dạng như vậy, nổi bật nhất chính là dấu ấn hai bàn tay đỏ rực nằm trên mặt, lửa giận phủ lên đôi mắt, mặc dù nữ nhi của hắn tướng mạo tuy không tốt lắm, nhưng tuổi trẻ đã là trung cấp Dược Chủ, hắn làm sao có thể để cho người ta đánh nữ nhi của hắn thành cái dạng này, cái này không phải là trược tiếp coi thường uy danh của Mục gia hay sao? Không phải là gián tiếp tát vào mặt của Mục gia hay sao? Hôm nay, hắn không hảo hảo giáo huấn cái nữ nhân này, hắn thề hắn sẽ không còn là gia chủ của Mục gia, là người của Mục gia nữa!
"Thế nào, ngươi là phụ thân của nàng ta sao?" Phượng Thiên Vũ không mặn không nhạt hỏi, nhìn khí thế trên người hắn quả thật không nhỏ, chắc cũng như nàng đều là Trung cấp Linh Tông, thảo nào Mục Dung lại kiêu ngạo như vậy, hóa ra là có một phụ thân thực lực cũng cường hãn a!
"Nếu như bây giờ ngươi cuối đầu xin lỗi Dung nhi, ta có thể tha cho ngươi lần này, bằng không thì, hôm nay ngươi đừng hòng rời khỏi nơi đây". Mục gia chủ nói xong, phóng xuất linh lực uy áp, hắn sẽ phải giáo huấn nữ nhân này một chút, cũng chỉ là dạng ngựa non háu đá mà thôi, hắn đã là trung cấp Linh Tông, để xem nàng ta có dám lớn tiếng được nữa không?
Đứng trước uy áp của hắn mà sắc mặt của Phượng Thiên Vũ lại không chút biến hóa, Mục gia chủ đen mặt, nhanh chóng sử dụng linh lực để dò xét, khiếp sợ, hắn cũng không thể nào dò xét được thực lực của nữ nhân đứng trước mặt này, chỉ có hai khả năng mà thôi, một, đó là thực lực cao hơn hắn rất nhiều, hai, đó là không có linh lực, hắn càng không tin một nữ nhân trẻ tuổi như vậy, thực lực lại hơn hắn như thế!