Phùng Tràng Nhập Diễn

Chương 71

Offical weibo của Bạch Mã điện ảnh đăng bài thông báo Trần Cách chấm dứt hợp đồng vì đã hết kỳ hạn hợp tác.

Cảm ơn nàng vì thời gian vừa qua đồng hành, mong tiền đồ Trần Cách thêu hoa dệt gấm.

Trần Cách biết Bạch Mã dùng lý do này là để công chúng không suy diễn thành mình vừa mới đạt được một chút thành tựu đã trở mặt, bỏ đi ăn máng khác cao sang hơn.

Đây xem như là món quà cuối cùng  Bạch Mã dành tặng cho nàng.

Trần Cách share lại bài viết này về trang cá nhân.

Mộc Các 0411: 【 Cảm ơn đã bầu bạn 】

Sau khi tin Trần Cách rời Bạch Mã được công bố rộng rãi, võng hữu bắt đầu xôn xao bàn tán nàng sẽ đầu quân về công ty nào, đặc biệt là ở những trang chuyên về điện ảnh. Khá đông cho rằng đáp án rất có thể là Bác Triển, dù gì "Ước nguyện vị thành niên" cũng là trọng điểm đầu tư của Bác Triển trong năm nay.

Đương nhiên bên cạnh những bình luận đồng tình, vẫn có rất nhiều kẻ ùa vào châm biếm.

【 Bình luận này là của fan Trần Cách à? Đừng mơ ngủ nữa có được không? Trần Cách có tu mười kiếp cũng không chạm tới đẳng cấp diễn viên Bác Triển. Nực cười, đúng là đũa mốc đòi chòi mâm son】

【Phụt, ngủ mơ bay lên tới nóc nhà luôn, xuống đi bạn ơi. Fan T.C có bản lĩnh gì không rõ, nhưng mơ mộng hão huyền thì đúng là số một *bái phục*】

【 Xin hỏi công tắc AC của fan Trần Cách hỏng hết rồi sao? Lúc clip tẩy trắng cho Trần Cách được tung ra, các ngươi điên cuồng ùa vào weibo Bạch Mã nhục mạ lão bản như thế nào, vui lòng kỹ lưỡng nhớ lại. Nháo đến như vậy thì công ty nào chịu nhịn nhục giữ cô ta ở lại? Nói không chừng là bị đuổi đi. Fan cũng như idol, một bên vô danh, một bên vô sỉ. 】

【 Người chị em bên trên nói rất đúng, rất khó không tán đồng. 】

Coo Coo nhìn những bình luận kiểu này nhiều đã thành quen, trừ một số bài đặt điều xúc phạm trầm trọng còn đi vào phản hắc, bằng không chỉ lẳng lặng bấm report.

Nhớ lại lúc trước khi Trần Cách còn là diễn viên tuyến mười tám làm gì có ai thèm hắc nàng? Chủ yếu là thấy nàng đẹp, lại xào cp với một tỷ tỷ khác đẹp không kém thì cắn một chút cho vui, bầu không khí hòa thuận vui vẻ. Bây giờ thì khác, sự nghiệp ngày càng phát triển đi lên, fan mới kết nạp nhiều như vũ bão, dĩ nhiên điều này khiến cho nhiều nhà khác bị mất tài nguyên đỏ mắt không vui, muốn kéo chân để nàng thất thế. Nhưng Coo Coo vẫn thực vui vẻ, đó là dấu hiệu cho thấy Trần Cách nổi tiếng rồi, phận làm fan chỉ cần tùy tiện report là xong việc.

Bởi vì fan biết, tiểu bảo bối nhà mình như cũ vẫn một bộ dạng khiêm tốn.

Nàng như cũ sẽ đến góp mặt buổi livestream của Nhậm Nghiên nếu hôm đó hỗ trợ bán nông sản, ngây ngốc ấp củ khoai lang bằng hai tay vừa ăn vừa ngẩn người; khi Nhậm Nghiên đọc comment trêu của fan lên sẽ chỉ biết cúi đầu cười ngượng, cuối buổi sẽ luôn nán lại cảm ơn fan tới mấy lần, không quên kêu gọi mọi người ủng hộ bà con nông dân. Cũng như cũ không yêu chơi weibo, nhưng sẽ thường xuất hiện trong ảnh mà Lâm Ân, Tô Phóng cùng các đồng nghiệp khác đăng trong vòng bạn tốt, làm Coo Coo thút thít sục sạo khắp internet tìm tung tích của nàng.

Nàng như cũ thích trang điểm nhẹ, khi chụp ảnh chung như cũ thích nép vào một góc, không tranh spotlight của ai.

Nụ cười thanh thuần và ánh mắt trong veo chưa bao giờ thay đổi, trước sau như một.

Fan biết Trần Cách đang kiên định bước về lý tưởng của mình, bao nhiêu nước bẩn kéo chân, bao nhiêu lời gièm pha chửi rủa cũng không thay đổi được sơ tâm chân thật của nàng.

Càng không thay đổi được chuyện nàng im lặng dùng thực lực vả mặt anti fan.

Rốt cuộc đến ngày "Ước nguyện vị thành niên" công chiếu.

Có lẽ là bởi tình tiết vụ việc Nguy Linh Ngọc bẻ ngoặt quá bất ngờ, tạo thành lực ảnh hưởng kinh dị chấn động toàn bộ internet, từ diễn viên chính đến biên kịch đều bị đẩy ra đầu sóng ngọn gió, khiến cho bộ phim này gây được tiếng vang áp đảo hẳn những bộ phim khác ra mắt cùng thời điểm.

Offical weibo của Bác Triển share bài thông báo lịch chiếu chính thức bên trang của "Ước nguyện vị thành niên" về, chỉ tag mỗi Trần Cách vào. 【 Ủng hộ người nhà *nháy mắt*】

Cả bầy Coo Coo suýt xỉu.

【 A a a a đây là ám chỉ sao?! 】

【 Quá đột ngột! Thật sự đầu quân Bác Triển?? 】

【 Trời má trời má trời má bồ câu quá trâu bò rồi! Alo alo, anti ơi bị vả mặt có đau không? 】

Siêu thoại Trần Cách hoan thiên hỉ địa ăn tết sớm, anti fan đồng loạt lặn mất dạng, giống như bị câm điếc tạm thời.

Hỷ sự làm Coo Coo mừng rỡ như điên vẫn còn tiếp tục.

"Ước nguyện vị thành niên" ẵm gọn gần ba trăm triệu ngày công chiếu đầu tiên. Bộ phim tâm lý giật gân này khéo léo lồng ghép thông điệp về tình bạn, lẽ phải vào nội dung, đồng thời lên án bạo lực gia đình, bạo lực học đường, khiến người xem không thể rời mắt một giây. Topic về phim trên các diễn đàn điện ảnh lớn nhỏ khắp weibo nhanh chóng lên men.

Thành tích khả quan như vậy khẳng định không chỉ có trong vòng fan đi xem, người qua đường bình thường bởi vì bị độ hấp dẫn của trailer thuyết phục đến rạp coi xong rồi, lúc về lập tức làm công tác tư tưởng, một hai bắt ép bằng hữu đi xem nếu không "nửa đời còn lại của ngươi đều bị lãng phí, ngu ngốc", chưa kể độ thảo luận cực cao khiến cho ai cũng khó mà bàng quan.

Thậm chí trên mạng còn phát sinh cá cược, thách thức ai gan lớn xem rồi thì show cuống vé, cơ bản là bởi những tình tiết giật gân trong phim quay quá chân thực, hành hạ không ít trái tim bé bỏng của võng hữu.

【 Ta và bạn trai cùng đi xem phim, từ đầu đến cuối bạn trai ta cũng không dám hé con mắt, cả người rút lại co quắp trên ghế, hơn nữa lúc Trần Diệu gϊếŧ người còn hoảng loạn tung hết bắp rang lên người...... Xin hỏi có cách nào cứu chữa hay không? 】

【 Bạn gái ta trong lúc xem phim cắn ngấu nghiến đường hai nữ chủ tới hôn mê, hiện tại đã trở thành thành viên chủ lực trong đại đội phản hắc cho cp truyện cổ tích Grim】

【 Nói thảm vẫn là cẩu độc thân thảm, ta đi xem một mình, vốn dĩ rất có tự tin, can đảm có thừa, kết quả mỗi lần nhạc rền lên đều bị đại ca bên cạnh 'ai nha má ơi' làm cho giật mình, ta không phim dọa mà lại bị hắn dọa cho tim thòng......】

Review vui nhộn rất nhiều, mà bình luận phân tích kỹ lưỡng về chất lượng phim cũng nhiều không kém.

Người yêu điện ảnh nói chung và người hâm mộ Lạc Tĩnh Dực nói riêng đều vui mừng, Lạc đại biên kịch vẫn duy trì phong độ ngời ngời, hơn nữa mỗi lần đều có đột phá. Bộ phim lần này xin được chấm điểm "cực phê"

【 Kể từ khi biết được dung mạo thật của Lạc lão sư, ta hết cách đánh giá bình luận khách quan. Rõ ràng có thể dựa vào ngoại hình mà sống ung dung, lại một mực giấu tiệt khuôn mặt, nhiều năm như vậy chết sống dựa vào tài hoa kiếm cơm. Không chỉ ăn thành phú ông, còn gom được thật nhiều người ngưỡng mộ trung thành. Riêng điểm này đã đủ làm ta bội phục, tạm thời mị lực của Lạc lão áp đảo tác phẩm của nàng 1-0, chờ kịch bản tiếp theo của nàng ra lò lại tính tiếp a  *ôm quyền*】

【 Khách quan mà nói, không khí Lạc lão sư xây dựng xuyên suốt kịch vẫn chắc tay như trước, sắc bén lại nhân văn. Có thể thấy nàng luôn giữ nguyên tắc nhất quán, tuyệt đối không vì doanh thu mà nhồi nhét thủ thuật rẻ tiền để chạy theo thị hiếu khán giả, nhưng vẫn có thể chân chính thuyết phục trái tim những người xem phim, tựa như khuôn mặt xinh đẹp của nàng vậy *xấu hổ*】

【 Lại nói tiếp tới Trần Cách. Không ngờ Trần Cách cho ta kinh hỉ lớn đến như vậy, trước đó cả ngày lên hotsearch vì những chuyện tầm phào không đâu, không chỉ ta mà rất nhiều người đều phản cảm kiểu pr thô thiển này, nếu không phải vì đây là phim của Đào đạo và Lạc lão sư, ta tuyệt đối không tiếp tay cho pr bẩn. Nào có dè diễn xuất của Trần Cách đã đập tan mọi thành kiến, có những phân đoạn nàng diễn tốt tới nỗi cả rạp phải nổi da gà, não bộ ta đình chỉ hoạt động, chỉ có thể liên tưởng tới hai chữ "thiên tài" để hình dung. Trên người nàng tựa hồ có một loại sức dãn vô hạn, có thể mở cửa nghênh đón nhân vật bước vào dung nhập. Nghe câu " Đây là diễn viên ông trời bắt ăn chén cơm tổ nghiệp" đến nhàm, bây giờ ta mới hiểu câu này có thể áp dụng cho ai rồi. Chính là Trần Cách】

【 Đây là diễn viên, chân chính là diễn viên, hy vọng dàn lưu lượng hiện nay nhìn tấm gương này mà xấu hổ, về học lại diễn xuất đi. Từ nay tại hạ tâm phục khẩu phục. Mong chờ các tác phẩm tiếp theo của Trần Cách.】

【 Tích lũy thêm vài năm kinh nghiệm, Trần Cách chắc chắn có thể trở thành cánh chim đầu đàn cho thế hệ hoa đán mới. 】

【 Hối hận vì mình đã hoài nghi khả năng diễn xuất của Trần Cách. Mong nàng về sau tiền đồ vô lượng, cống hiến thêm nhiều tác phẩm hay a. 】

【 Nữ diễn viên xuất sắc nhất Kim Kê kỳ này ấn định rồi. 】

......

Xem xong suất muộn nhất, Trần Cách cùng Lạc Tĩnh Dực ra khỏi rạp, trở lại xe.

Bởi vì không muốn lặp lại vết xe đổ, hai ngươi không ai bảo ai đều nhớ kỹ phải kéo màn che, hơn nữa còn cẩn thận ngồi vào hàng phía sau.

Lạc Tĩnh Dực rút khăn giấy đưa cho Trần Cách. Trần Cách ngượng ngùng nhận lấy, thanh thanh nói "Cảm ơn", đem nước mắt nước mũi trên mặt lau đi.

Lạc Tĩnh Dực nhìn chóp mũi Trần Cách vẫn còn hồng.

"Xem ngươi, khóc đến choáng váng tối tăm mặt mũi." Lạc Tĩnh Dực chê cười, giơ tay lên trước mặt Trần Cách quơ quơ, "Vừa nãy xúc động còn cấu ta một trận, có biết không"

Khi nãy ngồi trong rạp, lúc đến màn giằng co kịch liệt nhất của Trần Diệu và Ngô Tưởng, cảm xúc của Trần Cách bị đẩy đến đỉnh điểm, trái tim như sắp sửa vọt ra ngoài. Tuy lúc quay cảnh này Trần Cách đã vô cùng thưởng thức, tiết tấu lẫn biểu cảm đều được xử lý đúng chỗ, có thể nói vô cùng tận hứng. Nhưng khi đắm mình vào câu chuyện hoàn chỉnh đã trải qua công đoạn biên tập cắt nối cùng công tác hậu kỳ, Trần Cách mới thật sự chấn động.

Đó là vì cảm giác tiếc nuối và đau đớn vô hạn dành cho bi kịch của Trần Diệu.

Trần Cách hoàn toàn nhập tâm vào thế giới của nhân vật trong phim, tâm tình kích động lúc ấy theo bản năng muốn bắt lấy bất cứ thứ gì trong tầm với để giảm bớt áp lực.

Mà thứ bị nàng nắm lúc ấy lại chính là tay Lạc Tĩnh Dực.

Trần Cách nhìn mu bàn tay trắng nõn xinh đẹp của Lạc lão sư hằn một dấu móng tay vô cùng chói mắt, đau lòng lại ngượng ngùng cầm lấy tay Lạc Tĩnh Dực, nhẹ nhàng xoa xoa, thổi thổi.

"Thực xin lỗi, bởi vì kịch bản của Lạc lão sư  quá lợi hại, ta nhất thời nhịn không được...... Trước kia mỗi khi ta đi xem phim của Lạc lão sư đến những đoạn cao trào sẽ ôm ghì lấy ba lô để bình tĩnh lại, hôm nay không mang theo ba lô nên đành phải nắm tay ngươi, không cẩn thận làm ngươi bị thương rồi."

Lạc Tĩnh Dực bắt được trọng điểm, phát hiện ra một chuyện làm nàng cảm thấy phi thường hứng thú: "Ngươi trước kia có đến rạp xem phim của ta?"

"Đương nhiên! Phải đến rạp mới có trải nghiệm điện ảnh chân thật nhất! Hơn nữa mỗi bộ phải xem ba lần! Riêng "Năm cuối" và "Cao tài sinh" xem bảy lần vẫn cảm thấy chưa đủ!"

"Khoa trương." Lạc Tĩnh Dực hừ hừ cười, nét mặt giống như rất không tin.

Thấy Lạc Tĩnh Dực không tin, Trần Cách sốt ruột: "Không có khoa trương, thật sự là như vậy! Ta đặc biệt thích hai bộ phim này! Lạc lão sư khảo một chút, ta có thể niệm toàn bộ lời thoại cho ngài nghe, yêu cầu diễn lại cũng không có vấn đề gì!"

"À, hóa ra chỉ thích mỗi hai bộ này"

"Không phải a, tất cả phim của Lạc lão sư ta đều thích!"

Trần Cách vốn đang ra sức chứng minh mình là fan trung thành của Lạc lão sư. Nghe Lạc Tĩnh Dực nói như vậy, Trần Cách cũng không ngốc, hiểu được là bạn gái đang trêu mình. Vì thế chứng minh thì vẫn tích cực chứng minh, nhưng bởi vì nhiễm ý cười từ Lạc Tĩnh Dực, mà ngữ khí càng mềm càng ngọt.

"Ta biết."

Lạc Tĩnh Dực nhìn Trần Cách miệng nói nhưng tay vẫn không ngừng xoa miết để tan đi dấu hằn, lại còn cẩn thận tỉ mỉ khiến cho mình một chút cũng không cảm thấy đau, liền biết Trần Cách có bao nhiêu để ý, bao nhiêu yêu thương.

Hơn nữa Lạc Tĩnh Dực lúc quay chân nhân tú đã nghe thấy Trần Cách bộc lộ tâm tư. Nếu Trần Cách phát hiện Lạc Tĩnh Dực khi đó đã sớm minh bạch tình cảm mà Trần Cách dành cho mình, cũng không biết sẽ bày ra vẻ mặt đáng yêu như thế nào. Ngạc nhiên? Ngại ngùng? Hay xấu hổ tới nỗi chạy trốn?

Rất nhiều tiểu diễn viên khi có cơ hội phi thăng trở thành sao lớn tâm điểm của đại chúng, ở trên người bọn họ hoặc ít hoặc nhiều đều có chút biến hóa. Cho dù người khác không phát hiện ra, thì vẫn tránh không khỏi đôi mắt của Lạc Tĩnh Dực.

Trên người Trần Cách không nuôi dưỡng tư tưởng kiểu như khi có cơ hội bứt phá thoát thai hoán cốt sau sóng gió, liền bắt đầu hằn học nhìn đời bằng lăng kính màu đen, trịch thượng khinh miệt người yếu thế hơn. Trái tim nàng như cũ ấm áp, như cũ không thuần thục xã giao lấy lòng, bên dưới dáng vẻ rụt rè trầm lặng lại như cũ có một gốc rễ sắc bén luôn tồn tại.

Bị hấp dẫn bởi túi da là loại hấp dẫn nhất thời, hơn nữa dĩ nhiên gu thẩm mỹ không thể giới hạn trong một túi da.

Nhưng loại hấp dẫn bởi tâm hồn càng là loại hấp dẫn lâu dài mà trí mạng.

Lạc Tĩnh Dực chưa bao giờ biết hóa ra mình lại thích hôn môi, thích loại hành vi không quá vệ sinh nhưng lại có thể gột rửa du͙ƈ vọиɠ như thế này.

Tích lũy kinh nghiệm một thời gian, Lạc Tĩnh Dực đã có thể căn cứ theo bản năng, trước tiên sờ đến tai Trần Cách vuốt ve, nàng biết nơi mềm mại này là công tắc ấn mở cảm xúc Trần Cách trào dâng cuồng nhiệt nhất.

Trần Cách yếu ớt dựa vào đầu vai Lạc Tĩnh Dực, thở dốc ẩn nhẫn kiềm chế thanh âm.

Nốt ruồi son trên cổ Trần Cách bị Lạc Tĩnh Dực lăn qua lộn lại mà đỏ lựng hết da thịt xung quanh, hệt như lỗ tai của nàng.

Triệu Liễm ủy khuất thả bộ hết một vòng rồi lại một vòng khác, bắp rang ban nãy đều tiêu hóa hết. Từ lúc Lạc lão sư cùng Trần Cách xác định yêu đương, toàn bộ bãi đỗ xe Bắc Kinh khắp mọi ngóc ngách đều in dấu chân Triệu Liễm, hại nàng bị bảo vệ nhìn như phường trộm cắp.

Mỗi ngày đều phải làm một bài thi thử thách khả năng phán đoán.

Lúc nào thích hợp lên xe?

Chẳng may lên chậm để Lạc lão sư chờ, nàng xui xẻo. Lên sớm bắt gặp cái gì không nên gặp, nàng càng xui xẻo.

Triệu Liễm trong lòng khổ sở.

Còn tưởng rằng có bồ câu tri kỉ chống lưng, sau này bản thân sớm quay về sống đứng với chức danh tiểu trợ lý hành trình, không cần chiếu cố sinh hoạt cá nhân nữa.

Không ngờ a thật không ngờ, không chỉ tiếp tục kiêm nhiệm, mà còn phải đối phó với thách thức lớn hơn!

Hai chân Triệu Liễm rệu rã, trong lòng cũng rệu rã, vòng vèo tới khi đầu váng mắt hoa mới lấy hết can đảm quay về chỗ cũ. Đang muốn thử gõ cửa xem như thế nào, hai người bên trong đã xong việc chưa thì điện thoại nhận được tin nhắn của Lạc lão sư.

Triệu Liễm đã đổi "Lạc lão sư" trong danh bạ thành "Lão Phật gia": 【 Đang ở đâu vậy? 】

Triệu Liễm lập tức mở cửa xe, vui vẻ reo: "Lạc lão sư! Ngài xem chân cẳng ta nhanh nhẹn không? Ngài vừa triệu hồi một cái ta đã trở lại!"

Lạc Tĩnh Dực cùng Trần Cách đoan chính ngồi song song ở ghế sau,thoạt nhìn vô cùng bình thường, không có gì mờ ám phát sinh, Lạc Tĩnh Dực còn thực ung dung ừ một tiếng đáp lại.

Nhưng Triệu Liễm phát hiện, màu son hồng nhạt của Trần Cách lúc mới tới đây lại biến thành màu đỏ rượu giống như đúc với Lạc Tĩnh Dực.

Lại hôn môi.

Triệu Liễm trong lòng chua như chanh.

Nữ nhân cùng nữ nhân yêu nhau...... Không, phải nói là tình yêu của nữ hài tử cùng lão Phật gia quá hạnh phúc quá ngọt a. Nhìn bồ câu quả thực khiến cho người khác thèm hôn, thảo nào Lạc lão sư không nhịn được, suốt ngày dày vò.

Triệu Liễm thở dài thêm một hơi, cố gắng nhắc nhở bản thân không được tọc mạch.

.

Con số doanh thu "Ước nguyện vị thành niên" một đường tiến mạnh, nhiệt độ phá đảo internet, hoàn toàn áp đảo những phim khác.

Lúc nhận được tin phim cán mốc một tỷ, Trần Cách còn chưa thể tin được.

Mẹ nàng gọi video đến xúc động khóc nức nở, Trần Cách trong lòng vừa vui vẻ vừa xót xa, liên tục trấn an bà, nói tháng sau có ngày nghỉ liền tranh thủ trở về thăm mẹ.

Ngày nghỉ phép còn chưa tới, doanh thu đã lên đến hai tỷ.

Người đại diện mới Kỷ Dao cùng toàn bộ đoàn đội tổ chức tiệc mừng công cho nàng. Tuy tiền hoa hồng từ hệ thống rạp không chảy vào túi Bác Triển, nhưng mà có hề gì. Rốt cuộc thu nạp được nữ chủ hai tỷ, chỉ cần có danh hiệu này, sau này thương lượng cái gì cũng thuận buồm xuôi gió.

Bất ngờ còn ở phía sau.

Một ngày trước khi Trần Cách về quê, "Ước nguyện vị thành niên" chính thức thu về ba tỷ, khi nhận được tin Trần Cách còn đang loay hoay trong trung tâm thương mại mua một đống thứ về làm quà cho hai người mẹ cùng bà con xóm giềng.

Tình cờ đi ngang qua quầy trang sức, Trần Cách trông thấy một chiéc nhẫn thực xinh đẹp, bất chợt sực nhớ tới vòng cổ Lạc lão sư đưa nàng, thiết kế tinh xảo với những viên kim cương nhỏ lấp lánh khảm xung quanh viên kim cương xanh thẳm, tràn ngập hoang dã, lại rực rỡ lấp lánh.

Lạc Tĩnh Dực nói khi nhìn viên kim cương này liền nghĩ đến Trần Cách.

Vì thế Trần Cách vẫn luôn tìm kiếm một món lễ vật trao cho Lạc Tĩnh Dực, để Lạc Tĩnh Dực mỗi lúc đều có thể mang theo bên người.

Chiếc nhẫn này rất đẹp a...... Tuy không biết dáng nhẫn này ngụ ý cụ thể là gì, nhưng cảm giác đặc biệt hợp với Lạc lão sư.

Trần Cách mua một đôi, sau đó lái xe đến nhà Lạc Tĩnh Dực.

Nhất định khi đưa cho Lạc lão sư phải nói trước với nàng rằng không cần nghĩ nhiều, cái này chỉ đơn giản là một món trang sức làm quà, hoàn toàn không có ý tứ sâu xa. Trần Cách không muốn gây cho Lạc lão sư bất cứ áp lực gì, hiện tại có thể ở bên cạnh Lạc lão sư đã đủ làm cho Trần Cách cảm thấy mãn nguyện.

Ai ngờ vừa dừng xe đã đụng Lạc Tĩnh Dực chờ sẵn trước cửa, còn chưa kịp vào nhà cũng chưa kịp đưa nhẫn, Lạc Tĩnh Dực đã cướp lời, nghiêm trọng hỏi:

"Lúc còn ở Lệ thôn, nửa câu đầu trước khi ngươi nói đã thích ta từ lâu là gì?"

Đột nhiên bị Lạc Tĩnh Dực hỏi như vậy, Trần Cách nhất thời không biết nàng đang nói tới cái gì.

Nhưng sắc mặt Lạc lão sư rất khó coi, giống như bị xấu hổ và giận dữ khống chế.

"Mẹ hiền? Hải đăng dẫn lối? Có phải không?" Lạc Tĩnh Dực nở nụ cười.

Không biết vì sao, Trần Cách cảm thấy vẻ tươi cười của Lạc Tĩnh Dực ẩn chứa tự giễu.

Rõ ràng là nổi giận.

Trần Cách rốt cuộc hiểu Lạc lão sư đang nói chuyện gì.

Nàng không biết Lạc Tĩnh Dực vì sao lại nổi giận, nhưng nàng biết mình không thể lừa gạt Lạc Tĩnh Dực bất cứ cái gì.

"Đúng vậy." Trần Cách  theo đúng sự thật trả lời.

Tác giả có lời muốn nói:

Lạc Tĩnh Dực: Bỗng dưng từ đâu nhặt được một đứa con, hoa cẩm chướng mọc đầy vườn *tức tới hộc máu*

Trần Cách: 0v0????

====== 

Tại vì hoa cẩm chướng là hoa thường được tặng trong ngày của mẹ đó =)))) 

Bình Luận (0)
Comment