Pokemon: Thế Giới Đi Đến Hồi Kết

Chương 27

Đồng Bằng Băng Giá, tên nó có hai chữ băng giá, dù chưa đi qua thì vẫn có thể tưởng tượng ra nhiệt độ ở đây thấp đến cỡ nào. Sau một ngày liên tục đi đường, Triệu Phong đặt chân đến nơi đây. Nhìn khung cảnh hùng vĩ với một tầng băng mỏng vô bờ bến phủ lên trên mặt đất vào lúc sáng sớm, Triệu Phong không khỏi sinh ra chua xót. Hắn... quên mang theo áo ấm.

Đầu óc Triệu Phong không phải lúc nào cũng tốt đẹp, mục đích được hắn quyết định trong khi hắn đã bắt đầu khởi hành, vì thế lúc ấy hắn không nghĩ ngợi gì nhiều thêm, cứ thực hiện theo mục tiêu định ra là được. Cho đến khi tận mắt đối diện với hoàn cảnh thực tế, Triệu Phong mới sực nhớ ra mình đã không chuẩn bị chu đáo.

Chuyện hắn lơ đãng đã không phải là lần đầu, trước đó hắn từng không mang theo xẻng khi đi thử luyện lần đầu, phải dùng lao đào đất. Đã chịu giáo huấn một lần, Triệu Phong không có quên bài học kinh nghiệm đó, tuy nhiên chẳng hiểu sao hắn lại như xe tuột xích lần hai như thế này.

Cảm nhận nhiệt độ lạnh lẽo buổi ban mai của Đồng Bằng Băng Giá, nhìn băng mỏng vô bờ bao phủ lên mặt đất và lớp thực vật mọc trên nó, Triệu Phong đánh cái lạnh run. Hắn đang cực kỳ lo lắng cho số phận tiếp theo của mình. Hắn hi vọng qua đêm trong hoang dã ở một nơi thế này sẽ không bị chết cóng.

Triệu Phong chịu đựng cái lạnh, từng bước tiến lên.

Không lâu sau, Triệu Phong phát hiện một bầy chuột đang chụm đầu lại với nhau, ngủ khì khò. Bầy chuột này có khoảng 20 con, một số lượng gấp hơn 2 lần so với một bầy chuột Quill bình thường ở Thảo Nguyên Máu. Tình cảnh này giống như việc người chơi rời khỏi bản đồ đầu tiên, tiến vào khu vực có quái vật mạnh hơn, dẫu cho định nghĩa mạnh hơn ở đây chỉ là dùng số lượng nhấc lên.

Nếu trước mặt Triệu Phong là một đám 20 con Quỷ Con, Triệu Phong sẽ không chút do dự rút lui. Âu cũng là vì đám Quỷ Con hung hăng vừa thấy con mồi là đã ùa lên, hoàn toàn không nói lý. Bọn chuột thì khác, khi hắn không trêu chọc nó, hoặc không đi vào phạm vi được nó coi là lãnh địa, nó sẽ không để ý đến hắn. Vì vậy, Triệu Phong có thể tiêu diệt từng con, hoặc dẫn dụ rồi tiêu diệt một vài con một lần, mà không sợ bị cả bầy ùa lên giáp công.

Sự khác nhau của chuột Quill và đám Quỷ Con được cho là do sự hình thành khác nhau. Quỷ Con được quỷ dữ tạo ra với mục đích duy nhất là tiêu diệt nhân loại, nó coi nhân loại là con mồi, thế nên cứ thấy nhân loại là Quỷ Con lại nhào lên một chết hai sống. Còn chuột Quill, nó cũng như những loài động vật khác, bị ảnh hưởng từ năng lượng tà ác, phát sinh biến dị, tính cách trở nên táo bạo và khát máu hơn. Nhưng dù sao nó chỉ là động vật gặm nhấm, trừ khi quá đói, nếu không thì theo bản năng chúng sẽ không tấn công con người.

Triệu Phong cẩn thận tiến từ từ tới, cố ý chạm đất bằng mũi chân, giảm âm thanh phát ra đến nhỏ nhất. Khi còn cách đám chuột khoảng 4 mét, Triệu Phong giơ lao lên, phóng về phía một con chuột mục tiêu.

Cây lao đầu tiên rất dễ dàng xuyên qua đầu con chuột, sau đó xuyên qua một lớp đất phía dưới đầu nó, phát ra một tiếng phốc nhỏ.

Bầy chuột nghe được tiếng động, chúng mở mắt ra, kêu loạn chi chi, rồi ngồi cả dậy, đưa đôi mắt cảnh giác nhìn xung quanh. Nhìn thấy Triệu Phong, chúng phát ra tiếng gầm nhẹ, khuôn mặt trở nên hung ác.

Triệu Phong thức thời giữ nguyên thân hình, thân thể từ từ thối lui ra phía sau.

Nhìn thấy hắn rút lui, đa số chuột lại chụm đầu vào nhau ngủ tiếp, chỉ có một vài con vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm về phía Triệu Phong.

|Triệu Phong thối lui ra khoảng cách khoảng 6 mét, hắn lại giơ lao lên, phóng xuyên thủng đầu một con chuột đang cảnh giác nhìn hắn. Bốn con chuột cảnh giác nhìn hắn liền chết một con, ba con còn lại thấy thế liền kêu to một tiếng, rồi cùng lúc nhào về phía Triệu Phong. Bầy chuột bị tiếng kêu làm giật mình, nhao nhao ngồi thẳng dậy, đưa mắt tìm kiếm nguy hiểm. Nhìn thấy hình ảnh Triệu Phong bị ba con chuột kia đuổi theo phía sau, dần khuất về nơi xa, một con chuột trong bầy kêu chi chi, trừ ba con bị bắt giương mắt cảnh giác, đám còn lại tiếp tục chụm đầu lại ngủ.

Ở xa xa, Triệu Phong nhanh chóng tiêu diệt ba con chuột đuổi theo một cách nhẹ nhõm. Mỗi lần hắn vung lao ra, lại có một con chuột bị xuyên thủng đầu. Kết liễu ba con chuột, Triệu Phong mới dừng lại, đi ngược trở về, thu lại ba cây lao, rồi đi về phía bầy chuột.

Nhìn thấy Triệu Phong trở về, với trí lực thấp của mình, ba con chuột cảnh giác không hề quan tâm tới vấn đề sống chết của ba con chuột đuổi theo, chúng kêu lớn hai tiếng, rồi nhào đầu chạy ra đuổi theo Triệu Phong. Bầy chuột lại bị tiếng kêu kinh động, sau khi bị đánh thức, chúng nó lại lặp lại hình ảnh lúc trước, phân ra ba con cảnh giới, đám còn lại nằm ngủ.

Bằng phương pháp mà trong trò chơi người ta hay gọi là chơi diều, không mất bao lâu, Triệu Phong dẫn dụ 4 đợt, tiêu diệt 12 con. Cộng thêm hai con bị hắn diệt ngay lần đầu, đã có 14 con chuột trong số 20 con chết một cách tức tưởi như vậy.

Lần thứ sáu đi về phía bầy chuột, Triệu Phong cảm thấy áp lực chợt nhẹ. Lần này, đám chuột kia không có ngủ, nhìn thấy hắn, con chuột đầu lĩnh trong bầy gào lên một tiếng. Lập tức, cả bầy 6 con chuột cuối cùng còn lại nhào lên, phóng thẳng về phía Triệu Phong. Triệu Phong vừa lui vừa phóng lao, qua gần một phút sau, tiêu diệt xong cả bầy chuột.

Diệt xong bầy chuột, Triệu Phong nhàn nhã thu về những cây lao, và nhặt một món vật phẩm lẻ loi nằm trên mặt đất: một chiếc nhẫn bị phong ấn.

Nếu không có gì bất ngờ, khi giải phong ấn, chiếc nhẫn này có thể là một chiếc nhẫn có cấp độ cao, từ bốn mấy trở lên, một cấp độ quá xa xôi với Triệu Phong. Phải nói điều này khác hẳn những thiết lập trong một trò chơi, đó là ở bản đồ dễ thì sẽ rơi vật phẩm cấp thấp, bản đồ càng cao thì trang bị rơi ra có cấp độ càng cao. Ban đầu không biết đây là một thế giới chân thật, Triệu Phong cho rằng có thể trò chơi này xuất hiện lỗi. Nhưng khi biết đây là thế giới thực, cũng nghe nhiều thực khách trong quán rượu Alana tình cờ trò chuyện, Triệu Phong mới hiểu được.

Đám quái vật trên thế giới này hầu như đều là tay sai của quỷ dữ, đều được những con trùm cuối dùng năng lượng tà ác của bản thân tạo thành. Nói một cách chính xác, đám quái vật chẳng qua là một đám năng lượng tà ác dựng lên theo một trình tự nào đó. Nhiều loài quái vật có trí tuệ cao cũng không có gì khó lý giải, có thể xem nó như là trí tuệ nhân tạo trong khoa học công nghệ. Khi nhân loại tiêu diệt quái vật, năng lượng tà ác dựng nên quái vật bị đánh tan, chúng tản mát ra xung quanh, hoặc bám vào những vật phẩm gần đó. Thông thường, có khoảng 80% những năng lượng tản mát này sẽ bị đám trùm cuối tận thu lần nữa, dùng cho việc tạo ra con quái vật cũ. Một phần nhỏ trong năng lượng tản mát bám vào vũ khí của nhân loại. Khi nhân loại tiêu diệt quái vật càng nhiều, lượng năng lượng tà ác bám vào vũ khí càng trở nên lớn hơn. Đến một giới hạn nào đó, khi nhân loại tiêu diệt một con quái vật, lượng năng lượng này kết hợp với lượng năng lượng tà ác hình thành con quái vật kia, hai thứ trộn lẫn vào nhau, phát sinh một phản ứng, hoặc là thay đổi một trình tự nào đó, hình thành những vật phẩm rơi ra. Do nhân loại không hiểu về những trình tự thiết lập năng lượng tà ác, họ đánh quái vật mang tính ngẫu nhiên, lượng năng lượng bám vào vũ khí của họ sau mỗi cuộc chiến – dù là cùng một loại quái vật – cũng mang tính ngẫu nhiên, vị trí tiêu diệt con quái vật then chốt ở bước cuối cũng mang tính ngẫu nhiên nốt. Tất cả những thứ ngẫu nhiên làm cho vật phẩm rơi ra từ quái vật hoàn toàn là ngẫu nhiên. Triệu Phong hắn có thể đánh 1000 con quái, cuối cùng thu được một cái mũ cấp độ 76, Triệu Phong hắn vẫn đánh 1000 con quái ấy, cuối cùng hắn thu được một cái giày cấp độ 5 cũng là chuyện bình thường.

Bởi tính ngẫu nhiên của vật phẩm rơi ra, muốn có những trang bị thích hợp với bản thân là một chuyện khó khăn. Dù là những dũng sĩ cấp cao, hay những người mới mới đi thử luyện, độ khó ấy như nhau cả. Vì lẽ ấy, những món trang bị cấp cao và những món trang bị cấp thấp có thuộc tính tương đương gần như có giá cả như nhau. Thậm chí bởi vì số lượng dũng sĩ cấp cao quá ít, những món trang bị cấp cao lại có giá bèo hơn nhiều.

Triệu Phong cho rằng chiếc nhẫn hắn vừa nhặt khi giải phong ấn sẽ là một chiếc nhẫn cấp cao, đó là bởi vì hắn cảm thấy vận may của mình với đồ trang sức không tốt lắm, lần trước rơi ra một cái nhẫn cũng là nhẫn cấp cao.

Thu hồi tâm tư, Triệu Phong lại đi tiếp về phía đông. Theo như những gì hắn biết, sẽ có một cái doanh trại ở đâu đó trên đường lớn, gần ngay nơi giáp ranh giữa Thảo Nguyên Máu và Đồng Bằng Băng Giá. Những doanh trại nhỏ thế này là nơi tiếp tế yêu thích của những người đi thử luyện.

Mặt khác, những doanh trại nhỏ này thường có bệ đá truyền tống đi về những nơi khác. Đây có thể xem như một loại ma pháp cỡ lớn, có thể dùng hai chữ khó tin để hình dung về nó. Loại ma pháp thần kỳ khiến con người ta xuyên qua không gian này không phải hoàn hảo, nó cũng tồn tại thiếu hụt rất nghiêm trọng. Không ai có thể tự ý truyền tống đến bất cứ đâu, chỉ những bệ đá nào đã đặt chân đến, thì người đó mới có khả năng truyền tống qua lại. Thiếu hụt này khiến nhiều vị ma pháp sư danh tiếng không có cách nào giải quyết, họ chỉ có thể cho rằng là vì năng lượng tà ác ăn mòn thế giới, là do quỷ dữ ảnh hưởng, các bệ đá truyền tống mới xuất hiện thiếu hụt như vậy.
Bình Luận (0)
Comment