Pokemon: Thế Giới Đi Đến Hồi Kết

Chương 28

Chỉ cần tới bệ đá truyền tống ở doanh trại nhỏ trong Đồng Bằng Băng Giá, lần sau Triệu Phong không cần phải vất vả đi bộ tới Đồng Bằng Băng Giá nữa, hắn có thể bỏ tiền dùng bệ đá truyền tống ở làng Cổ Xưa để truyền tống thẳng tới doanh trại nơi đây.

Đi bộ khoảng 10 phút, Triệu Phong gặp một bầy quỷ gồm 7 con Quỷ Con cùng một con Pháp Sư Ma Quỷ. Nếu là trước kia, có lẽ Triệu Phong sẽ né tránh bầy quỷ này. Còn bây giờ, Triệu Phong tự tin hơn nhiều. Hắn nấp thân hình vào một lùm cây, cẩn thận quan sát.

Đây là bầy quỷ, không phải là một đám Xác Sống có trí tuệ siêu thấp, hay một đám chuột Quill luôn hành động theo bản năng. Đối mặt với bầy quỷ lúc nào cũng khó khăn hơn nhiều, đặc biệt là khi trong bầy quỷ còn có một con Pháp Sư Ma Quỷ. Dẫu Triệu Phong không còn e ngại như lần đầu đối mặt trong hang động Tà Ác, Triệu Phong cũng không dám coi thường.

Trong hang động tối và hẹp, Triệu Phong lo lắng chúng phát hiện mình, cũng không có cách nào khác ngoài xông thẳng lên. Ở nơi này, không gian rộng lớn, bụi cỏ cao hơn 30 centimet chạy ngang dọc khắp nơi, thị lực của con Pháp Sư Ma Quỷ cũng không khá hơn bầy Quỷ Con bao nhiêu, cho nên Triệu Phong không lo lắng gì, cũng không có gì phải gấp.

Quan sát được một lúc, Triệu Phong nằm dài hẳn xuống mặt đất, chầm chậm trườn lại gần bầy quỷ.

Hơn 5 phút sau, Triệu Phong còn cách bầy quỷ hơn 6 mét. Đã tới tầm phóng lao, Triệu Phong cẩn thận đánh giá bầy quỷ một lát, rồi đột ngột đứng lên, vung thẳng cây lao về phía đầu con Pháp Sư Ma Quỷ đang quay mặt về phía khác.

Tiếng xé gió mỏng manh khi đến gần khiến con Pháp Sư Ma Quỷ chú ý, khi nó quay đầu lại, cây lao vừa lúc đâm thẳng vào đầu nó. Ngay lập tức con Pháp Sư Ma Quỷ bị đẩy ngã xuống đất, thoi thóp.

7 con Quỷ Con nhìn thấy con Pháp Sư Ma Quỷ bị đinh xuống mặt đất, chúng nó cũng không hoảng loạn gì mấy. Dù chúng nhát gan, nhưng vì cảm thấy số lượng bên mình vẫn chiếm ưu thế quá lớn, chúng không chút sợ hãi, kêu gào một tiếng, rồi cùng xông về phía Triệu Phong.

Triệu Phong phóng lao xuyên đầu qua hai con nữa thì bị bầy Quỷ Con đuổi kịp. Bị 5 con Quỷ Con vây quanh, Triệu Phong chật vật đỡ đòn và tấn công. Trong tình thế này, Triệu Phong không có bối rối. Bình thường, trong hoàn cảnh như vậy, Triệu Phong sẽ thi triển Đâm, kết liễu vài con để giảm áp lực xuống, rồi từ từ tiêu diệt những con còn lại. Nhưng ở thời điểm này, hắn muốn rèn luyện kĩ năng đỡ đòn, phản đòn và phản ứng của cơ thể, vậy nên hắn không thi triển kĩ năng Đâm.

Đang ở lúc Triệu Phong chật vật ứng đối, trên người hắn dần xuống hiện những vết thương nhẹ, ở một lùm có cách hắn khoảng 7 mét, 3 người gồm một nam, hai nữ đột nhiên đứng lên, rời khỏi nơi ẩn nấp. Ba người họ xông thẳng về phía Triệu Phong và bầy quỷ, tiến hành giúp đỡ hắn.

Cô gái đi đằng trước cầm một cái khiên to đụng bay một con Quỷ Con bên trái Triệu Phong, một cô gái đi sau triệu hồi ra một quả cầu lửa, đập về phía một con Quỷ Con khác. Người con trai duy nhất trong 3 người vừa chạy vừa tụng niệm những tiếng chú ngữ. Chỉ khoảng 2 cái hô hấp sau, sau khi chú ngữ hoàn thành, một dây leo độc thình lình xuất hiện bên cạnh y. Dây leo độc cao hơn 3 mét này vừa xuất hiện đã cắm đầu chui xuống đất, trong chớp mắt đã mất đi hình bóng. Ba cái hô hấp sau, người con trai cầm cây chùy dụ một con Quỷ Con khác ra. Lúc người con trai này vừa dụ một con Quỷ Con khác rời đi, dây leo độc từ mặt đất lao lên qua một lỗ thủng nhỏ, cắn vào người một con Quỷ Con khác. Toàn thân con Quỷ Con bị cắn xuất hiện một màu lục, biểu hiện của sự trúng độc. Nó gào thảm một tiếng, bỏ chạy được vài chục bước thì tắt thở, ngã nhào xuống đất.

Tình huống bỗng chốc thay đổi, chỉ trong một quãng thời gian ngắn ngủi, bên người Triệu Phong chỉ còn một con Quỷ Con. Trong phút chốc, kế hoạch rèn luyện bản thân của Triệu Phong tan thành mây gió. Triệu Phong không lo nghĩ được cái khác, hắn xông tới gần, liên tục dùng lao đâm về phía con Quỷ Con trước mặt. Chưa qua được 2 cái hô hấp sau, con Quỷ Con này đã nằm thẳng cẳng dưới mặt đất, chết không thể chết lại.

Thời điểm Triệu Phong tiêu diệt xong con Quỷ Con, ba người kia vẫn còn chiến đấu triền miên với ba con Quỷ Con khác. Triệu Phong quay người nhìn tình hình một chút, sau đó lao người về trợ giúp cô gái pháp sư đang vất vả dùng gậy chống đỡ các đòn tấn công vũ bão của một con Quỷ Con. Triệu Phong cho rằng cô gái cầm khiên hẳn sẽ cầm cự được một khoảng thời gian nữa, người con trai kia có dây leo độc trợ giúp, không lâu cũng sẽ tiêu diệt được con Quỷ Con bên đó, chỉ có cô gái pháp sư không quá quen với cận chiến là người đang cần được trợ giúp nhất.

Không bao lâu sau, bốn người họ hoàn toàn tiêu diệt xong đám Quỷ Con. Bốn người kia bắt đầu ngồi xuống, vận chuyển “khí” chữa trị thương thế.

Lại qua thêm một lúc nữa, bốn người đứng dậy, nhìn nhau cười.

Đáng lý ra khi bị cướp quái, Triệu Phong nên nổi giận mới phải. Song khi nhận ra 3 người kia là những người hắn quen, hắn biết khi thấy hắn chật vật, những người này xông ra trợ giúp hắn chứ chẳng có ý gì khác. Vả lại họ núp ở lùm cỏ khá gần đám quỷ, vì thế có lẽ mục tiêu của họ cũng là đám quỷ này, Triệu Phong trước đó không biết đó là mục tiêu của họ, hắn chỉ nhanh chân đoạt trước mà thôi.

Cô gái cầm khiên có gương mặt trái xoan cùng cơ thể cơ bắp cuồn cuộn nhìn về phía Triệu Phong, cười cười với vẻ khác lạ:

- Chà chà, Triệu Phong, mới bao lâu không gặp mà thực lực tiến bộ không nhỏ nhỉ?

Triệu Phong nghe nói vậy, cười cười nhìn về phía cô gái có tính cách rộng rãi nổi tiếng bậc nhất ở lớp huấn luyện quân dư bị, nói:

- May mắn mà thôi. Còn cậu thì sao, Lisa?

- Há, tớ hả? Tất nhiên không dám độc hành như cậu rồi – Lisa cười nói.

- Này này, gặp gái là quên anh em đó hả? – Người con trai duy nhất trong nhóm hừ một tiếng, nhưng trong giọng không hề có chút nặng nề, trái lại mang theo vẻ đùa vui.

Triệu Phong quay đầu về phía trái, cười mắng:

- Được đó Carlos, cậu đi với hai cô ấy không biết bao lâu. Bây giờ tớ chiếm dụng một chút thời gian thì cậu hằn học với tớ hả.

- Cái gì gọi hằn học? – Carlos lập tức xù lông. – Đáng lẽ ra tổ đội này là hai nam hai nữ đó chứ, chỉ là có kẻ nào đó không muốn vào đội mà thôi.

- Rồi rồi, tớ sai được chưa. – Triệu Phong cười khổ, lắc lắc đầu.

Mặc dù “Triệu Phong” khá trầm tính và ít nói, nhưng trong lúc huấn luyện quân dự bị, hắn cũng có những người bạn thân. Ba người trước mắt chính là những người bạn thân duy nhất ở làng Cổ Xưa của “Triệu Phong”. Trước mắt người lạ, “Triệu Phong” luôn đề phòng, không muốn nói chuyện mấy, nhưng ở trước những người quen thuộc, “Triệu Phong” khá trầm một chút, chứ hắn vẫn hay nói chuyện đùa vui với họ, nhất là với chú Charsi.

Cô gái còn lại trong đám khá rụt rè, dù hai người trong đội bắt chuyện với Triệu Phong, cô gái pháp sư này chỉ đứng mỉm cười.

Bắt chuyện, hỏi han tình hình gần đây một lúc, Carlos hỏi Triệu Phong:

- Bây giờ cậu định đi đâu Phong?

- Hừm, tớ định tới doanh trại gần đây. – Triệu Phong đáp.

- Cậu cần tiếp tế? – Carlos lại hỏi.

- Không, tớ định tới bệ đá truyền tống.

Nghe hai người đối thoại, Lisa và cô gái pháp sư liếc nhìn nhau một cái, sau đó lại dời đi ánh mắt, cảnh giác nhìn xung quanh. Hai người họ biết rằng Triệu Phong lại một lần nữa từ chối tổ đội với họ, dù không biết vì sao, nhưng họ là bạn hắn, họ tôn trọng quyết định của hắn.

Carlos có lẽ cũng như hai cô gái kia, biết rõ chuyện đó. Vì thế anh ta rất nhanh chuyển sang nói chuyện tào lao giết thời gian.

Được khoảng mười lăm phút sau, Triệu Phong và ba người họ chia tay, Triệu Phong đi về phía doanh trại mà Carlos chỉ, ba người kia đứng nhìn hắn đi xa.

- Hắn tại sao không muốn đi chung với chúng ta? – Carlos thở dài, hỏi.

- Có lẽ là vì lí do riêng tư đi. – Cô gái pháp sư nhỏ nhẹ nói.

- Thôi đi, biết đâu hắn chê chúng ta. – Lisa mắng.

- Tại sao? – Carlos không hiểu, hỏi lại.

- Vì thực lực chúng ta yếu chứ sao, hắn sợ chúng ta kéo chân sau của hắn cũng nên. – Lisa bĩu môi.

- Phải không? – Carlos tỏ vẻ không hiểu, dang hai tay ra, hỏi.

- Chứ còn gì nữa. Cậu không thấy hắn đánh chết con Quỷ Con mà không tốn nhiều sức hả? Tớ nghĩ nếu lúc nãy chúng ta không xông ra, hắn vẫn có thể tiêu diệt hết đám Quỷ Con kia. – Lisa nhìn điệu bộ của Carlos, dùng giọng ghét bỏ nói ra.

- Không phải đâu! – Cô gái pháp sư dùng giọng nghiêm túc bác bỏ suy luận của Lisa.

- Vậy chứ cậu nói là vì sao? – Lisa quay mặt lại, nhìn chằm chằm về phía cô gái pháp sư.

- Tớ... tớ... không... không... biết. – Bị nhìn chằm chằm, cô gái pháp sư xấu hổ, lắp bắp nói.

- Hừ, tớ thấy đúng là vậy. – Lisa bĩu môi.

Carlos và cô gái pháp sư không để tâm đến những lời của Lisa, chơi với Triệu Phong và Lisa đã một thời gian dài, họ hiểu tính cách của Triệu Phong, cũng hiểu tính cách của Lisa. Lisa chỉ nói vậy thôi, nhưng thực tế trong lòng cô ta không hề nghĩ vậy. Cô ta chỉ là khó chịu, nên ngoài miệng chê trách một chút. Dù sao, bốn người họ vốn thân với nhau, ban đầu còn định tổ đội thử luyện với nhau. Nhưng cuối cùng, Triệu Phong rút lui, không tổ đội với họ. Lúc đầu họ không hiểu vì sao, cũng không nghĩ nhiều. Hôm nay gặp Triệu Phong đi một mình, không có tổ đội, họ biết Triệu Phong trở thành người độc hành. Tuy không hiểu vì sao Triệu Phong lại không muốn tổ đội, họ lần nữa phát ra một lời mời tổ đội. Đáng tiếc là Triệu Phong lại một lần nữa từ chối. Họ coi hắn là bạn, tôn trọng thì tôn trọng, trong lòng họ vẫn có chút khó chịu.

- Thôi kệ hắn đi, có lẽ một lúc nào đó nghĩ thông suốt, hắn lại cầu chúng ta cho hắn vào tổ đội ấy chứ. – Carlos nói một câu an ủi tượng trưng, chính trong lòng y không tin tưởng vào câu an ủi ấy.
Bình Luận (0)
Comment