Quan Đạo Vô Cương

Chương 54

Tô Yến Thanh đối với người đàn ông cười nói tự nhiên trước mắt này càng ngày càng cảm thấy ngạc nhiên, trong đầu óc người kia dường như chất đầy ý tưởng nổi bật và chiêu số không tưởng, cô thậm chí không tin người này thật sự là vừa mới tốt nghiệp đại học.
Chẳng lẽ nói tốt nghiệp đại học Lĩnh Nam có năng lực thích ứng xã hội mạnh như vậy, vừa mới tốt nghiệp có thể tùy tiện ở bất cứ phòng ban công tác nào mà thoải mái bắt đầu như thế? Nếu so với năng lực thích ứng xã hội mà chính Tô Yến Thanh luôn tự kiêu, thì cô cảm thấy chính mình ở trước mặt đối phương quả thực giống như học sinh tiểu học.
Như việc thành lập hợp tác xã sản xuất chuyên nghiệp nông thôn, dùng cho một sản xuất chỉnh thể; ở huyện thành lập khai thác nông nghiệp hiện đại, phát triển công ty, đăng kí nhãn hiệu kiwi Nam Đàm, thậm chí muốn đăng kí nhãn hiệu phải đặc biệt ghi chú rõ khu vực riêng biệt, thống nhất tiêu thụ; mời nhiếp ảnh chuyên nghiệp đến vườn trái cây đi chọn cảnh chụp ảnh, sau đó nhờ người chế tác tập ảnh để tuyên truyền, còn phải vận dụng truyền thông tuyên truyền khắp nơi đến quảng cáo cho trái kiwi Nam Đàm.
Tìm ra được một bài bản như vậy, quả thực khiến Tô Yến Thanh không kịp thích ứng, cũng lại có cảm giác đầy mới mẻ. Tô Yến Thanh nhìn ra được, thậm chí cả Thường Xuân Lai cũng bội phục sát đất đối với biện pháp này của Lục Vi Dân.
Phương pháp đề xuất thành lập hợp tác xã tập thể nông thôn chuyên nghiệp, Tô Yến Thanh chưa bao giờ nghe nói qua, cô không biết Lục Vi Dân là từ đâu phát minh ra loại tổ chức kinh tế tập thể này, cũng không biết chính sách hiện hành cho phép hay không có phép như vậy, một phương pháp dường như chưa bao giờ nghe thấy - thành lập tổ chức kinh tế tập thể, nhưng Lục Vi Dân lại dường như chẳng hề để ý.
Lục Vi Dân biết rằng những gì bản thân đã làm, khẳng định làm cho Tô Yến Thanh và Thường Xuân Lai không khỏi có chút chấn động.
Đúng ra đây là thủ pháp tuyên truyền thông thường của kiếp sau, vào lúc này lại có vẻ là “tác phẩm siêu phàm”. Tuyên truyền chia làm hai loại, tuyên truyền hình ảnh và tuyên truyền tư liệu. Khi dùng loại giấy giá rẻ để in ấn tuyên truyền là nhằm vào toàn thể người tiêu thụ, còn tuyên truyền bằng sách với giấy tráng đẹp lại là dùng để thắng được thương nhân bán buôn và hoa quả bán sỉ ở Xương Châu thậm chí Bắc Kinh Thượng Hải Quảng Châu này, quả pháo thứ nhất này nếu muốn nổ vang, không thể không bỏ ra chút vốn gốc.

Ở kiếp trước, sau sự kiện kiwi, kiwi ở địa khu Lê Dương hoàn toàn thất bại, mà ở Thiểm Tây và Hồ Bắc sản nghiệp kiwi lại đột nhiên tăng mạnh, điểm này khiến Lục Vi Dân có ấn tượng rất sâu sắc, nếu có thể thay đổi lịch sử này, không chỉ có thể vì Thẩm Tử Liệt thắng được một chiến tích vẻ vang, đồng dạng cũng có thể thay đổi lịch sử sản nghiệp kiwi ở Nam Đàm, coi như là vì dân chúng Nam Đàm tìm được một cách tăng thu nhập.
Nói cách khác, trận chiến này chỉ cho phép thắng không được bại, Lục Vi Dân có tự tin này.
Thường Xuân Lai ở lại Nam Đàm phụ trách liên hệ công việc in ấn đóng gói, dựa theo ý kiến thỏa thuận của ba người, nếu muốn bán cho xí nghiệp quốc doanh quy mô lớn như nhà máy 195 làm phúc lợi cho công nhân viên chức, đương nhiên không có khả năng là bán lẻ tẻ, phải áp dụng đóng gói, hơn nữa phải đạt tiêu chuẩn, tỷ như năm kg hoặc là sáu kg, hơn nữa nếu muốn hướng tới tiêu thụ ở Bắc Kinh Thượng Hải cũng phải áp dụng loại tiêu chuẩn này sắp xếp cách thức cho phù hợp.
Đồng thời Thường Xuân Lai còn muốn thông qua những tiểu thương hoa quả địa phương ở Nam Đàm liên hệ tới những thương nhân bán sỉ hoa quả ở Xương Châu và các tỉnh lân cận, trước thành lập mối liên hệ, tốt nhất có thể đạt được ý đồ, tìm được vài thỏa thuận buôn bán, có thể tiêu thụ được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Lục Vi Dân và Tô Yến Thanh quay lại Xương Châu, dựa theo ý tưởng trước kia tìm kiếm con đường từ các xí nghiệp quốc doanh, con đường này tuy rằng vận dụng một ít tài nguyên, nhưng một khi thành công, có thể giải quyết phần lớn vấn đề, giống như nhà máy 195 trước kia dùng cây táo, nếu đổi thành kiwi, dự án này, có thể tiêu thụ khỏang một trăm ngàn kg kiwi, mà Lục Vi Dân không có hỏi sâu về phía Tô Yến Thanh, nhưng Lục Vi Dân cảm giác được đối phương cũng là có vài cửa ngõ, nếu không cô cũng sẽ không tự mình tán thành đề xuất chia nhau tiến hành.
- Cháu là nói muốn phúc lợi nhà máy của công nhân viên chức trong tiết Trung thu năm nay đổi thành mua kiwi Nam Đàm của các cháu?
Chân Kính Tài có chút tò mò lại có chút buồn cười,
- Loại kiwi này hình như ở Xương Châu chúng ta còn chưa từng lưu hành? Ai biết nhóm công nhân viên chức có thể thích loại kiwi này hay không?
- Bác Chân, kiwi là hoa quả có nhiều vi-ta-min nhất, dinh dưỡng phong phú, nhất là vitamin C đối với thân thể có ích rất lớn, so với cây táo, cây lê thì kiwi tốt hơn rất nhiều, hiện tại quả kiwi mà thành phố Bắc Kinh Thượng Hải nhập khẩu từ New Zealand quả thật cũng chính là cùng một loại với quả kiwi Nam Đàm, giá cả rất cao, bình thường đều là mười tệ một kg, cho nên loại hoa quả này khẳng định sẽ được hoan nghênh.
Chân Kính Tài ngồi ở trên sô pha trong nhà, Lục Vi Dân thậm chí chưa kịp nồng nhiệt gặp gỡ với Chân Ny, đã vội tìm Chân Kính Tài trao đổi chuyện này.
Chân Kính Tài là phó xưởng trưởng quản lý hậu cần, công ty dịch vụ lao động trong nhà máy, công ty đều do ông ta quản lý, bình thường phúc lợi công nhân viên chức trong nhà máy đều là thông qua công ty dịch vụ lao động giải quyết, bởi vậy Lục Vi Dân lúc trước mới dám cả gang nhận lời
- Đại Dân, chú biết về kiwi, nhưng các công nhân chưa chắc cũng biết, hơn nữa cháu đề xuất giá cả kiwi cũng không rẻ, công ty dịch vụ lao động bên kia sẽ bắt bẻ ngay, cháu cũng biết phúc lợi của nhà máy đều là thông qua công ty dịch vụ lao động giải quyết.

Chân Kính Tài không nhanh không chậm nói,
- Cháu còn có cách nào để giải quyết vấn đề này không? Chú biết cháu có rất nhiều ý tưởng.
- Ha hả, bác Chân, mấy ngày nay phụ bản tập san của nhật báo Xương Châu có đăng một vài bài dưỡng sinh mùa hè, sẽ giới thiệu những lợi ích thiết thực của kiwi, bác cảm thấy như vậy có được không?
Lục Vi Dân khẽ cười, trong ánh mắt có vẻ hơi đắc ý.
- Ồ? Nhật báo Xương Châu?
Ánh măt Chân Kính Tài sáng lên,
- Quả là một biện pháp tốt, tuy nhiên còn có cách khác mà?
- Bác Chân, thiên cơ không thể tiết lộ, kiwi Nam Đàm chúng cháu là hoa quả tinh khiết của thiên nhiên, rất ngon miệng, dinh dưỡng phong phú, rất tốt cho sức khỏe con người, cháu nghĩ phong trào này rất nhanh sẽ phát triển, nếu khi tất cả mọi người chú ý tới kiwi, nhà máy 195 có phải có thể suy xét vì sức khỏe của công nhân viên chức mà cung cấp một phần lễ vật kiwi vào ngày lễ hay không?

Lục Vi Dân cười tủm tỉm nói.
- Nếu là như vậy, chú nghĩ nhà máy Đảng uỷ hẳn là sẽ rất vui thích vì sức khỏe và sự vui vẻ của nhóm công nhân viên chức mà có phần tận tâm.
Chân Kính Tài cũng rất khó nhịn được cười dùng giọng điệu trêu chọc đáp lại.
Kỳ thật đây không phải là vấn đề, Chân Kính Tài cũng biết đám người ở công ty dịch vụ lao động nhà máy, chỉ là bù nhìn, chỉ cần có thể thông qua tay bọn họ xử lý, bọn họ cũng không ngại là cây táo, cây quýt hay là kiwi, thậm chí còn có thể rất vui được đổi khẩu vị một chút.
Bản thân ở hội nghị công việc xưởng trưởng hoặc là trong cuộc họp Đảng ủy đề xuất, mặc dù là Lương Quảng Đạt hoặc là Trần Phát Trung cũng sẽ không gây khó dễ ở vấn đề này, nhất là sau khi chính mình đã từng trải như vậy, chỉ sợ song phương đều đã có ý thức duy trì khắc chế thái độ trong một khoảng thời gian dài, không ai sẽ vì những việc lông gà vỏ tỏi nhỏ nhặt như vậy mà khơi mào mâu thuẫn.

Bình Luận (0)
Comment