Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 152

Sau khi ngâm chân, lại xoa bóp một phen, Tiêu Thanh Như cảm thấy toàn bộ cơ thể mình ấm áp hẳn lên, cảm giác khó chịu đã biến mất hơn phân nửa.

Cô làm ổ trong n.g.ự.c Hứa Mục Chu hàn huyên một hồi, lúc này sắc trời đã tối dần.

Cơm nước xong xuôi đã được một lúc, Hứa Mục Chu lấy đơn thuốc được bác sĩ kê ra, bảo Tiêu Thanh Như uống thuốc.

"Anh cũng không biết thuốc này có đắng hay không, em uống một viên thuốc lại ăn một viên đường."

"Em có phải trẻ con đâu, không cần dỗ dành em như thế."

"Em là vợ anh, anh không dỗ em thì còn có thể dỗ ai?"

Làm loại chuyện này vì cô, Hứa Mục Chu vui vẻ chịu đựng.

Anh đặt cốc nước xuống rồi đi lấy đường.

Những chuyện như điều trị cơ thể này không thể trì hoãn một ngày nào, dù là không muốn uống thuốc, nhưng Tiêu Thanh Như vẫn phải ngoan ngoãn uống hết.

Sau khi uống thuốc, cả người cô phát lười, ngay cả rửa mặt cũng kệ Hứa Mục Chu làm thay.

Hứa Mục Chu ôm người về phòng, ấp úng hỏi: "Vợ, có cần đổi cái kia không, để anh giúp em ."

Tiêu Thanh Như đỏ bừng mặt: "Để em tự làm là được."

Chờ Hứa Mục Chu lấy giấy vệ sinh từ trong tủ ra, sau đó tự gấp lại thành hình dạng cần dùng, dùng với đai lưng kinh nguyệt.

"Anh đi ra ngoài trước đi."

"Chúng ta đã như vậy rồi, toàn thân cao thấp trên dưới của em anh cũng đã nhìn hết, còn có cái gì mà anh không thể thấy?"

"Cái đó không giống."

"Cũng không khác mấy."

Hứa Mục Chu cảm thấy mình nên học tập một chút là rất quan trọng.

Chắc chắn cứ cách một thời gian ngắn phải đổi thứ này một lần, đợi anh học xong, chẳng phải có thể giúp vợ rồi hay sao?

Sau khi kết hôn được mấy tháng, thời gian bọn họ chân chính ở với nhau cũng không nhiều.

Đây là lần đầu tiên Tiêu Thanh Như tới kinh nguyệt khi ở cạnh Hứa Mục Chu, bị một người đàn ông nhìn, cô luôn cảm thấy có gì đó là lạ.

Có lẽ sau này cô sẽ quen thuộc, nhưng bây giờ vẫn cảm thấy thẹn thùng.

"Anh đi lấy một chậu nước, lát nữa em phải dùng đến."

Nghe xong lời này, Hứa Mục Chu lập tức đi làm việc, cũng không quan tâm vợ dùng để làm gì.

Dù sao cứ nghe vợ nói mà làm, sẽ không sai!

Thừa dịp anh không ở đây, Tiêu Thanh Như thay một chiếc đai kinh nguyệt sạch sẽ.

Cô cuộn khăn giấy lại, ném vào trong thùng rác nhỏ bên cạnh.

Hứa Mục Chu lấy nước đi vào, nhặt chiếc đai kinh nguyệt đã qua sử dụng dính chút m.á.u lên: "Để anh đi giặt."

Mặt Tiêu Thanh Như đỏ đến mức sắp nổ tung, tại sao trên đời này không có đai kinh nguyệt dùng một lần?

Để Hứa Mục Chu giặt giúp mình, cô xấu hổ c.h.ế.t mất thôi!

Da mặt cô nóng bừng, nhưng thứ này cần được lập tức tẩy rửa, nếu không thì sẽ dễ sinh sôi vi khuẩn.

Với trạng thái hiện tại thì cô không muốn động một đầu ngón tay nào.

Chỉ có thể ném việc cho Hứa Mục Chu.

"Giặt xong thì ngủ đi, còn chuyện khác thì để ngày mai lại làm."

"Ừm, anh giặt xong ngay đây."

Hứa Mục Chu không cảm thấy có vấn đề gì, dù sao anh đã giặt quần áo rất nhiều lần cho vợ.

Bao gồm cả đồ lót.

Cho nên lúc này anh không hề cảm thấy xấu hổ chút nào.

Đàn ông sức lực lớn, giặt quần áo cũng nhanh hơn phụ nữ.

Chỉ trong hơn hai mươi phút, Hứa Mục Chu không chỉ giặt xong quần áo, mà còn tranh thủ vào tắm luôn.

Anh cởi trần, vừa lau tóc, vừa hỏi Tiêu Thanh Như có muốn ăn khuya hay không.

"Bây giờ em không muốn ăn."

"Vậy lúc nào em đói bụng thì gọi anh, anh nấu cho em."

Ánh đèn vàng ấm áp thêm một tầng lọc sắc cho Hứa Mục Chu, Tiêu Thanh Như đột nhiên xấu hổ không dám nhìn cơ thể trần trụi của anh.

Cô dịch sang mép giường: "Hôm nay anh bận bịu cả ngày rồi, mau ngủ đi."

"Tới đây."

Người đàn ông của cô để đầu đinh, chỉ cần tùy tiện lau qua một lượt là khô.

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh lại ra ban công phơi quần áo, lần này hơi nước trên người đã bốc hơi hoàn toàn.

Hứa Mục Chu ôm lấy Tiêu Thanh Như từ phía sau, bàn tay lớn đặt ở bụng dưới của cô xoa xoa.

Đàn ông hỏa khí vượng, lòng bàn tay nóng hổi, không đầy một lát bụng của cô đã nóng lên.

Đau đớn tiêu tan, Tiêu Thanh Như gối lên cánh tay Hứa Mục Chu, thả lỏng rồi nhanh chóng chìm vào trong mộng đẹp.

Đêm tối không ảnh hưởng đến khả năng quan sát của Hứa Mục Chu, anh cúi đầu nhìn người trong ngực, nếu sự dịu dàng trong mắt có thể hóa thành thực thể thì Tiêu Thanh Như có thể sẽ bị c.h.ế.t đuối.

Anh cẩn thận từng li từng tí hôn đỉnh đầu người yêu, cho dù tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, anh cũng sẽ song hành cùng cô.

Tiêu Thanh Như đã ngủ, Hứa Mục Chu cũng không rút tay về, cứ như vậy dán vào bụng cô, không nhẹ không nặng xoa xoa.

Ngay cả khi anh ngủ thiếp đi, tay anh vẫn dán lấy cô.

Trong phạm vi khả năng của mình, anh đã cố gắng hết sức để giúp Tiêu Thanh Như giảm bớt sự khó chịu.

Hai ngày đầu tiên của kỳ kinh nguyệt sẽ rất nhiều, mỗi hai tiếng phải ngồi dậy đổi khăn một lần.

Nếu đai kinh nguyệt bị bẩn thì còn phải thay cả đai kinh nguyệt.

Hứa Mục Chu không có bất kỳ lời oán giận nào, những thứ được thay ra thì mang vứt đi, những thứ nên rửa sạch thì nên rửa sạch.

Ngay cả khi Tiêu Thanh Như nói cứ ngâm ở đó, để sang hôm sau rồi giặt, thì Hứa Mục Chu vẫn ngay lập tức giặt sạch sẽ rồi phơi lên ban công.

Anh lo lắng đến hôm sau cô sẽ không có đai kinh nguyệt để dùng.

Bình Luận (0)
Comment