Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 184

Tiêu Thanh Như và Hứa Mục Chu đi bộ về nhà ngang, thấy hai vợ chồng nhà họ Giang vội vội vàng vàng ra ngoài.

Bởi vì tò mò, Tiêu Thanh Như quay đầu lại nhìn hai lần.

Hứa Mục Chu giơ tay lên, xoay đầu cô lại: "Không được để ý đến người có liên quan đến Giang Xuyên.”

Tiêu Thanh Như không khỏi bật cười: "Sao anh bá đạo thế? Cả ánh mắt em cũng quản."

"Anh thích ghen đấy, có phải là em không biết đâu."

Thẳng thắn đến mức khiến người khác không chống đỡ được.

Tiêu Thanh Như kéo tay áo anh, nói: “Mau về nhà thôi.”

Hứa Mục Chu quay đầu nhìn hướng nhà họ Giang rời đi, lúc này mới đuổi theo bước chân của Tiêu Thanh Như.

Trong xưởng dệt đã nổ tung.

"Các người nghe nói gì chưa, Đỗ Vãn Thu ngoại tình với cán sự có vợ đã chết."

"Đây không phải là chuyện mọi người đều biết sao? Chỉ là chúng ta chưa tóm được thóp."

“Lần này không giống, hai người bọn họ đi ra công viên chơi, thì bị chồng của Đỗ Vãn Thu bắt được. Nghe nói lúc đó anh ta muốn ly hôn, Đỗ Vãn Thu dùng cái c.h.ế.t để đe doạ, lúc này còn đang căng thẳng đấy."

"Chuyện mất mặt như thế cũng dám rêu rao ra ngoài? Không sợ bị báo cáo à?"

“Là mẹ chồng cũ của Đỗ Vãn Thu rêu rao ra ngoài, muốn tống tiền."

"Người này đúng là nhân tài, rêu rao ra như vậy, mọi người đều biết hết cả rồi, còn uy h.i.ế.p người khác kiểu gì nữa?"

“Người nhà quê mà, không có kiến thức, nắm được điểm yếu cũng không biết lợi dụng.”

"Chắc là Đỗ Vãn Thu không giữ được việc nữa nhỉ?"

"Chắc chắn rồi, chuyện này gây ảnh hưởng xấu, hai người bọn họ đều sẽ xong đời."

"..."

Vì giọng của mẹ chồng Trương rất lớn, rất nhiều người nghe thấy bà ta tố cáo Đỗ Vãn Thu ngoại tình.

Những lời nói đó một truyền mười, mười truyền một trăm, nhanh chóng lan rộng khắp xưởng dệt.

Thêm mắm thêm muối một chút, đã biến thành Đỗ Vãn Thu và cán sự bị bắt gian tận giường.

Mọi chuyện ầm ĩ rất lớn, đây cũng chính là lý do Giang Xuyên gọi về cho gia đình.

Anh ta muốn ly hôn, nhưng không muốn ảnh hưởng đến đứa bé, cho nên nhờ cha ra mặt hộ, giúp mình bảo vệ Đỗ Vãn Thu.

Đợi ly hôn xong, anh ta sẽ để cô ta trở về quê, đời này anh ta không muốn gặp lại Đỗ Vãn Thu nữa.

Còn đứa bé, anh ta sẽ tiếp tục nuôi.

Người nhà họ Trương không đáng tin, Đỗ Vãn Thu cũng vậy, nếu như anh ta không nuôi, đứa bé ngoan cũng sẽ bị bọn họ hủy hoại.

Đỗ Vãn Thu khóc đến chảy nước mũi, cô thật sự không ngờ bọn Giang Xuyên lại đến thành phố.

Càng không ngờ, bọn họ đến xưởng dệt không thấy cô, lại đưa con ra công viên chơi.

Mặc dù cô ta và cán sự không làm cử chỉ gì thân mật, nhưng một nam một nữ ở cùng nhau...Cô có nhảy xuống sông hoàng hà cũng rửa không sạch.

"Khóc khóc khóc, cô còn dám khóc! Mặt mũi nhà họ Trương chúng tôi đều bị cô ném sạch rồi!"

Tuy bây giờ Đỗ Vãn Thu không còn là con dâu của bà ta nữa, nhưng mẹ chồng Trương vẫn giận không chỗ phát tiết.

Ở lúc bà ta không biết, không chừng người này đã đội không ít nón xanh cho con trai bà ta rồi.

Ánh mắt bà ta quét qua Giang Xuyên và Đỗ Vãn Thu: "Thảo nào cô vừa sinh con đã có thể gả vào nhà họ Giang rồi, các người đã qua lại với nhau từ lâu rồi phải không?"

Giang Xuyên nhíu mày nói: “Lúc đó tôi có người yêu, bà đừng có nói bậy."

Mẹ chồng Trương không giữ mặt mũi cho Giang Xuyên, nói: “Có người yêu rồi, sao cậu còn cưới Đỗ Vãn Thu?”

Giang Xuyên nhất thời không trả lời được câu hỏi này.

Mẹ chồng Trương hừ một tiếng: “Chắc chắn là trước kia làm không ít chuyện xấu hổ rồi, giờ mới làm quen như vậy, xưởng dệt nhiều người nhìn như thế, cô cũng dám câu kết làm bậy với đàn ông, Đỗ Vãn Thu, lá gan của cô lớn thật đấy!"

Đỗ Vãn Thu không để ý tới mẹ chồng Trương, chỉ không ngừng giải thích với Giang Xuyên: “Em và anh ta không có quan hệ gì cả, bọn em chỉ vô tình gặp nhau ở công viên mà thôi."

Không một ai có mặt tin điều này cả.

Bị Đỗ Vãn Thu lừa quá nhiều lần, Giang Xuyên không còn chút tin tưởng nào với cô ta, lúc này anh ta chỉ cảm thấy mỉa mai.

Bất kể người này đi đến đâu đi nữa, nghĩ đến đều là dựa dẫm vào đàn ông.

Cô ta thật sự hết cứu nổi rồi.

Trong lòng Giang Xuyên hối hận, năm đó mắt anh ta bị mù rồi, mới bị loại phụ nữ này lừa gạt.

"Ly hôn hoặc ngồi tù, chọn một đi."

Đỗ Vãn Thu sợ hãi, cô ta còn trẻ, còn cả cuộc đời ở phía trước, làm sao có thể vào tù được?

"Em không có quan hệ gì với anh ta cả, anh tin em đi."

Giang Xuyên bất động, nếu như anh ta còn mềm lòng với Đỗ Vãn Thu nữa, anh ta chính là một kẻ đại ngu ngốc.

Anh ta ôm đứa bé trong lòng, cúi đầu nhìn Đỗ Vãn Thu: "Cô không có sự lựa chọn."

Vân Mộng Hạ Vũ

Ánh mắt Giang Xuyên tràn đầy lạnh lùng, Đỗ Vãn Thu biết mình xong đời rồi.

Giang Xuyên muốn ly hôn với cô ta, cô ta còn lỗ hai nghìn tệ.

Bây giờ không còn ai, công việc cũng mất...

Cuối cùng, cô ta không có gì cả.

Đỗ Vãn Thu muốn khóc cũng khóc không được, rõ ràng cô ta đang từng bước một leo lên, vì sao đột nhiên lại không còn gì nữa?

Khác với phản ứng của cô ta, Giang Xuyên khó hiểu thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng anh ta cũng có thể tách khỏi Đỗ Vãn Thu rồi.

Từ giờ trở đi, anh ta sẽ trở lại là Giang Xuyên sạch sẽ như xưa.

Bình Luận (0)
Comment