Tiêu Thanh Như, cùi chỏ ra của em hướng ra ngoài 1
Lúc ăn cơm tối, xuất hiện thêm vài người đến thăm nhà.
Chỉ có điều, nhân vật chính trong chủ đề đối thoại lần này biến thành Tiêu Hoài Thư.
Bọn họ hỏi han về tuổi tác và công việc của anh ấy.
Nghe ngóng được nam thanh niên ở độ tuổi này đại diện cho điều gì, tất cả mọi người đều hiểu được.
Tiêu Hoài Thư càng không ngừng nháy mắt ra hiệu cho đôi vợ chồng trẻ, đáng tiếc tất cả công sức đều bị đối phương phớt lờ.
Cuối cùng, Hứa Mục Chu dẫn Tiêu Thanh Như ra ngoài tản bộ, để lại không gian cho bọn họ.
Tiêu Hoài Thư nghiến chặt răng đến mức sắp cắn nát cả răng. Hai người này thật sự là không có nghĩa khí mà!
Mẹ Hứa nhìn thấy mà buồn cười, bà ấy không đành lòng nhìn thấy anh ấy tiếp tục chịu khổ, nói: "Hoài Thư, cháu cũng đi dạo ở bên ngoài đi, hoặc là quay về phòng đi ngủ cũng được. Chủ đề trò chuyện của mọi người không phù hợp với cháu."
Tiêu Hoài Thư nhìn bà ấy bằng nét mặt cảm kích. Ở trong thời điểm then chốt, vẫn là trưởng bối mới đáng tin cậy.
"Nhân lúc trời còn chưa có tối, cháu đi dạo ở bên ngoài đây."
"Được rồi, về sớm một chút, nhớ chú ý an toàn."
Tiêu Hoài Thư là một người đàn ông trưởng thành, lại được huấn luyện lâu năm nên thân thủ của anh ấy vô cùng tốt. Thật ra, không cần phải lo lắng cho sự an toàn của anh ấy.
"Cháu đi dạo một vòng rồi quay lại."
Tiêu Hoài Thư rời đi, nhóm các bà thím vẫn còn đang không ngừng khen ngợi anh ấy.
"Đồng chí Tiêu vừa đẹp trai lại vừa có một công việc tốt. Chắc là có rất nhiều nữ đồng chí theo đuổi cậu ấy mới đúng. Tại sao đến bây giờ cậu ấy còn chưa kết hôn vậy?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Mẹ Hứa tự nhủ ở trong lòng rằng nhìn không vừa mắt thì không kết hôn thôi, lấy ở đâu ra nhiều cái vì sao như thế chứ?
“Tôi không biết rõ về chuyện của Hoài Thư cho lắm. Tuy nhiên, có lẽ thằng bé thích thanh niên tiến bộ."
"Như thế nào mới được tính là thanh niên tiến bộ?"
Mẹ Hứa há mồm bịa chuyện: "Một người có tư tưởng, có văn hóa, có công việc chính là thanh niên tiến bộ."
Chỉ với ba điểm này đã loại bỏ con gái của hầu hết những người có mặt ở đây.
Có người không tán thành, đáp trả: “Nhà của những người như vậy cũng không thiếu người biết kiếm tiền đâu. Tìm người biết giặt quần áo và nấu cơm mới đúng lý."
"Mấy người đều nói điều kiện của nhà họ Tiêu tốt, vậy sao không mướn bảo mẫu cơ chứ? Con dâu cưới vào cửa chính là đại diện mặt mũi cho cả một gia đình, chắc chắn là phải dựa vào tiêu chí văn hóa và có hàm dưỡng để lựa chọn."
Mẹ Hứa nghiêm túc nói: "Người bình thường như chúng ta còn biết nhìn mặt để chọn, đặc biệt là lúc tuyển chọn con dâu và con rể đều có phân tích này kia. Nhà của người có mặt mũi lại không phải là kẻ ngu, làm sao bọn họ lại không biết lựa chọn người tốt nhất cơ chứ?"
Mẹ Hứa nhận thấy rõ mục đích của những người này, cả đám đều muốn đổi con gái để đổi lấy một cuộc sống tốt đẹp hơn. Trên đời này nào có chuyện tốt như vậy chứ?
Nếu con gái của bọn họ đủ ưu tú, ngược lại còn có thể.
Nếu bản thân không muốn phát triển, thậm chí việc nói năng với người khác cũng không thể nói được hai câu, lại còn nghĩ tới cuộc sống tốt hơn, đây là chuyện không thể nào xảy ra đâu.
"Chúng ta cứ bàn bạc thì không tính, còn phải để cho những người trẻ tuổi nhìn nhau vừa ý thì mới được. Nhà lão Hứa, nếu không thì chúng ta sắp xếp cho mấy đứa trẻ gặp nhau một chút được không? Để cho người trẻ tuổi gặp mặt, thành đôi thì tốt nhất. Còn không thành thì kết bạn với nhau cũng được mà."
Mẹ Hứa sắp c.h.ế.t vì cười, bà ấy mắng thầm ở trong lòng rằng có một ít người thật sự sẽ được đà lấn tới, người ta thiếu một người bạn như bà hay sao?
Bà ấy khó xử nói: "Tôi cũng không phải là mẹ ruột của Hoài. Loại chuyện xem mắt này làm sao tới lượt tôi sắp đặt được chứ? Nếu không thì tôi sẽ gọi điện thoại cho bà thông gia để mấy người tự mình nói với bà ấy nhé?"
Mọi người đều lắc đầu, đây chính là nhà tư lệnh, làm sao bọn họ dám nói chuyện với nhà tư lệnh cơ chứ?
"Nếu mấy người đã không đồng ý, vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác. Lần này, Hoài Thư tới Bắc Kinh ăn Tết là vì muốn nghỉ ngơi, vui chơi. Tôi cũng không muốn làm người xấu mà sắp đặt những chuyện lung tung rối loạn cho thằng bé khiến nó ngột ngạt được."
Nói tới đây, tất cả mọi người đều biết không thể trông cậy được vào mẹ Hứa nữa.