Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 217

Tiêu Hoài Thư vừa đến đại viện, Phương Ánh Thu đã đứng đợi anh ấy ở cửa.

“Nhà họ Hứa cách đây rất xa, em nói để em đến đón anh, anh còn không chịu.”

Tiêu Hoài Thư cười nói: “Vậy lát nữa em đưa anh về nha.”

Phương Ánh Thu cố ý trêu chọc anh ấy: “Mơ thật đẹp, anh tới như thế nào thì về như vậy, vừa hay có thể rèn luyện cơ thể.”

Thấy trên xe đạp treo rất nhiều thứ, không có quà quá đắt tiền, Phương Ánh Thu cho Tiêu Hoài Thư một ánh mắt tán thưởng.

Tiêu Hoài Thư biết em gái mình nói đúng rồi.

Lần đầu tiên gặp mặt không cần tặng quà quá đắt tiền, dù sao cũng không phải chỉ tới một lần.

Sau này quan hệ giữa hai bên gần gũi hơn, lại dựa theo tình huống thực tế tặng quà là được rồi.

“Chị ơi, cha bảo hai người mau vào nhà, đừng đứng ở bên ngoài lề mề nữa.”

Phương Kiến Quốc tựa như xem kịch vui nhìn Tiêu Hoài Thư, muốn lừa chị anh ta đi cũng không dễ dàng như vậy.

Dù sao cha mẹ vẫn luôn muốn kén rể cho chị ấy.

Nhưng nhìn hoàn cảnh nhà họ Tiêu, họ cũng sẽ không để cho con trai mình đi ở rể.

Nghĩ đến việc sắp phải gặp cha mẹ vợ tương lai, Tiêu Hoài Thư bắt đầu căng thẳng, trái tim suýt nữa thì nhảy lên cổ họng.

“Cha mẹ có thể không thích anh không?”

“Đồng chí Tiêu, anh thật là có bản lĩnh.”

Vừa mới xác định quan hệ yêu đương đã bắt đầu gọi cha mẹ, Phương Ánh Thu là lần đầu tiên thấy.

Tiêu Hoài Thư đang rất căng thẳng, anh ấy thậm chí còn không buồn tranh cãi với Phương Ánh Thu.

“Đến lúc đó em nhớ bảo vệ anh nha.”

Phương Ánh Thu dở khóc dở cười: “Cha mẹ của em cũng không ăn thịt người, anh đừng quá căng thẳng, bọn họ sẽ không làm khó anh.”

“Ừ, anh không căng thẳng.”

Sau khi hít một hơi thật sâu, cuối cùng anh ấy cũng cầm theo đồ đạc đi vào cửa nhà họ Phương.

Mẹ Phương đang bận rộn trong phòng bếp, nhưng thật ra bà ấy vẫn luôn chú ý đến động tĩnh ở cửa, nghe thấy tiếng bọn họ bước vào, bà ấy lập tức đặt công việc trên tay xuống đi ra ngoài đón.

“Đây là đồng chí Tiêu sao? Mau vào nhà đi.”

Mẹ Phương thoạt nhìn có vẻ là một người nhiệt tình hiếu khách, Tiêu Hoài Thư nhanh chóng chào hỏi, nhân tiện đưa quà mang đến cho bà ấy.

“Bác gái ơi, đây là một chút tấm lòng của cháu.”

“Để cháu tốn kém rồi.”

Tiện tay nhận lấy đống đồ trên tay Tiêu Hoài Thư đặt lên bàn bên cạnh.

Khuôn mặt của mẹ Phương đầy ý cười nói: “Bên ngoài rất lạnh, nhanh vào nhà ngồi đi, uống chén trà nóng.”

Chàng trai này lớn lên thật đẹp trai, mẹ Phương vừa nhìn đã cảm thấy xứng đôi với con gái nhà mình.

Hơn nữa, điều kiện nhà đối phương rất tốt, như vậy có thể tránh được rất nhiều vấn đề.

Vân Mộng Hạ Vũ

Điểm không tốt duy nhất là hai người cách nhau quá xa.

Chẳng qua không sao, biện pháp luôn nhiều hơn so với khó khăn.

Cha Phương giả vờ ngồi ở trong phòng khách đọc báo, thật ra mắt của ông ấy đã sớm liếc nhìn ra cửa vô số lần.

Nhìn thấy bọn họ vẫn luôn đứng ở cửa nói chuyện, ông ấy nghĩ thầm, thằng nhóc này sao lại chậm chạp như thế?

Con gái mình là người nóng tính, nếu sống với người có tính cách như vậy, sau này có phải sẽ thường xuyên bị ức h.i.ế.p không?

Nếu Tiêu Hoài Thư biết cha vợ tương lai đánh giá mình như vậy, chắc chắn anh ấy sẽ khóc chết.

Quy tắc của đàn ông nhà họ Tiêu là thương yêu vợ, còn phải chăm sóc cho gia đình.

Nếu anh ấy dám ức h.i.ế.p người yêu, người nhà nhất định sẽ không tha cho anh ấy!

Lần đầu tiên đến thăm nhà, tóm lại là phải cẩn thận.

Tiêu Hoài Thư đi vào phòng khách chào cha Phương, sau khi nhận được ám chỉ của đối phương lúc này anh ấy mới ngồi ngay ngắn xuống.

Lưng của anh ấy thẳng tắp, có thể nhìn ra được anh ấy đang rất căng thẳng.

“Chuyện của hai đứa tôi đã nghe Thu Thu nói, hai đứa mới quen nhau không lâu, bây giờ đã xác định mối quan hệ yêu đương có phải hơi vội vàng không?”

“Nói chuyện yêu đương phải xem duyên phận, có người quen nhau cả mấy chục năm cũng chưa chắc có thể đến được với nhau.”

Biểu cảm của cha Phương suýt chút nữa thì nứt ra.

Thằng nhóc này giỏi lắm, lần đầu tiên đến nhà đã già mồm với ông ấy.

Sống lưng của Tiêu Hoài Thư lạnh toát, không phải anh ấy nói sai chọc giận cha vợ rồi chứ?

Bình Luận (0)
Comment