Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 251

Cha Tống không phản đối, ông ấy cho Tống Viện một liều thuốc an thần: “Người sai không phải cậu ấy, hai đứa hẹn hò cũng tốt, kết hôn cũng chẳng sao, về cơ bản là không có ảnh hưởng gì tới gia đình mình.”

“Con sợ người khác đêm chuyện này ra để cười nhạo cha.”

“Nếu cha thật sự bị người ta cười nhạo chế giễu thì đó là do cha không đủ bản lĩnh, đâu liên quan gì tới hai đứa?”

Tống Viện thở phào một hơi, thầm nghĩ lời Thanh Như nói quả không sai.

Sau khi nhận được lời khẳng định chắc nịch từ cha, cục đá đè nặng trái tim cô ấy đã được dẹp bỏ hoàn toàn, điều này khiến cô ấy thoải mái hơn bao nhiêu.

“Cha, vậy con và Tần Bắc có thể suy xét được chuyện kết hôn rồi đúng không?”

Cha Tống lắc đầu: “Chưa được.”

“Tại sao không được?”

“Cha mẹ cần xem biểu hiện của thằng nhóc đó, xem có phải nó chỉ đang giả vờ hay không.”

Tống Viện nói tốt cho Tần Bắc: “Tư tưởng giác ngộ của Tần Bắc miễn chê, anh ấy lao động cần cù lại dũng cảm, không sa ngã, có thể tự nuôi nấng em trai một mình, con thấy anh ấy cũng không khác gì một thanh niên tiến bộ.”

Cha Tống lắc đầu trong bất lực: “Con đang bán dưa khen dưa ngon, bán mèo khen mèo à?”

Tống Viện cười đáp: “Thì cũng tại con muốn hai người chấp nhận anh ấy thôi mà.”

“Việc cha mẹ có chấp nhận cậu ta hay không phụ thuộc vào biểu hiện của cậu ta.”

“Nhưng anh ấy ở đội sản xuất, tất cả những gì anh ấy có thể làm chỉ là làm thuê ăn lương, làm gì có cơ hội thể hiện ạ?”

Cha Tống nói: “Phải có thời gian mới nhìn rõ lòng người.”

“Cha con nói rất có lý, có một số người đàn ông rất khôn lỏi, lúc chưa kết hôn thì như chó đội lốt người, kết hôn rồi mới lộ nguyên hình. Viện Viện à, chuyện kết hôn này con khoan hẵng vội, cứ quan sát đã rồi tính tiếp.”

Tống Viện rất có lòng tin với Tần Bắc, nhưng hiện tại cô ấy không phản bác lời cha mẹ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bọn họ chịu đồng ý chuyện cô ấy hẹn hò với Tần Bắc đã là tốt lắm rồi.

Nếu cô ấy còn làm loạn đòi kết hôn thì ra thể thống gì?

“Cha mẹ, con nghe hai người, sẽ quan sát thêm.”

“Con nghĩ được như vậy là tốt rồi, chứ lại đòi c.h.ế.t đòi sống chỉ vì muốn gả chồng thì chịu.”

Tống Viện lắc tay mẹ làm nũng: “Con không phải Đỗ Vãn Thu, sao mà làm mấy việc này được chứ? Trong suy nghĩ của con, tình cảm gia đình không cần nhượng bộ vì tình yêu, ai có lý con sẽ theo người đó.”

Ba chữ “Đỗ Vãn Thu” đã biến thành danh từ đồng nghĩa với “vô liêm sỉ”.

Mẹ Tống không muốn nhắc tới cái con người xui xẻo kia nữa, bà ấy khẽ véo má con gái: “Bây giờ mới chịu dẻo mỏ dỗ cha mẹ vui, tại sao trước đó hẹn hò lại không thẳng thắn với cha mẹ?”

“Con sai rồi, say này nếu có xảy ra chuyện gì con sẽ thương lượng với hai người trước tiên.”

Mẹ Tống nói lời thấm thía: “Tần Bắc có thể tự nuôi sống em trai một mình chứng tỏ cậu ta là người có trách nhiệm, có cậu ta ở đội sản xuất bảo vệ con, cha mẹ cũng yên tâm.”

Trong suy nghĩ của bọn họ, Tần Bắc không phải lựa chọn tốt, nhưng họ không thể ngăn cản con gái mình tới với người nó thích.

Hai vợ chồng họ Tống không yêu cầu Tần Bắc phải có tương lai quá rộng mở, chỉ cần anh ấy có thể toàn tâm toàn ý với Viện Viện, không để cô ấy chịu thiệt thòi là họ đã vui rồi.

Tiêu Thanh Như cũng không biết bọn họ đã nói những gì, đến khi cô tan làm về nhà, Tống Viện đã quay lại đội sản xuất.

Nghĩ đến thái độ của hai vị phụ huynh nhà họ Tống, cô cảm thấy chuyện này chắc đã được giải quyết xong, không còn vấn đề nào nữa.

Chỉ mong đồng chí Tần kia có thể đối xử tốt với Tống Viện, quý trọng số phận khó thắng này.

Bình Luận (0)
Comment