Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 267

Tống Viện có chút kinh ngạc: "Không phải mẹ và cha con muốn quan sát thêm một thời gian nữa sao?"

"Cha mẹ quan sát mấy tháng rồi, cũng không xi nhê gì nhiều, quan trọng là các con ở đội sản xuất, mẹ và cha con ở viện gia chúc, kéo dài mãi cũng không quan sát được gì."

Tống Viện không chắc chắn lắm, hỏi: “Mẹ bàn bạc với cha con chưa thế? Đến lúc đó con đưa người về, cha con lại nói không đồng ý."

"Đây chính là chủ ý của cha con."

Mẹ Tống thở dài: “Nhắc đến chuyện của Thanh Như đúng là khiến người ta thổn thức, có lẽ vì lý do này, cha con mới đột nhiên để con kết hôn sớm."

Vốn là bọn họ không hài lòng với điều kiện của Tần Bắc, nhưng bây giờ lại cảm thấy chỉ cần nhân phẩm của thằng bé tốt, điều kiện gia đình có kém cũng không sao.

Gả con gái cho Tần Bắc, tuy không thể sống sung túc, nhưng cũng ổn định.

Hơn nữa có sự giúp đỡ của bọn họ, cuộc sống cũng không tệ được.

"Mẹ, vậy lần sau nghỉ con dẫn anh ấy về nhé?"

"Con bé nhà con, trở thành người hay lải nhải như vậy từ khi nào thế?"

"Không phải con sợ cha mẹ đột nhiên đổi ý sao?"

Mẹ Tống giả bộ gõ vào trán con gái: "Mẹ và cha con nói một là một, hai là hai, từng lật lọng bao giờ?"

Tống Viện cẩn thận suy nghĩ một chút, nói: "Thật sự không có."

"Mẹ thấy con vui đến phát ngốc rồi."

Tống Viện quả thực rất vui, cô ấy và Tần Bắc đã hẹn hò được hơn nửa năm, mặc dù anh ấy không thúc giục, nhưng cô nhìn ra được, thật ra Tần Bắc không có cảm giác an toàn.

Hơn nữa trong đội sản xuất còn nói bóng nói gió, luôn cảm thấy họ sẽ chia tay.

Tống Viện cảm thấy bây giờ là thời điểm tốt để kết hôn.

Ở nhà một ngày, hôm sau ăn trưa xong, Tống Viện lại trở về đội sản xuất.

Hôm nay Tần Bắc phải đi làm, không thể đón cô ấy.

Tống Viện đi vòng qua công xã một chuyến, mua một cân thịt, rồi đi thẳng đến nhà họ Tần.

Cửa bị khóa, nhưng cô ấy có chìa khóa.

Trong lòng có tin vui, tâm trạng Tống Viện cực kỳ tốt.

Cô ấy làm vỏ bánh trước, tối gói sủi cảo ăn.

Lúc Tần Bắc đi làm về đã hơn sáu giờ chiều, ngửi thấy mùi thơm bay ra từ trong bếp, khóe miệng cong lên, nhất định người yêu đã về.

"Anh, chị gói sủi cảo, ngon lắm."

Tần Bắc gõ đầu thằng nhóc nói: "Em tham ăn như thế, có giúp chị không?"

"Giúp chứ, em và chị cùng nhau gói sủi cảo."

Rửa tay xong, Tần Bắc đi vào trong bếp.

Kể từ khi gia đình đồng chí Tiêu xảy ra chuyện, tâm trạng Tống Viện đã không vui, hôm nay vui vẻ như thế, quả thực hiếm thấy.

Tần Bắc không nhịn được hỏi cô ấy: "Gặp chuyện gì vui à?"

"Xem là vậy đi."

Tần Bắc bị khiêu gợi lòng tò mò: "Là chuyện gì thế?"

"Khụ, lần tới trường học được nghỉ, cha mẹ em bảo anh cùng về nhà với em một chuyến."

Tần Bắc sửng sốt hai giây, sau đó trở nên căng thẳng.

Căng thẳng xong rồi lại mừng rỡ như điên.

Ý là gặp mặt trưởng bối hả?

Gặp mặt trưởng bối rối, không phải bọn họ sẽ kết hôn à?

"Bác trai, bác gái thích ăn cái gì? Hai ngày nữa anh xin nghỉ đi thành phố một chuyến."

Vẻ mặt Tần Bắc tràn đầy hưng phấn, Tống Viện không muốn làm anh ấy mất vui.

Suy nghĩ một lúc, nói: "Không cần tặng đồ gì quý giá đâu, nếu như có thể, tặng cho cha em hai lọ trứng cút đóng hộp là được, ông ấy thích ăn cái này, còn mẹ em tặng chút bánh ngọt là được."

Vân Mộng Hạ Vũ

Đây chính là đồ cơ bản phải tặng, dù Tống Viện không nói, Tần Bắc cũng sẽ chuẩn bị.

Trong lòng thầm nghĩ, đến lúc đó mua thêm hộp sữa mạch nha nữa.

“Những thứ này mua ở công xã cũng được, anh không cần xin nghỉ đi thành phố, sau này còn nhiều cơ hội tặng quà cho bọn họ."

Khóe miệng Tần Bắc cong lên: "Nghe theo em hết."

Tuy Tần Thiên còn nhỏ, nhưng cũng nghe hiểu anh trai mình sắp cưới vợ.

Thằng nhóc không nhịn được cười toe toét.

Sau này cô Tống là chị dâu của cậu rồi.

Bình Luận (0)
Comment