Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 335

Kỳ nghỉ luôn rất ngắn ngủi.

Một tháng trôi qua nhanh chóng, cuộc sống lại trở về quỹ đạo hằng ngày.

Hứa Mục Chu quay lại Việt Thành làm việc, còn Tiêu Thanh Như ở lại Bắc Kinh học tập.

Cứ cách một hai tháng, cha mẹ Hứa sẽ dẫn hai cháu đến Việt Thành một chuyến.

Có người nhà bầu bạn, cuộc sống mỗi ngày của cặp sinh đôi đều rất vui vẻ.

Đến cuối năm, tin tức đầu tiên khiến cả nước rung động.

Chính là cải cách.

Tiêu Thanh Như nhận được cuộc gọi của Tống Viện: “Tần Bắc định ra ngoài kinh doanh, cậu ở Bắc Kinh có thể nắm bắt tin tức sớm, cậu hỏi thăm giúp tớ chuyện này có thành hay không? Sau này có xảy ra vấn đề gì không?”

Khi nghe thấy tin tức này, Tiêu Thanh Như cũng có hơi bất ngờ.

Sau đó cô trở lại bình thường.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vừa nhìn là biết Tần Bắc là một người có đầu óc nhanh nhạy, bây giờ anh ấy muốn nắm bắt cơ hội ngàn năm có một ngày, đây chẳng phải là chuyện lạ lùng gì.

Cô nói: “Sau này thế nào tớ không biết, nhưng mấy năm tới chắc chắn sẽ không sao đâu.”

Tống Viện nói: “Vậy để tớ đồng ý với Tần Bắc, để cho anh ấy lăn lộn đi.”

“Buôn bán cần có vốn, hai cậu có đủ tài chính không? Chỗ tớ có chút tiền để dành này, nếu như cần các cậu có thể mượn dùng.”

Tống Viện rất cảm động.

Lần kinh doanh này chẳng biết có thành công hay không, cho nên người dam cho bọn họ vay tiền, ngoại trừ cha mẹ ra cũng chỉ có Thanh Như mà thjooi.

“Tạm thời bây giờ không cần tới, con còn nhỏ, Tần Bắc định tạm thời buôn bán nhỏ ở công xã, để tiện chăm sóc gia đình, chờ năm sau Hạo Hạo đi học, nếu như buôn bán có thể phát triển được thì mở rộng cửa hàng cũng không muộn.”

“Đi trước một bước thì sẽ ổn thỏa hơn.” Tiêu Thanh Như nói.

Tống Viện trêu đùa cô, nói: “Nếu như có thể kiếm tiền thật, đến lúc đó tìm nhà cậu để hợp tác, cậu và đồng chí Hứa không cần làm gì cả, chỉ cần đầu tư tiền là được.”

Tiêu Thanh Như cười nói: “Cậu nói vậy làm tớ thấy động lòng đó, hy vọng đồng chí Tần có thể làm thật tốt, sau này dẫn chúng tớ cùng phát tài.”

“Để anh ấy thử một năm, thăm dò trước đã.”

“Được, có chuyện gì cứ gọi điện thoại cho tớ, đến lúc đó chúng ta cùng nhau giải quyết.”

“Thanh Như, cảm ơn cậu nhé.”

“Với quan hệ của hai chúng ta mà còn cần nói cảm ơn à?”

Mấu chuyện như buôn bán kinh doanh, nguy hiểm trùng trùng.

Có Tiêu Thanh Như cổ vũ, Tống Viện cũng có tự tin hơn.

Mấy năm nay họ tiết kiệm được một khoản nho nhỏ, lại còn phải sửa nhà, bây giờ tiền trong tay cũng chỉ hơn hai trăm đồng.

Còn một ngàn đồng của hồi môn mà cha mẹ cho, Tống Viện không định đụng tới, sau này nếu như có chuyện gì thì có thể lấy số tiền này ra để dùng cho lúc khẩn cấp.

Hơn nữa với tính tình của Tần Bắc, anh ấy cũng sẽ không chịu.

Tuy hai trăm đồng không nhiều lắm nhưng vẫn đủ để kinh doanh nhỏ.

Chuyện vợ chồng Tổng Viện có ý định kinh doanh mang đến cho Tiêu Thanh Như một ý tưởng, cô ăn cơm tối xong thì đi gọi điện cho Hứa Mục Chu.

Hai vợ chồng cứ sống riêng hai nơi cũng không phải cách hay, Tiêu Thanh Như định tốt nghiệp xong sẽ đến Việt Thành làm việc.

Nếu như muốn sống ở đó lâu dài, chắc chắn phải giải quyết ổn thỏa chuyện nhà cửa.

Ký túc xá của Hứa Mục Chu quá nhỏ, không đủ cho cả nhà họ sống.

Có thể đi đến những con phố yên tĩnh gần trường học, tìm mua một căn nhà ở đó, sau này cả nhà họ cũng có thể sống thoải mái hơn một chút.

Nghe nói Tiêu Thanh Như có ý định mua nhà ở Việt Thành, Hứa Mục Chu là người đầu tiên đồng ý.

“Để anh tìm căn nhà nào phù hợp trước, chờ em được nghỉ đông đến rồi tự xem xét, nếu em thích thì chúng ta chọn.”

“Được đó, dự toán khoảng ba ngàn đồng chắc là sẽ đủ mua một căn nhà có sân vườn nhỉ?”

“Có đó, bây giờ nhà rẻ, một ngàn đồng là có thể mua được một căn nhà có sân rộng rồi.”

Tiêu Thanh Như nói: “Vậy anh tìm nhiều chỗ vào, nếu thích hợp thì chúng ta mua thêm hai cái nữa, giữ lại sau này cho Tả Tả Hữu Hữu.”

Bình Luận (0)
Comment