Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng

Chương 91

“Quan trọng nhất là bọn chị thường mua để biếu tặng, lần này nạp tiền lại lời thế này, không tranh thủ thì sau này còn đâu cơ hội tốt như vậy nữa!”

Nói xong, Lưu Thanh Thanh gom hết đồ bỏ vào một cái thùng, “Chị còn chút việc, bọn chị phải xuống phía Nam một chuyến, lần sau về lại ghé thăm em.”

“Sau này có hoạt động như thế nhớ báo cho bọn chị nhé.”

Tô Niệm Niệm bật cười tiễn người, “Cảm ơn chị Thanh.”

“Cảm ơn gì chứ? Nếu không phải dùng sản phẩm của em, da dẻ chị sao có thể tốt lên thế này.”

Lưu Thanh Thanh ghé sát lại, hạ giọng: “Chính vì chăm sóc sắc đẹp ngày càng tốt, trông trẻ ra, nên tháng trước chị mới tình cờ gặp được một mối tình thứ hai đó.”

Tô Niệm Niệm nghe xong trừng to mắt.

Trước đây cô từng nghe chị kể vài chuyện cũ: lúc trẻ dại dột kết hôn, sinh được một cô con gái.

Ban đầu vì con nên cố nhẫn nhịn, nhưng không ngờ con gái mắc bạo bệnh qua đời. Từ đó chị mới bừng tỉnh, dứt khoát ly hôn rồi vào Nam làm ăn, nhờ vậy mới quen nhóm bạn bè hiện tại.

Không ngờ bây giờ lại nói tới “tình yêu thứ hai”?

“Nếu sau này chị có tin vui, nhớ mời em uống rượu mừng nhé.”

Tô Niệm Niệm thật lòng nói.

Kết quả là Lưu Thanh Thanh cười hì hì: “Hợp thì ở bên, không hợp thì chia tay, cần gì nhất định phải cưới xin? Miễn là đáp ứng được nhu cầu thì được rồi!”

Nói xong, chị phẩy tay rời đi.

Tô Niệm Niệm chớp mắt, về lại cửa hàng mà vẫn chưa hoàn hồn.

Có lẽ nhờ câu chuyện của Lưu Thanh Thanh, nên khách đến sau nạp tiền càng nhiều.

Ban đầu ai cũng định nạp 50 tệ, sau lại thành 100.

Khách mua đồ cũng không ít, nghe đến chương trình nạp tiền liền rút ví.

Cuối ngày, Tô Niệm Niệm tính sổ, phát hiện đã có hơn 100 lượt khách nạp, tổng số tiền vượt 5000 tệ!

Cô tròn mắt kinh ngạc, ngay cả Lưu Viên Viên và Văn Tú cũng không dám tin.

“Không ngờ một ngày lại nạp được nhiều thế này.”

“Đây đều là doanh thu sau này đó!”

“Hoạt động kiểu này có thể làm định kỳ, đúng là ý tưởng hay thật.”

Nghe hai người bàn luận, Tô Niệm Niệm gom tiền lại, kiểm tra hàng tồn kho:

“Khoản này vừa hay để nhập thêm hàng, còn có thể đặt làm một lô bao bì mới. Như vậy cũng tốt, sau này hai em cứ làm việc theo nề nếp, có ý tưởng gì cứ nói với chị.”

Mấy lần hoạt động gần đây đều rất thành công, Tô Niệm Niệm tự nhủ sau này phải nghĩ thêm nhiều chương trình khác để khách quen được lợi, càng thêm tin tưởng thương hiệu của mình.

Một bên, Tô Niệm Niệm bận rộn kiếm tiền, học tập, ôm giấc mơ thi đại học.

Còn Tô Tiểu Tiểu thì suốt ngày chỉ nghĩ làm sao đối phó Dương Uyển Như.

Hôm đó, sau màn khoe khoang trong nhà Dương Uyển Như, đến cuối tuần, quả nhiên Bạch Quân Dịch liền đưa cô đi bệnh viện kiểm tra.

Đứa nhỏ phát triển rất tốt, bác sĩ dặn phải chịu khó đi lại để sinh nở sau này dễ dàng hơn.

Bạch Quân Dịch nghe thấy con khoẻ mạnh, lại còn nghe rõ nhịp tim, lòng vui mừng khôn xiết.

Ra khỏi bệnh viện, anh nắm chặt tay Tô Tiểu Tiểu.

“Sao vậy?” – cô nghi ngờ hỏi.

Bạch Quân Dịch khẽ lắc đầu: “Anh chỉ không ngờ… con của anh cũng sắp chào đời rồi. Nghĩ đến thôi đã thấy hạnh phúc.”

Tô Tiểu Tiểu nghe vậy vô cùng hân hoan, khoác tay anh cùng đi dạo chợ.

Họ mua kha khá đồ ăn ngon, còn sắm thêm vài bộ quần áo bầu.

Mặc bộ mới bước vào khu tập thể, Tô Tiểu Tiểu lập tức trở thành tiêu điểm.

Các chị dâu xung quanh ùa đến trêu ghẹo:

“Bộ này đẹp ghê, ai đi mua cùng em vậy?”

“Mua đồ cũng chẳng gọi bọn chị theo, em đúng là giấu kỹ quá đó nha!”

“Lần sau nhớ rủ bọn chị đi cùng nhé, để bọn chị góp ý cho!”

Mọi người vừa cười vừa nói, Tô Tiểu Tiểu đưa tay vuốt tóc, làm bộ điệu thẹn thùng:

“Đây là tuần này anh Dịch nhà em đưa em đi dạo phố mua đó. Anh ấy bảo em mặc bộ này rất hợp, dù đang mang thai thì cũng phải ăn diện một chút.”

Nghe xong câu này, cả đám phụ nữ liền cười ầm lên trêu ghẹo:

“Chà, chồng em chiều em quá rồi đấy. Hồi chị bầu, toàn lấy đồ cũ cắt may lại chứ có mấy khi được mặc đồ mới đâu.”

“Đúng rồi đó! Chồng chị bảo bầu có mấy tháng, mua về sinh xong lại không mặc được, phí tiền nên toàn sửa đồ cũ.”

“Thật đúng là gả cho người tốt, ngay cả lúc mang thai cũng được nâng niu, hạnh phúc quá đi thôi.”

“Chuẩn luôn!”

Mấy chị em ríu rít bàn tán.

Đúng lúc này, Dương Uyển Như dắt bé Tiểu Thạch Đầu đi mua đồ về, nghe thấy liền khựng chân.

Tô Tiểu Tiểu quay lại, vừa hay bắt gặp ánh mắt cô ta.

“Không biết em lấy phúc phần ở đâu mà có được người chồng tốt như vậy. Giá mà bọn chị cũng được thế thì tốt biết mấy.”

“Thật là ghen tỵ với em đó.”

Các chị dâu còn đang phụ họa, Tô Tiểu Tiểu cố ý ho khẽ, chỉnh giọng:

“Anh Dịch đối với em thật sự rất tốt. Anh ấy còn nói chờ con chúng em chào đời sẽ đưa cả nhà đi du lịch xa.”

Thấy sắc mặt Dương Uyển Như sa sầm, tâm trạng Tô Tiểu Tiểu lập tức sáng rực.

Cô hôm nay cố tình mặc đồ mới ra khoe, chính là muốn xem thử có cơ hội chạm mặt Dương Uyển Như không.

Không ngờ lại thật sự gặp được!

Dương Uyển Như đáng đời!

Cô ta cứ thích chạm mặt mình, thì hãy mở to mắt mà nhìn cho rõ tình cảm vợ chồng cô và Bạch Quân Dịch tốt đẹp đến nhường nào. Nếu còn dám phá hoại hạnh phúc người khác, thì đừng trách mình không nể mặt!

“Các chị, mấy hôm nữa có muốn đi dạo phố cùng em không?”

Tâm trạng tốt nên Tô Tiểu Tiểu cười híp mắt rủ rê.

Vốn dĩ đời sống của Tô Tiểu Tiểu đã sung túc, nay lại có chồng là phó đoàn trưởng, ông nội trong quân đội cũng có chút thế lực, nên ai nấy đều vui vẻ bắt chuyện cùng. Chẳng mấy chốc đã nói cười rôm rả.

Phía bên kia, Dương Uyển Như dắt con đi thật nhanh, về đến nhà tức giận đến mức ném mạnh đồ xuống bàn, ngồi một chỗ mà ấm ức nghẹn ngào.

Rõ ràng Tô Tiểu Tiểu cố tình khiêu khích mình.

Hôm đó sau khi Bạch Quân Dịch rời đi, anh ta không còn quay lại nữa.

Cô không hiểu, trước kia chỉ cần mình tỏ ra yếu đuối, Bạch Quân Dịch liền dịu dàng, quan tâm hết mực.

Rõ ràng lúc chồng mình vừa mất, Bạch Quân Dịch đã từng nói sẽ chăm sóc hai mẹ con suốt đời.

Bình Luận (0)
Comment