Quản Lý Siêu Năng Lực Đã Trở Nên Nổi Tiếng

Chương 30

Trương Đống Quốc cũng không ngờ lại trùng hợp đến vậy.

Ồ hố.

Ông ta ngoảnh đầu nhìn lại, tên nhóc ranh này đúng là tự đâm đầu vào họng súng rồi.

Trương Đống Quốc vừa hoàn thành nhiệm vụ, tràn đầy tự tin vào bản thân – một tân binh đặc công với tiền đồ rộng mở, ngay cả bước đi cũng đầy khí thế.

Ông ta khiêm tốn đẩy cửa xuống xe, cảm giác tà áo gió tung bay như thể nhân vật trong một bộ phim sát thủ bước ra đời thực.

Mỗi tên Trương Lực đó thôi á? Để tôi cho cậu thấy sức mạnh của chính nghĩa.

Trương Đống Quốc lại cầm điện thoại lên, dặn dò đôi câu.

“À đúng rồi, chuyện của Trương Lực ấy, các cậu liệu mà nắm bắt nhịp điệu vả mặt cho tốt nhé.”

Đầu dây bên kia: “…Vâng, sếp.”

Xem ra sếp thật sự đắm chìm vào trò chơi của giới giải trí rồi.

Tống Miên ở trong chương trình này đúng là lẻ loi một mình.

Không được phát điện thoại, không có bạn cùng phòng, cũng chẳng liên lạc được với chị Vưu, lại không quen thân với những người khác.

Mấy ngày nay còn khó chịu hơn cả thời cấp ba.

Cô ấy vốn nghĩ với danh tiếng trước đây của mình, chắc chẳng ai muốn dây dưa. Không ngờ sau khi chị Vưu rời đi, mấy khách mời khác lại chủ động bắt chuyện với cô ấy.

Hai khách mời nữ còn lại ở chung phòng, cùng tầng với cô ấy. Khi đi huấn luyện, họ còn gõ cửa rủ cô ấy đi cùng nữa.

Cậu hot boy trẻ tuổi Lưu Hựu dù thuộc Dolphin Entertainment nhưng tính cách không tệ, chưa bị ảnh hưởng bởi sự chua ngoa của Lâm Kinh và vị tiền bối bỏ thi kia. Cậu ta khá khiêm tốn, cũng dễ hòa đồng với mọi người.

Chỉ có Lí Huy, người đã bị vả mặt hai lần liên tiếp là mỗi lần trông thấy cô ấy đều đi vòng tránh xa.

Lúc được một khách mời nữ khoác tay rủ đi vệ sinh, Tống Miên cảm thấy thật kỳ diệu.

Cô ấy vậy mà lại có cảm giác tụ tập lập nhóm nhỏ với người khác như khi hồi học cấp ba.

Trước đây, một mình cô ấy đã là một nhóm rồi, chẳng sợ ai cô lập, thậm chí còn tự cô lập tất cả mọi người. Giờ lại cùng người khác cô lập Lí Huy… Hừm, cảm giác này cũng mới lạ đấy.

Hai nữ nghệ sĩ A, B và Lưu Hựu thì chẳng nghĩ nhiều như vậy.

Lúc mới đến, họ né tránh Tống Miên vì sợ dính phiền phức. Đến sau này phát hiện cô ấy chỉ là miệng độc một chút, nhưng cũng không tùy tiện chĩa vào người vô can, thậm chí đôi khi còn khiến người ta thấy hả hê.

Hơn nữa, cô ấy cũng không hề yếu đuối và tiểu thư như trong mấy chương trình trước.

Ngay cả chạy mang vác vật nặng cũng đứng nhì trong số các khách mời, còn được huấn luyện viên khen mấy lần. Cô ấy chưa từng than vãn về điều kiện huấn luyện khắc nghiệt, càng không viện cớ lười biếng.

Dù ai cũng nghe nói về chuyện giữa Tống Miên và Tổng giám đốc Trương, thậm chí ông ta còn đích thân đến ghi hình, nhưng cô ấy vẫn không hề lợi dụng đặc quyền. Nhìn cô ấy với Tổng giám đốc Trương cũng chẳng có vẻ gì là có quan hệ đặc biệt. Ngược lại, mọi người đều rất kính trọng chị Vưu, khó mà không nghi ngờ rằng trước đây cũng là nhờ chị ấy mà hai người họ mới quen biết nhau.

Vậy thì còn gì để chê bai nữa?

Huống chi Tống Miên rất đẹp, đẹp đến mức khiến người ta không nhịn được mà muốn lại gần. Một người đẹp không tì vết, tính cách thú vị, không phải kiểu nóng nảy khó chịu, dáng người cũng rất chuẩn thì ai mà không muốn tiếp xúc nhiều hơn chứ?

Người đẹp có chút đỏng đảnh thì sao? Đỏng đảnh một chút thì sao chứ!

Cuối cùng, cũng là điểm quan trọng nhất – dù trong giới có thực dụng đến đâu, vẫn khó tránh khỏi việc bị khí chất mạnh mẽ chinh phục.

Tống Miên là nghệ sĩ của chị Vưu đấy!

Quen thân với cô ấy rồi, chẳng phải chị Vưu cũng sẽ thành người nhà hay sao?

Vậy nên từ khi debut đến nay, lần đầu tiên Tống Miên cảm nhận được cảm giác được bạn bè vây quanh.

Khi cô ấy cùng hai chị gái ngồi trên giường để chia sẻ đống đồ ăn vặt lén mang vào, chính cô ấy cũng thấy có chút mơ hồ, cảm giác giống như không thật vậy.

Dù chị Vưu không có ở đây, nhưng chẳng ai dám ngồi lên giường của chị ấy, thế là ba người đành chen chúc trên chiếc giường nhỏ của Tống Miên.

Chuyện này nói ra cũng thật kỳ lạ. Ngay từ ngày đầu tiên, chị Vưu đã tháo máy quay xuống mà không lắp lại. Sau đó, tổ chương trình bị thực lực của chị ấy dọa sợ, không dám lắp lại nữa. Vì thế, phòng ký túc xá của họ trở thành nơi trú ẩn duy nhất khỏi ống kính.

Mỗi lần đến đây, để bày tỏ lòng biết ơn, hai chị gái kia còn giúp quét dọn trước giường của chị Vưu, lau ghế sạch sẽ, không để bám bụi.

Quản Duyệt nói: “Chị Vưu về công ty xử lý công việc à?”

Ngải Hạ Dao mở một gói khoai tây chiên ra: “Dù sao cũng là người quản lý, chắc bận nhiều việc lắm.”

“Chị Vưu có phải lính xuất ngũ không?”

“Thấy giống thật đó, thực sự quá đỉnh.”

“Sao tôi không may mắn gặp được một quản lý lợi hại thế này chứ?”

Tống Miên vừa xé một gói bánh tôm ra, chợt nghe có người hỏi: “Mọi người có biết tập đầu tiên phát sóng thế nào không?”

Cô ấy hơi ngẩng đầu: “Không biết chính xác, nhưng nhìn dáng vẻ hưng phấn của tổ chương trình với đống bình luận hôm đó thì chắc là không tệ đâu.”

“Không chỉ là không tệ đâu!” Quản Duyệt ghé người lại gần, hạ giọng nói: “Tôi lén hỏi thăm nhân viên rồi, tập đầu tiên hot lắm!”

“Rating tăng vọt, lên hot search cả đống lần, mà không phải mấy cái mua để quảng bá đâu nhé, hoàn toàn là do dân mạng tự tìm kiếm đẩy lên, thậm chí còn tạo ra mấy meme mới nữa.”

Ngải Hạ Dao: “Đỉnh nóc kịch trần bay phấp phới luôn!”

“Thời gian có hạn nên tôi chỉ hóng thử xem chương trình chúng ta đang hot gì thôi. Hai người đoán xem?” Quản Duyệt vui vẻ nói: “Mới đầu tất cả đều là nhờ Chu Nhàn Đình đấy!”

Hai người còn lại lập tức dựng tai lên: “Vụ gì, vụ gì?”

“Hôm nọ không phải anh ta vượt xe ngay trước cổng doanh trại sao? Trong tập một, anh ta cũng thể hiện tệ quá, chẳng có cảnh nào dùng được. Thế là fan anh ta nổi điên, tố chương trình lợi dụng anh ta để kéo nhiệt, nhưng lại không cho anh ta lên hình, còn bảo chương trình xem anh ta như công cụ, làm ầm ĩ lắm!”

“Sau đó đúng như đạo diễn nói, họ tung video vượt xe ra. Trời ơi, phải nói là cực kỳ đặc sắc! Bình thường anh ta cứ thích tỏ vẻ nho nhã, luôn xây dựng hình tượng bằng cách dìm hàng người khác, tự nhận là nghệ sĩ hoàn hảo, nhân phẩm không tì vết, như vầng trăng sáng thuần khiết, thiên vương toàn năng, vừa đẹp người vừa đẹp nết các kiểu. Video vừa được tung ra, tất cả mọi người đều há hốc mồm.”

Quản Duyệt vỗ đùi cười lớn: “Ngay hôm đó, nhiệt độ liền bùng nổ. Fan anh ta không dám tin đây là sự thật, mấy tài khoản marketing cũng không thèm phối hợp với anh ta, đồng loạt đăng tin về vụ vượt xe và chuyện anh ta còn đòi bồi thường nữa. Thế là xong đời, những ai đã ngứa mắt với anh ta từ lâu liền nhân cơ hội này mà dập anh ta không thương tiếc. Đúng là con người không thể cố dựng mấy hình tượng kiểu này. Càng ra sức tỏ vẻ hoàn hảo, người ta lại càng thích xem lúc mình sụp đổ.”

Tống Miên và Ngải Hạ Dao đều gật đầu tán thành.

“Mà buồn cười nhất, hai người đoán xem là gì?” Quản Duyệt cười gian: “Là fan của Tống Miên!”

Tống Miên vừa bỏ một miếng bánh tôm vào miệng, nhai rộp rộp: “Fan tôi thì sao?”

“Fan cô đỉnh lắm! Video vừa tung ra, họ lập tức tổ chức lực lượng kéo nhau vào Weibo của Chu Nhàn Đình spam bình luận. Định dạng thống nhất, kỷ luật nghiêm chỉnh, tất cả đều gõ một câu “Thằng hèn ra đây mà chịu trận! Đóng phim của cha mày đi!”.”

Tống Miên suýt nữa thì bị nghẹn chết.

“Mỗi bài đăng trên Weibo đều y chang như vậy. Phim không cho anh ta đóng, nhạc không cho anh ta hát, từ rút khỏi showbiz, hò hét đến rút khỏi hệ sinh vật. Vì kỷ luật quá nghiêm ngặt nên cư dân mạng đều bị choáng váng. Đám hóng hớt cũng hùa theo spam bình luận, mọi người chơi meme rất vui vẻ, chẳng ai thèm quan tâm đến cảm nhận của Chu Nhàn Đình cả.”

Ngải Hạ Dao cũng bật cười: “Không hổ là fan của cô!”

Tống Miên vội vàng uống một ngụm nước, trịnh trọng nói: “Không hổ là fan của tôi, quá hiểu tôi luôn.”

“Ngoài meme này với vụ Triệu Vĩ và Chu Nhàn Đình rút lui, còn có một chủ đề khác cũng hot lắm.”

“Vụ gì?”

“Couple.” Quản Duyệt nói: “Hai người đoán xem là couple của ai?”

Trong lòng Tống Miên chợt dấy lên một dự cảm chẳng lành, nhưng khi nghe câu tiếp theo của Quản Duyệt, cô ấy suýt chút nữa lăn thẳng từ trên giường xuống.

“Couple của Tống Miên và chị Vưu!”

“Vãi!” Cô ấy không nhịn được mà chửi thề: “Ai lại ship thế này vậy? Cũng ship được hả?”

“Cô không biết đâu, couple của hai người suýt nữa thì leo lên top 1 luôn ấy! Lượng fan trong siêu thoại tăng một trăm mấy nghìn chỉ trong một đêm. Giờ bọn họ còn đang tranh cãi xem nên đặt tên couple là “Độc Đương Dật Miên” hay “Miên Tư Mộng Tưởng”.”

Ngải Hạ Dao sau khi hết sốc thì không nhịn được bình luận: ““Miên Tư Mộng Tưởng” sai vị trí rồi nhỉ? Chị Vưu dù sao cũng nên là top chứ, chị ấy mạnh mẽ thế cơ mà.”

“Tôi vote cho “Tình Dật Miên Miên”.” Quản Duyệt nghiêm túc nói: “Nghe hay phết.”

“Tôi…” Tống Miên bật dậy: “Hai người ship gì vậy?! Chị Vưu mà cũng có thể ship được hả?”

“Cô đừng nói nữa, ít ra cô còn quen biết chị ấy. Chị Vưu còn bị ghép với đủ thể loại couple kỳ quái ấy chứ. Cô biết vụ chị ấy với Tứ thái tử của Đông Hải Long Cung không?”

“Chị Vưu ghép với ai cũng hợp hết, đối phương càng mềm mại thì lại càng hợp. Cảm giác yêu đương với chị ấy chắc được cưng chiều đến chết mất. Ai mà không muốn làm cô vợ nhỏ của chị ấy chứ…”

Cánh cửa ký túc xá kêu “két” một tiếng, bị đẩy ra từ bên ngoài vào.

Giữa lúc ba người trên giường đang tưởng tượng ngày càng táo bạo hơn, giọng nói lập tức im bặt.

Vưu Dật Tư đeo ba lô bước vào, thấy trong phòng có thêm hai người, bước chân không dừng lại, chỉ ngẩng đầu chào: “Chào mọi người.”

Ba người trên giường không ai cất lời nổi, tay cầm đồ ăn vặt cứng đờ giữa không trung.

Vưu Dật Tư tháo chiếc túi trên vai trái xuống rồi đặt lên ghế, kéo ghế ra, cởi chiếc áo vest trắng khoác lên lưng ghế, sau đó cầm lấy chai nước khoáng ngửa đầu uống.

Cô vẫn mặc bộ đồ trợ lý nữ từ nhiệm vụ trước, kiểu dáng vest rất rộng, nếu không có chiều cao và dáng người của cô, người khác mặc vào sẽ chẳng khác nào một bộ quần áo lê thê lết đất. Cả ba lờ mờ nhớ rằng từng có một ngôi sao nam mặc bộ vest cùng kiểu, cao tận mét tám hơn mà vẫn không toát lên được sự gọn gàng như Vưu Dật Tư, trông còn hơi lôi thôi nữa.

Sau khi cởi áo khoác, bên trong là áo sơ mi lụa đen với cổ áo chữ V, phía trước ngực có một dải lụa buông xuống, tùy tiện thắt một nút. Tay áo xắn lên để tiện hoạt động, nhưng vì chất liệu vải trơn trượt nên không thể cố định, khiến cho một bên tay áo xắn cao hơn, một bên thấp hơn.

Cô uống xong liền đặt chai nước xuống, bàn tay vô tình chống lên lưng ghế, cúi đầu lật đống giấy tờ trên bàn, toàn là thẻ nhiệm vụ chương trình phát hai ngày nay.

Đường nét xương hông của cô cao hơn hẳn phần lưng ghế. Mạch máu nơi cổ tay cũng lờ mờ hiện lên. nhưng chưa kịp quan sát kĩ thì Vưu Dật Tư đã cầm tấm thẻ nhiệm vụ, chậm rãi xoay người, tựa vào bàn, cúi đầu đọc nội dung trên đó. 

Ánh mắt lúc này mới lướt xuống, vô tình nhận ra trên phần ngực cô có một nốt ruồi nhỏ.

Sau khoảnh khắc yên lặng, ba người lập tức đứng phắt dậy: “Chị Vưu, bọn em ra ngoài đi dạo chút đây!”

Tiếp tục nhìn nữa thì lộ liễu quá rồi!

Quả nhiên con gái thích ngắm gái đẹp hơn cả đàn ông!

Vưu Dật Tư hơi ngước mắt lên, sau đó lại cúi đầu, hờ hững đáp: “Đi đi.”

Đợi đến khi cửa đóng lại và cả ba đã chạy ra hành lang, họ mới xót xa than thở: “Không ngờ tôi cũng là một con quỷ mê sắc…”

“Thử thách không nhìn vào chỗ đó đã thất bại hoàn toàn.”

“Đáng ghét, cứ nhìn tiếp chắc bị đánh chết mất thôi nhỉ?”

“Chị ấy tốt bụng lắm, rất cưng chiều con gái và trẻ nhỏ, không đâu không đâu…”

Ba người vừa đi vừa thở phào nhẹ nhõm.

Trong ký túc xá, Vưu Dật Tư hơi nghi hoặc, lại hơi ngẩng đầu lên.

Tai cô rất thính, lúc họ vào lẫn khi họ đi ra đều loáng thoáng nghe được vài câu, chỉ là không rõ ràng lắm, cũng không quá để tâm họ đang nói gì.

Ba người ngoài kia vẫn chưa biết rằng mình đã hoàn toàn bị quê độ.

Cả khu huấn luyện vẫn yên bình như thường lệ, nhưng trên mạng thì hoàn toàn là một khung cảnh khác.

Bởi vì tập mới của “Thử thách bất khả thi” vừa phát sóng, danh tiếng của Tống Miên có phần cải thiện đôi chút, nhưng chủ yếu vẫn nhờ bị Chu Nhàn Đình làm nền cộng thêm tâm lý hóng drama của cư dân mạng, phần lớn do fan couple tạo ra một chút dư luận tích cực.

Dẫu vậy vẫn có không ít người nhớ rất rõ loạt phốt của Tống Miên trong quá khứ.

Làm màu giả tạo đã đành, nhưng điều khiến công chúng ấn tượng nhất chính là vụ việc cô ấy từng gây khó dễ cho một diễn viên nam có danh tiếng rất tốt. Người này là tiền bối trong giới, nổi tiếng yêu thương vợ, cặp đôi của họ có vô số fan hâm mộ, có thể nói là hình mẫu người đàn ông lý tưởng.

Vậy mà Tống Miên lại giống như kiểu người khó chịu khi thấy người ta hạnh phúc, cứ phải buông lời châm chọc mới chịu được. Cả nhà người ta bốn miệng ăn sống vui vẻ hạnh phúc, vậy mà Tống Miên đột nhiên bật cười, buột miệng nói một câu: “Hy vọng hai người thật sự yêu thương nhau.”

Cảnh quay này khiến bầu không khí tại hiện trường rơi vào một sự lúng túng khó tả.

Mỗi khi cư dân mạng cắt ghép những video tổng hợp các khoảnh khắc xấu hổ trong giới giải trí hay những ngôi sao có EQ thấp, cảnh tượng này chưa bao giờ bị bỏ sót.

Biểu cảm vi diệu pha lẫn ngạc nhiên và hoang mang trên mặt những người có mặt, cộng thêm những hành động vô thức để che giấu bầu không khí bối rối đã khiến khoảnh khắc này trở thành một trong những huyền thoại thuộc hàng top của chương trình giải trí.

Mấy ngày nay, Tống Miên và fan của cô ấy trên mạng đang náo loạn sôi nổi, nhưng nhóm người bực bội nhất chính là những kẻ vẫn chưa quên chuyện này.

Mỗi khi dân mạng hùa theo fan Tống Miên chơi đùa với những câu đùa hot, nhóm người này lại lập tức nhảy ra phát biểu:

[Bộ không ai còn nhớ vụ Tống Miên với vợ chồng Trương Lực nữa à?]

[Dù sao tôi vẫn luôn ghét cô ta, EQ thấp quá đi mất. Chẳng lẽ chỉ vì Chu Nhàn Đình vượt xe mà cô ta có thể được tẩy trắng à?]

[Trước đó còn có cả vụ xin lỗi toàn mạng nữa, xin lỗi gì chứ? Tôi thực sự không hiểu sao lại làm lớn chuyện đến mức đó. Chẳng qua chỉ là nhận nhầm người thôi mà? Không chừng công ty đứng sau giật dây, muốn giúp Tống Miên tẩy trắng thôi.]

[Nhưng rõ ràng trong số phát sóng này Tống Miên thể hiện rất tốt mà, không thể khen được hả?]

[Giờ làm tốt là có thể quên hết những chuyện tệ hại trước kia à? Các người tin không, đến tập hai chắc chắn cô ta lại lộ nguyên hình cho mà xem.]

Tóm lại, cuộc tranh cãi gay gắt vẫn chưa có hồi kết.

Cuối cùng cũng đến ngày phát sóng tập hai của “Thử Thách bất khả thi”, tất cả fan đều kìm nén, chờ đến khi nội dung chương trình lên sóng để phản pháo.

Trương Lực dạo này cũng rất bực bội.

Hình tượng người đàn ông yêu vợ, chăm lo gia đình chính là chiếc chìa khóa vàng giúp anh ta kiếm tiền. Tất cả các chương trình về vợ chồng, show thực tế đời sống đều luôn mời anh ta góp mặt. Trong đời tư, anh ta cũng cực kỳ cẩn trọng, mỗi lần ăn chơi đều bỏ ra khoản phí bịt miệng hậu hĩnh, hơn nữa chỉ tìm đúng người đáng tin cậy.

Thế mà không hiểu bằng cách nào, Tống Miên lại biết được chuyện này.

Sau khi điều tra lại những người xung quanh, cuối cùng Trương Lực chỉ phát hiện ra một tình nhân từng có thể đã tiếp xúc với Tống Miên. Hai người họ quen nhau trong một đoàn phim, rất có thể chính người đó lắm miệng, không cẩn thận làm lộ chuyện để Tống Miên biết được.

Bình thường, những chuyện ngầm hiểu mà không nói này, giữa anh ta và Tống Miên cũng chẳng có hiềm khích lợi ích gì, trong tay cô ta cũng không có chứng cứ, cùng lắm chỉ coi như đề tài tán dóc mà đùa một chút, đâu đến mức phải nhắm thẳng vào anh ta.

Nhưng ai ngờ Tống Miên lại thực sự dám châm chọc anh ta ngay trên chương trình, mà chương trình còn không sợ làm lớn chuyện, cứ thế cắt ghép và phát sóng đoạn đó luôn.

Trương Lực nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi, cảm thấy mình và Tống Miên chẳng có mâu thuẫn gì, cuối cùng chỉ có thể kết luận rằng miệng cô ta đúng là không thể giữ yên, gặp ai cũng có thể công kích. Chẳng qua, lần này anh ta xui xẻo, đúng lúc đụng trúng nòng pháo mà thôi.

Cũng may danh tiếng của Tống Miên vốn chẳng tốt đẹp gì, chẳng ai thực sự đi sâu suy nghĩ theo lời cô ta nói cả.

Trương Lực cho rằng chỉ cần danh tiếng của Tống Miên càng tệ, anh ta càng dễ dàng chiếm được lợi thế về mặt đạo đức.

Vậy nên, nếu có cơ hội giúp đẩy cô ta xuống thêm một bậc, anh ta cũng chẳng ngại mà góp sức đâu.

Hôm đó, anh ta vừa đến đoàn phim để quay phim, nơi ghi hình đã được đoàn phim thuê lại để sử dụng, là một căn cứ gần thành phố Hải. Sau khi trải qua nhiều thủ tục phê duyệt, cuối cùng họ cũng xin được hai chiếc xe tăng làm đạo cụ.

Thực ra đoàn phim còn muốn nhiều hơn, nhưng căn cứ không thể cho mượn quá số lượng đó. Giá thuê một ngày những cỗ máy khổng lồ này đã là mấy trăm nghìn tệ, cần thông qua từng bước xét duyệt, lại phải có chuyên gia hướng dẫn cách sử dụng. Chi phí quá đắt đỏ, còn phải lo lắng về việc va chạm gây tổn hại nên các đoàn phim ít tiền thường chỉ dùng mô hình xe tăng giả, thậm chí có đoàn chỉ dùng kỹ xảo CGI.

Bộ phim mà họ đang quay là một bom tấn chiếu dịp Tết năm sau, được đầu tư rất lớn, ekip sản xuất cũng hướng đến sự chân thực và tinh xảo, vì thế mới có điều kiện để thuê xe tăng thật.

Là nam chính, vai diễn của Trương Lực chính là một người lính lái xe tăng.

Sau khi nghe chuyên gia của căn cứ hướng dẫn xong, anh ta không giấu nổi sự háo hức. Dù gì cũng đã lớn chừng này, ai mà chưa từng xem phim chiến tranh? Được ngồi vào xe tăng thật, ai mà không thấy phấn khích chứ?

“Anh Trương, anh biết lái chưa?”

Trương Lực cười hì hì gật đầu: “Tôi thi bằng lái xe, cả bốn phần đều qua ngay lần đầu, vừa rồi nghe cũng thấy không khác biệt lắm.”

“Anh Trương đỉnh thật, em thấy phức tạp lắm luôn ấy.”

“Chẳng có gì phức tạp đâu, chính là thế này… rồi làm thế kia…”

Anh ta giải thích một chút, nhưng có vẻ những người xung quanh không hiểu lắm.

Trương Lực lắc đầu, trên đời này người thông minh vẫn quá ít.

Thực ra quay phim chỉ cần mấy cảnh trong buồng lái, không cần phải lái xe tăng đi xa, cũng chẳng cần thao tác gì quá phức tạp. Nhưng để tránh việc Trương Lực không hiểu mà vô tình bấm nhầm, tài xế chính vẫn phải giải thích cặn kẽ chức năng của tất cả các bảng điều khiển trong buồng lái.

Trương Lực đội mũ lái xe tăng, hào hứng chui vào từ cửa khoang.

Buồng lái rất chật hẹp, nhưng khi ngồi vào trong, anh ta lập tức có cảm giác mình chính là một chiến thần oai hùng, kiêu ngạo nhìn xuống chúng sinh.

Mặc dù tiếng ồn xung quanh khá lớn, nhưng đúng như dự đoán, anh ta nắm bắt rất nhanh. Lần đầu tiên vào khoang lái, anh ta đã có thể điều khiển xe tăng di chuyển một đoạn ngắn và dừng lại đúng chỗ. Cuối cùng, thậm chí còn linh hoạt đến mức thử nghiệm cả động tác rẽ hướng.

Khi bước ra ngoài, mọi người xung quanh đồng loạt vỗ tay: “Anh Trương đỉnh quá!”

“Sau này anh Trương có thể tự hào khoe rằng mình từng lái xe tăng rồi!”

Trương Lực cười tủm tỉm, xua tay khiêm tốn: “Chỉ là học nhanh hơn một chút thôi, vẫn còn kém xa dân chuyên nghiệp lắm.”

“Anh Trương, anh còn biết cả rẽ hướng luôn à? Có thể diễn thử cho bọn em xem lại lần nữa không?”

“Được thôi.” Trương Lực nói: “Để tôi luyện thêm một chút, sẽ nhanh chóng thành thạo ngay.”

Đang trò chuyện rôm rả thì bên tổ đạo cụ nhận được thông báo, có người đi tới nói: “Mấy anh tạm thời thu dọn lại đã!”

“Sao vậy?”

“À, là thế này, khi chúng ta thuê xe tăng từ căn cứ, bên phụ trách có nói rằng cũng có một chương trình đang quay tại đây, họ cũng cần dùng đến xe tăng, vậy nên thời gian của chúng ta và họ phải tách riêng ra.”

Trương Lực nhíu mày.

“Chương trình nào vậy? Họ nhất định phải mượn xe tăng sao?”

“Là chương trình “Thử thách bất khả thi” đang hot gần đây, họ muốn quay cảnh khách mời tham quan xe tăng. Phân cảnh này đã được hé lộ trong trailer nên bắt buộc phải quay.”

Nghe đến cái tên này, sắc mặt Trương Lực lập tức trầm xuống.

Đó chẳng phải là chương trình có Tống Miên tham gia sao?

Nhờ chương trình này, danh tiếng của Tống Miên gần đây đã tốt lên rất nhiều. Cũng chính vì thế mà mâu thuẫn giữa anh ta và cô lại bị đào lên lần nữa, khiến anh ta bực bội không thôi.

Không ngờ oan gia ngõ hẹp, lại còn đụng nhau ở đây.

“Tham quan à? Không thể đổi sang ngày khác sao?” Trương Lực nói: “Chúng ta thuê cái này mất cả trăm nghìn một ngày, nhường cho họ mấy tiếng thì ai bồi thường thiệt hại đây?”

“Nhưng… nhưng khi thuê, bên phụ trách đã nói trước là sẽ bị trùng lịch với họ, bảo chúng ta chuẩn bị sẵn phương án rồi mà…”

“Cả ngày hôm nay chúng ta đều phải quay, dựng cảnh cũng tốn tiền, hợp đồng của diễn viên đều tính theo ngày.” Trương Lực cau mày: “Bọn họ làm chương trình thực tế, dù sao cũng còn quay dài dài, nhất định phải tranh giành với chúng ta hay sao?”

“Chuyện này…”

“Đi nói chuyện lại với tổ chương trình đi.” Trương Lực nói bằng giọng điệu của một người trải đầy sự đời: “Bảo với họ rằng lịch quay của chúng ta rất gấp, hôm nay không thể nhường được.”

Nói xong, Trương Lực xoay người bước đi, chuẩn bị học cách xoay xe tăng để trổ tài trước đám người hâm mộ.

Nhân viên tổ đạo cụ đứng ngẩn ra.

Chuyện… chuyện này phải nói sao đây?

*

Tác giả có lời muốn nói:

Tôi thực sự đã nghiêm túc tìm hiểu cách lái xe tăng, chương sau sẽ thể hiện cho các bạn xem.

Bình Luận (0)
Comment